Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 59 : Bà tức đánh thái cực (mẹ chồng nàng dâu so chiêu)

Ngày đăng: 12:19 30/04/20


“Hạ Ý và Viên nhi ở đại hội Tú phẩm đoạt được hạng nhất và hạng nhì, chuyện này đã truyền ra rồi, các phu nhân và các cô nương các phủ mỗi ngày đều đến phủ chúc mừng, thu lễ vật gì gì đều ghi chép lại, thỉnh lão thái thái xem qua.” Lý Thiện cầm lễ vật đưa cho Hạ lão thái thái, Hạ lão thái thái chỉ nhìn thoáng qua: “Đợi đến khi phủ các nàng có việc, quà đáp lễ cứ án mấy lễ vật này cân nhắc trả lại là được.” 



Lý Thiện ứng lời, cười nói: “Ý nhi và Viên nhi chính là không chịu thua kém, lần này lại lấy cả hạng nhất và hạng nhì hết rồi, trở về nhất định phải chúc mừng thật tốt. 



Sắc mặt nương Hạ Ý Ninh Nhược Tuyết cũng rất vui vẻ, nàng là Nhị nàng dâu Đại phòng, có điều Đại nàng dâu Đại phòng lại rất có năng lực, làm nàng không có chỗ phát huy. Lúc này nữ nhi đoạt được khôi thủ, làm mình có thể diện, các nàng lại đến phòng nàng chúc mừng, đích thực không giống như ngày xưa. Thêm nữa trong cung đưa tin tức tới, đợi Hạ Ý trở về, sẽ truyền vào cung làm Tư Tú nữ quan, làm người ta vui cười tận đáy lòng. 



Lý Thiện thấy Ninh Nhược Tuyết mặt mày phấn khởi, hơi liếc mắt nhìn nàng một cái, ngươi thấy tiến cung làm Tư Tú nữ quan liền nhất định có thể bay lên làm phượng hoàng sao? Nếu muốn gần với Thái tử, còn phải nhờ trong phủ xuất tiền xuất lực. Huống hồ, Thái tử lại chưa chắc sẽ nhìn trúng Ý nhi. Không thấy Đại nữ nhi Trấn Nam phu nhân vốn cũng là Tư Tú nữ quan, lúc này không phải cũng phải gả cho người bình thường sao? Rồi lại liếc mắt nhìn Quý Thư một cái, sắc mặt như thường, cũng không vui sướng lâng lâng gì cả, lại âm thầm gật đầu, chẳng trách lão thái thái tán dương, thế này còn được! 



Các nàng ở đây nói chuyện, lại có người phủ Trưởng công chúa đến thỉnh Quý Thư qua phủ, Hạ lão thái thái vừa nghe cười nói: “Viên nhi lúc này trên đại hội Tú phẩm nở mặt nở mày, trên mặt Trưởng công chúa cũng có quang, chắc mời qua phủ nói chuyện này.” 



Quý Thư cười nói: “Trưởng công chúa yêu thương Viên nhi nhất, còn không biết vui mừng thế nào đâu!” Nói xong đi theo người phủ Trưởng công chúa ra phủ, ngồi kiệu đến phủ Trưởng công chúa. Lại thấy Thượng Tiệp cũng tới, chào hỏi, mọi người ngồi vào chỗ của mình, đợi nha đầu dâng trà, thế này mới nói đến chuyện đại hội Tú phẩm Nam Bắc lần này. 




“Thê tử Niên ca, con thấy sao?” Hạ lão thái thái thấy Hạ phu nhân vừa ý Tống Thiểu Dương, mày nhăn lại, bà làm người luôn uy tín, lại ở trước mặt Thượng Thư phu nhân có chút ý tứ rồi, lúc này nghe Hạ phu nhân nói thế..., hơi không vui, ngược lại hỏi Quý Thư, chỉ cần Qusy Thư cùng đứng bên phe bà, chuyện này xem như đã định rồi. 



“Dương nhi và Kiệt nhi đều tốt, nếu muốn con chọn, thật đúng là khó có thể lựa chọn.” Quý Thư đánh trả về, lại ngẩng đầu lên cười nói: “Có điều Viên nhi trên còn có nghĩa mẫu là Trưởng công chúa, chuện này cũng phải hỏi qua ý kiến nghĩa mẫu nàng mới được. Nếu không Trưởng công chúa yêu thương Viên nhi mấy năm nay...” E hèm, ta là vừa ý nhà Tướng quân, có điều các ngươi một người là lão thái thái, một người là phu nhân, ta đều đắc tội không nổi. Nếu lúc này nói Tướng quân phu nhân cũng đi tìm ta, không chừng lão nhân gia hai người các ngươi bèn liên hợp trước tiên lấp áp ta không thể lên tiếng được nữa, vân nên mang pho tượng Phật lớn Trưởng công chúa ra trụ một chút mới được. Viên nhi là ta sinh, hôn sự của nàng, ta làm chủ. Nhưng chuyện này cũng phải để các ngươi nhất trí đồng ý, Viên nhi mới gả được hoan hoa hỉ hỉ. Truyện chỉ đăng duy nhất trên diễn đàn. Vui lòng không sao chép... Cám ơn....



Ba bà tức các nàng đang đánh thái cực, Tưởng Hoa An cũng đang ở trên boong thuyền nhìn về con thuyền xa xa, vươn tay để Tưởng Hoa Khoan đưa ống viễn vọng lại đây, vừa nhìn thấy trong ống nhóm, sắc mặt thay đổi, lẩm bẩm nói: “Thuyền Chu Khuông Chính?” 



“Chúng ta lên thuyền không phải Chu Khuông Chính không có động tĩnh gì sao? Sao lúc này lại đuổi tới?” Tưởng Hoa Khoan vừa nghe, nhận lấy ống viễn vọng nhìn, cau mày nói: “Thật sự là thuyền Chu Khuông Chính.” 



“Đệ gọi bác lái thuyền để thuyền chạy nhanh lên, chạy nhanh hơn thuyền Chu Khuông Chính.” Tưởng Hoa An nhận lấy ống viễn vọng nhìn kỹ, hừ một tiếng nói: “Muốn đọ nhanh với ta sao, không có cửa đâu!”