Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 70 : Đêm tân hôn ngày thứ hai

Ngày đăng: 12:19 30/04/20


Ngày hôm qua khi bị nâng đến phủ Tướng quân đến tối hôm qua lại bị giày vò một đêm không ngủ ngon, sáng nay Trần Châu mơ hồ thức dậy còn có chút hoảng hốt ở phía sau nhìn thấy Hạ Viên vội vàng gọi “Viên nhi đợi chút!”



Lúc này Hạ Viên cũng có chút hoảng thần bị Trần Châu gọi dừng chân đợi nàng: “Đến trong phòng ta rồi nói sau!”



Khi Trần Châu đến trong phòng Hạ Viên thì tự rót cho mình một ly trà uống tĩnh thần: “Sáng sớm hôm qua chúng ta mới từ Bắc Thành trở về buổi chiều đã thành nàng dâu phủ Tướng quân rồi, sáng nay khi tỉnh dậy ta phải tự nhéo mình mấy cái đấy. Lúc này thấy muội cũng sống ở phủ Tướng quân ta mới tin tưởng là thật.



“Châu nhi ta cũng nghĩ như vậy đấy!” Hạ Viên cũng tự rót cho mình một ly trà uống nhéo Trần Châu nói: “Đau không?”



“Đau quá!” Trần Châu bỏ tay Hạ Viên ra mím miệng nói: “Khi tỷ ta xuất giá nương ta còn làm quá khóc lóc tận trời. Đến khi ta xuất giá thì như bị cường đạo cướp tân nương không bằng, nói cũng không cho ta nói đã vội vàng cam tâm nhét ta lên kiệu hoa.” Nói xong ghé qua tai Hạ Viên nói hết chuyện ngày hôm qua vì quá mót đến nóng nảy cuối cùng ở trước mặt hỉ nương và Tưởng Hoa Khoan chạy ra sau tấm bình phong xả nước cứu thân.



“Ha ha ha...” Hạ Viên vừa nghe xong vui vẻ vừa cười vừa gọi Hạnh Nhân thay quần áo xiêm y cho nàng. Đợi Hạnh Nhân bưng nước đi lại nhỏ giọng mang chuyện xấu hổ của mình khi không cẩn thận nằm úp sấp trên người Tưởng Hoa An cũng nói ra.



Các nàng ở đây nhỏ to tâm sự thì Thượng Tiệp tới thúc giục Hạ Viên vội vàng đứng dậy kép Trần Châu: “Đợi đến hoàng cung tạ hoàng ân xong trở về chúng ta lại nói tiếp!”



“Ta chờ muội!” Trần Châu vung lụa.



Hạ Viên vỗ vỗ nàng nhỏ giọng: “Ba ngày sau lại mặt chúng ta ở nhà mẹ đẻ lâu thêm vài ngày đến lúc đó trở về tự nhiên là cùng Hoa An bọn họ cũng phân phòng ngủ rồi chúng ta ngủ cùng nhau cho náo nhiệt chút.” Nói xong vội đến đại sảnh lại thấy Thượng Tiệp đang thay xiêm y. Khi muốn xuất môn lại có người phủ Trưởng công chúa lại tới nữa.




“An ca ca, huynh thật tốt!” Hạ Viên trở mình chọn một tư thế nằm ngủ.



Tưởng Hoa An lại quạt mấy cái khóe miệng nở ra một nụ cười đang muốn tắt nến đi ngủ thì ngoài cửa lại truyền đến tiếng đập cửa của Tưởng Hoa Khoan: “Đại tẩu tẩu đã ngủ chưa?”



“Có chuyện gì?”



“Châu nhi không ngủ được muốn đến trò chuyện cùng Đại tẩu.” Tưởng Hoa Khoan có chút bất đắc dĩ Trần Châu nói muốn đến ngủ cùng Hạ Viên để mình ngủ thư phòng một đi không trở lại, đây rõ ràng là sợ ngủ cùng mình trên cùng một cái giường thôi. Có điều ta đồng ý nhưng Đại ca chưa chắc đồng ý đâu!



“Bọn ta đã muốn ngủ rồi!” Quả nhiên Tưởng Hoa An không đồng ý cách cửa nói: “Muốn nói gì sáng mại đến sớm đi!”



“Châu...” Hạ Viên vừa nghe Trần Châu muốn tìm mình nói chuyện há miệng muốn nói nàng vào đây lại bị Tưởng Hoa An che miệng lại lấy ánh mắt đe dọa: không cho phép lên tiếng!



Tay Tưởng Hoa An lớn không những che miệng Hạ Viên còn bịt luôn cả cái mũi làm Hạ Viên thiếu chút nữa thở gấp lấy khí, người muốn vùng vẫy thoát Tưởng Hoa An vừa dùng chân đá Tưởng Hoa An.



Tưởng Hoa An cúi đầu nhìn thấy vậy vội buông Hạ Viên ra lại bị Hạ Viên đá một cái lên đùi nhanh tay bắt chân nàng lại không cho nàng nhúc nhích rồi cúi đầu xuống: “Đừng lộn xộn!”