Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 2 : Sữa tắm trẻ con

Ngày đăng: 12:18 30/04/20


Dù gì trẻ con bất quá chỉ ăn rồi lại ngủ, rất nhanh đã trôi qua hơn nửa tháng. Hôm nay, Hạ Viên vừa bú sữa vừa suy tư ngẫm nghĩ, mới bú được một nửa cũng bởi vì dùng não quá độ mà trực tiếp lăn ra ngủ.



Xuân Oanh ở bên cạnh nhìn thấy Hạ Viên mới vừa bú được vài ngụm đã ngủ mất rồi, có chút lo lắng, nói với Quý Thư: “Dù sao thư nhi vẫn còn là một nữ oa, bú sữa cũng không bằng ca nhi. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ đầu cũng không bì được ca nhi.”



“Ta cũng đang lo lắng đây!” Quý Thư vỗ nhè nhẹ lên đầu Hạ Viên, vuốt lên mái tóc tinh mịn mềm mại của nàng, lo lắng nói: “Ngươi đi qua nói với phu nhân một tiếng, thỉnh lão đại phu nhanh tới xem Tiểu Viên Cầu một chút, nhìn xem là xảy ra chuyện gì!”



Đang nói, Hạ Niên trong tay đang cầm một phong thư đi vào, nhìn thấy Tiểu Cảm Lãm và Tiểu Viên Cầu đều ngủ rồi, liền vẫy tay để bọn nha đầu đi xuống, ngồi bên giường nói: “Hôm nay ta nhận được phong thư tổ phụ (ông nội) gửi đến, đặt tên chính thức cho Tiểu Cảm Lãm và Tiểu Viên Cầu, Tiểu Cảm Lãm tên là Hạ Từ, Tiểu Viên Cầu tên là Hạ Viên. Trước đó sớm đã viết thư cho tổ phụ rồi, nhờ ông đặt tên. Bây giờ cách Tiểu Cảm Lãm và Tiểu Viên Cầu sinh ra cũng hơn nửa tháng rồi, mới nhận được thư từ kinh thành. Bất quá tổ phụ đặt tên cho Tiểu Viên Cầu là Hạ Viên, đối với ngoại hiệu Tiểu Viên Cầu mà nàng đặt không mưu mà hợp nha!”



Hạ Viên đang ngủ trên giường nhỏ, mơ mơ màng màng nghe được lời nói của Hạ Niên..., cũng cực kỳ kinh ngạc, trên đời chuyện trùng hợp thật đã rất kỳ diệu rồi, tên mình bây giờ lại có thể cùng đời trước giống nhau, cũng tên là Hạ Viên! Thật cảm thấy chẳng lẽ mình lại ngủ mơ nữa.



“Hạ Từ, Hạ Viên!” Quý Thư nghe tên của hai đứa trẻ, đọc lên một lần, cười nói: “Lão thái gia đặt tên dễ đọc nghe có chút buồn cười, lại không biết nó có hàm ý gì?”



“Tổ phụ đặt tên cho đứa nhỏ trong nhà, rất ít chú ý đến ý nghĩa gì, đa số là mở miệng dễ đọc dễ nhớ tên thôi.” Hạ Niên mở thư tín cho Quý Thư xem, lại nói: “Nàng nói tên của ta có ý nghĩa gì?”



“Đúng rồi, ta vẫn còn tò mò ca ca chàng tên là Tử Ninh, chàng cũng không tên là Tử Niên, chỉ tên là Hạ Niên. Chàng lại sinh vào đêm 30, đừng nói là chàng vừa ra đời, tổ phụ chàng đã nói: “A, đúng lúc lắm, thêm một nam hài vừa vặn ăn mừng lễ mừng năm mới!” sau đó liền đặt tên cho chàng là Hạ Niên?” Quý Thư che miệng cười nói: “Nếu không, tên của chàng nói ra nó thật không có ý nghĩa gì cả.”



“Nương tử thật thông minh!” Hạ Niên cười ha ha nói: “Đúng là tổ phụ đã nói như vậy!”



“Ta đoán đúng?” Quý Thư phốc cười nói: “Chàng là đêm tối 30 sinh ra. Thế như vậy, cách mỗi bốn năm mới có được một lần sinh nhật, thật sự là hiếm thấy được điều ấy, lão thái gia mới đặt tên như vậy cho chàng đi?”



