Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 31 : Hôn sự hạ anh

Ngày đăng: 12:19 30/04/20


Đợi trở về Hạ phủ, mấy ngày nay Hạ Anh đều bất an, ăn ngủ không ngon. Sử Nghi nghe tin, vội mời đại phu đến xem, lại không nhìn ra được bệnh gì. Chỉ nói có thể dạ dày yếu, ăn trúng thực thôi, ăn thức ăn nhẹ mấy ngày là ổn. Ai ngờ qua nửa tháng, Hạ Anh ăn càng ngày càng ít, dần dần tiều tụy. Sử Nghi không còn cách nào khác, đành đến miếu cầu một tấm bùa hộ mệnh cho nàng, lại tìm một đại phu nổi tiếng đến xem, cũng không nhìn ra là bệnh gì. 



Hạ Viên nghe Hạ Anh mệt mỏi không muốn ăn cơm, lại không nhìn ra được là bị bệnh gì, nhất thời cả kinh, nhớ tới tình hình ngày ấy khi Hạ Anh nhìn thấy Thẩm Nguyện Chi. Nhưng mà chuyện này quan hệ đến thanh danh Hạ Anh, thật sự không thể nói lung tung, càng không được lộ ra một chút tiếng gió. Có cô nương Trần phủ làm ví dụ ngay trước mắt. Lúc trước vị Trần cô nương ái mộ Hạ Niên phụ thân mình, truyền ra mọi người đều biết, sau khi phụ thân dẫn theo đám thê nhi (vợ con) quay về kinh vị Trần cô nương kia mới hết hy vọng. Có điều tuổi tác nàng hơi lớn, lại nghe được nàng lúc trước ái mộ người xuất sắc, nhà đại hộ kia không chịu nghênh nàng vào làm chính thất, sau đó đành phải làm kế thất cho một tiểu quan. Tình hình Hạ Anh bây giờ thật giống vị Trần cô nương kia, nếu bị truyền ra việc nàng ái mộ Thẩm Nguyện Chi đến thành bệnh, không có lợi cho hôn sự của nàng. Nhưng mình là tiểu cô nương, thật không thể chạy tới khuyên nàng, bây giờ ngoại trừ hi vọng chính nàng tỉnh ngộ, thật sự không có cách nào khác. 



Ngày hôm nay, Sử Nghi hỏi chuyện nghe Hạ Anh vẫn không ăn được nhiều lắm, ở trong phòng càng phát sầu thêm. Hạ Kỳ nghe tỷ tỷ ăn không ngon, cũng tự mình xuống bếp làm mấy món điểm tâm đưa tới. Nhân lúc đi tới phòng Sử Nghi thỉnh an, lơ đãng nói: “Tỷ tỷ thế này hình như là có tâm sự, than ngắn thở dài, bộ dạng giống như cô nương đang bệnh tương tư vậy.” 



“Con biết cái gì rồi hả?” Sử Nghi vừa nghe nổi lên lòng nghi ngờ, nghĩ tỷ muội Hạ Anh và Hạ Kỳ tình cảm thân thiết, hai đứa ở cùng một chỗ chắc cũng thầm thì to nhỏ chút chuyện, kéo lại hỏi: “Bệnh tình tỷ tỷ con thật kỳ quái, chỉ mệt mỏi, không có gì khác, nhìn chính là tâm bệnh. Nếu con biết là vì sao, mau nói với ta, cũng nhanh tìm được biện pháp.” 



“Nương, con cũng chỉ nghĩ vậy, cũng không biết chuyện gì.” Hạ Kỳ thấy Sử Nghi sốt ruột, cũng có chút nghi ngờ, lại không dám nói rõ, lặng lẽ nói: “Biết rõ chuyện của tỷ tỷ, đương nhiên là bọn nha đầu đi theo tỷ tỷ. Không bằng nương gọi đến hỏi tỉ mỉ một chút.” 



Sử Nghi nhíu mày suy nghĩ một lúc lâu, dặn bảo Hạ Kỳ lời mới nói vừa rồi không được nói ra bên ngoài, thế này mới âm thầm bảo người gọi nha đầu Thạch Lựu bên người Hạ Anh đi qua hỏi tỉ mỉ, rốt cuộc vẫn không hỏi ra được chuyện gì, nhất thời giận dữ nghiến răng nói: “Đều do thường ngày các ngươi không hầu hạ tận lực, mới sinh ra chứng bệnh mệt mỏi này. Nay hỏi ngươi cái gì cũng không biết, còn giữ ngươi lại làm gì nữa?” 



Thạch Lựu vừa nghe khóc quỳ trên đất nói: “Cô nương xưa nay đều nói nói cười cười, có điều từ ngày đi Thẩm phủ trở về, đêm đêm đều ngủ không ngon, mấy ngày sau lại rầu rĩ không vui, sau đó thì thành như vậy.” 




"Cô nương!" Rốt cuộc Thạch Lựu không giấu giếm nổi nữa, đành nói ra chuyện Sử Nghi kêu mình đến hỏi, sau đó lại gọi Hạ Viên đến phòng hỏi chuyện.



Hạ Anh vừa nghe mọi người đã biết, ngã xuống giường khóc thẳng một đêm. Ngày hôm sau lại mời Hạ Viên tới nói chuyện.



"Viên muội, chuyện lần trước ở Thẩm phủ nếu muội đã nói cho nương ta biết, ta cũng không có gì để nói. Vốn chính ta si tâm vọng tưởng mà thôi. Có điều bây giờ vội vã hứa ta cho thiếu gia Mạc gia, ngay cả mặt mũi cũng chưa từng thấy qua, ta thật không cam lòng." Hạ Anh giương mắt nhìn Hạ Viên nói: "Sáng mai nương ta phải đi đến Mạc phủ, muội đi cùng với nương ta nhé, tìm cơ hội giúp ta nhìn xem Mạc gia thiếu gia phẩm tính tướng mạo như thế nào."



Ối, vì sao tìm ta nhìn? Hạ Viên đặt ly trà xuống, lập tức hiểu rõ, Hạ Kỳ cũng mười ba tuổi rồi, tự nhiên không thể nhìn tỷ phu tương lai. Đám người Hạ Mẫn Hạ Nghi không biết chân tướng trong này, đương nhiên cũng không thể tìm các nàng. Chính mình nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, mới tám tuổi, nếu là đi theo người lớn qua phủ, tất nhiên có thể gặp Mạc Văn Bách.



"Muội xem xong trở về, chỉ cần nói thật với ta là được." Hạ Anh cắn răng nói: "Nương ta vội vã lập gia đình cho ta, sợ là chưa để ý nhân phẩm tướng mạo Mạc Văn Bách."



"Được!" Hạ Viên thấy Hạ Anh khá đáng thương, nên đáp ứng ngay