Thiên Kim Hạ Phủ

Chương 93 : Yếu ớt cầu xin tha mạng

Ngày đăng: 12:19 30/04/20


Edit: hoacodat 



“Không phải nghe nói thiếu tướng quân hẹn hò với Vi cô nương ở trong vườn sao? Buổi tối hôm qua ta âm thầm qua vườn nhìn xem, chỗ nào đâu? Rõ ràng là thiếu phu nhân hẹn hò với thiếu tướng quân mà.”



“E hèm, Thiếu tướng quân phủng Thiếu phu nhân như lòng bàn tay, làm sao có thể coi trọng Vi cô nương? Đồn nhầm chăng?”



“Ta cảm thấy là hiểu lầm. Vì mấy ngày trước Thiếu phu nhân có may xiêm y, Vi cô nương làm một bộ kiểu dáng và màu sắc lại không khác của Thiếu phu nhân lắm, không chừng có người nhìn nhầm Thiếu phu nhân thành Vi cô nương đấy. Còn có, Thiếu tướng quân ở trong vườn múa kiếm, Thiếu phu nhân cũng thường hay đi xem, Vi cô nương đi xem náo nhiệt làm gì?”



“Thiếu tướng quân ngoại trừ Thiếu phu nhân ra, làm gì có liếc mắt nhìn cô nương nào một cái? Nói gì mà hẹn hò cùng Vi cô nương? Ai truyền ra trước vậy, không có hảo tâm hả? Nhìn không thấy Thiếu tướng quân và Thiếu phu nhân ân ái phải không?”



“Đúng vậy đúng vậy. Thiếu tướng quân là ai chứ, làm sao hiếm lạ Vi cô nương gì đó? Không thấy kết cục lúc trước của Mã Vân sao?”



Nha đầu bà tử phủ Tướng quân đang xì xào bàn tán, nghị luận lời đồn gần đây mới nghe được. Tuy có nghe đồn nói Tưởng Hoa An và Phạm Vi ở trong vườn hẹn hò, mọi người hỏi han nhau, nhưng không có ai nhìn thấy chính xác. Trái lại thật ra lại có không ít người thấy Hạ Viên đến trong vườn nhìn xem Tưởng Hoa An múa kiếm. Tiểu phu thê nói chuyện cười đùa, như hình với bóng, cực kỳ ân ái.



Lúc mọi người đang thảo luận chuyện này thì Hạ Viên đang ở trong vườn xem Tưởng Hoa An múa kiếm, cười dài nói: “An ca ca thật là lợi hại, để cho muội tới nhìn huynh múa kiếm, rút củi dưới đáy nồi. Lời đồn này sẽ tự sụp đổ.”



Tưởng Hoa An thu kiếm, giữ vai Hạ Viên nói: “Để ta phải đối phó một tiểu nữ tử như nàng ta, đại tài tiểu dụng (có tài lớn lại làm việc nhỏ). Về sau lại có chuyện thế này, muội phải học cách âm thầm xử lý."



“Về sau còn có chuyện thế này?” Hạ Viên giả vờ cả kinh, ngẩng mặt nói: “Sao các nàng không mơ ước Hoa Khoan Hoa Hồng bọn họ, cứ muốn nhìn chăm chăm vào huynh? Không lẽ thấy huynh dễ dàng bị quyến rũ?” 


Dưới ánh nến, mặt mày mỹ nhân như vẽ, môi anh đào khẽ nhếch, hơi thở như lan. Tưởng Hoa An nhất thời khuấy đảo môi lưỡi, hận không thể khảm Hạ Viên vào trong cơ thể mình.



Dưới thế công của Tưởng Hoa An, Hạ Viên dần dần cũng có chút động tình, đợi giật mình nhận thấy thân thể biến hóa của Tưởng Hoa An, hai má không khỏi như lửa đốt, muốn giãy ra, lại cảm thấy không đành lòng, đành tùy ý để Tưởng Hoa An xoa nắn.



“Viên nhi, muội thật đẹp!” Tưởng Hoa An đặt Hạ Viên lên trên giường, thoát xiêm y nàng, thấy bên trong nàng mặc cũng không phải cái yếm, mà là cái hình nửa vòng tròn màu đỏ bao lấy bộ ngực, cái bao ngực giữ bộ ngực nàng tốt lắm, vẽ ra đường cong mê người. Tim không khỏi đập nhanh hơn, đưa tay đi cởi ngực giáp nàng, nhất thời lại cởi không xuống.



Vì là mùa xuân, ban đêm còn rất lạnh, Hạ Viên bị cởi áo, chỉ cảm thấy ngực chợt lạnh, không tự chủ co rút cổ muốn kéo xiêm y lại, vừa lẩm bẩm nói: “Muội lạnh!”



“Ta nóng!” Tưởng Hoa An chỉ cảm thấy toàn thân rất nóng, huyết mạch căng trướng, nhanh chóng cởi y phục chính mình, nằm lên trên người Hạ Viên, đưa tay cởi quần lót nàng.



Hạ Viên vốn đang bị lạnh, bị Tưởng Hoa An kéo, cảm nhận da thịt nóng bỏng của hắn dán tại trên người mình, không khỏi thoải mái thở dài một hơi, ngực chà chà bộ ngực hắn sưởi ấm. Tưởng Hoa An cúi đầu hừ một tiếng, hai tay sờ loạn, lung tung cởi áo ngực của Hạ Viên, rốt cục mạnh mẽ kéo xuống. Tưởng Hoa An không uổng công nghiên cứu mấy tháng sách quý, lúc này ngăn lại xúc động của mình, đầu lưỡi ở hai khỏa đậu đỏ hai bên ngực Hạ Viên chà mài, mài thẳng đến khi đậu đỏ nhô lên, lại hôn một đường đi xuống, một bên thì thào nói nhỏ, lặng lẽ rút đi quần lót Hạ Viên.



Hạ Viên cảm thấy hỗn loạn mê mang, không khỏi cong thân mình lên, rên rỉ ra tiếng.



“Viên tỷ nhi, Viên nhi!” Tưởng Hoa An lại hôn từ dưới lên trên, đôi tay khẽ vuốt khẽ vê, đợi lại hôn lên môi Hạ Viên, đùi lại chà xát, thấy Hạ Viên mê loạn, thoáng cái cởi bỏ quần lót của mình.......



Một võ tướng thân thể khỏe mạnh cường tráng, một nam nhân nhịn đã nhiều năm, một người đọc sách đã nghiên cứu mấy tháng sách quý, lúc này dũng mãnh như thế nào, ham ăn đến ra sao, là Hạ Viên không thể tưởng tượng nổi. truyện đăng trên diễn đàn Lê, Quý" Đônn Vì thế, ngày hôm sau, Hạ Viên căn bản không thể xuống nổi giường. 



Đến buổi tối ngày hôm sau, Hạ Viên cũng bắt chước Trần Châu làm một tấm bảng, thấy Tưởng Hoa An thần thanh khí sảng tiến vào, nên nằm ở trên giường hữu khí vô lực giơ lên tấm bài tử trên đó viết ba chữ “Miễn chiến bài”, cái môi sưng đỏ nhẹ nhàng giật giật, yếu ớt nói: “Ta đầu hàng, thiếu tướng quân tha mạng!”