Hai người đang thảo luận vấn đề tên tuổi, lại nghe tiếng Tiểu Cảm Lãm khóc, Quý Thư đoán Tiểu Cảm Lãm đã tiểu ướt, đang giương giọng bảo mọi người giúp đỡ đổi tã lót cho hắn. Hạ Niên thấy Quý Tỷ bận rộn, đành phải lui ra trước, trước khi đi lặng lẽ nói: “Buổi tối ta chuyển tới chỗ nàng ngủ!”
Thuận lợi để Hạ phu nhân sai Tử La và Tử Thiên trở về, Hạ Niên trở về phòng liền lôi kéo Quý Thư nhỏ giọng nói: “Sau này dù cho có nha đầu nào tiếp cận chỗ này, mẫu thân cũng sẽ giúp ta đánh giết đi, không cần tự ta phải ra tay, đây mới thanh tịnh.”



“Thanh tịnh thì thanh tịnh, nhưng nếu có một ngày chàng đột nhiên muốn người mới mẻ, chẳng lẽ cũng muốn mẹ chàng phá hủy sao?” Quý Thư cố ý nói: “Chàng đây là chặt đứt đường lui của mình a!”



“Có một vị nương tử như nàng, mỗi ngày đều là mới mẻ, còn mưu cái gì mới mẻ chứ?” Hạ Niên mày tuấn liếc xéo Quý Thư, thấy mặt nàng hồng hồng, thế này mới bỏ qua!



Vì là buổi trưa, bà tử mang nước tới nhanh tắm rửa cho đôi long phượng thai, Hạ Niên vội vàng đi ra ngoài. Phút chốc Đổng thị đã lệnh một tiểu nha đầu đến tặng mấy chai lọ này nọ tới đây, nói là chiếu cố cách thức chăm sóc cho Quý Thư, dùng để tắm rửa với nước, loại bỏ những cặn bẩn trên người, cuối cùng chế thành lọ nước tắm rửa, tắm rửa cho tiểu oa nhi cũng không thương tổn cho làn da.



Đợi Xuân Oanh đặt Hạ Viên vào trong nước thì Quý Thư giơ tay lấy những chai lọ này kia Đổng thị vừa mang tới vừa thì thào lẩm bẩm: “Dùng để tắm rửa cho trẻ con là sữa tắm lại gọi nước tắm rửa, tên nghe thô quá, không bằng đổi lại dễ nghe hơn.”



Xuân Oanh giội nước lên người Hạ Viên, Hạ Viên thoải mái khoan khoái một hồi, nghe Quý Thư nói sữa tắm các loại gì đó, ha ha cười thầm: không bằng gọi là “Cường sinh anh nhi mộc dục lộ” được lắm! (Sữa tắm trẻ con Cường Sinh)



“Vậy, sửa lại gọi là “Cường Sinh anh nhi mộc dục lộ” được đấy!” Quý Thư giơ cái chai cười nói: “Ý là tay chân cường tráng, sinh khí bừng bừng đi!”



Cái gì? Hạ Viên chu tròn cái miệng nhỏ nhắn, thiếu chút nữa hô lên. Chẳng trách được cảm thấy lão nương (mẹ) có chút bất thường, cách ăn nói hành động đều khiến cho mình cảm thấy thật thân thiết, thì ra là thế!



Đợi tắm rửa xong, bị ôm đến trên giường nhỏ, tâm lý Hạ Viên vẫn chưa ổn định lại. Trên người mình chảy dòng máu Quý Thư, sau khi sinh lại bú sữa của nàng, bất kể thể xác hay tinh thần, đều đối đãi nàng như mẫu thân mình. Tự nhiên thích thân cận với nàng, cảm giác nằm trong lòng nàng thật rất ấm áp an toàn, máu mủ tình thân, huyết nhục tương liên. Thật sự không thể tưởng tượng sau khi nàng biết mình cũng chứa trí nhớ kiếp trước thì sẽ có tình cảnh thế nào.



Hay là nước canh Mạnh Bà uống hơi ít, trong đầu mới có thể sót lại trí nhớ của kiếp trước mà thôi! Hạ Viên quyết tâm phải loại bỏ hết trí nhớ của kiếp trước, chậm rãi quên đi những chuyện cũ trước kia, cùng Quý Thư trở thành mẫu tử chân chính, hảo hảo hưởng thụ tình thương của mẹ, chân chính gia nhập vào cuộc sống nơi này.