Thiên Kim Trở Về

Chương 226 : Xúi giục

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


Sau khi xảy ra chuyện, Cố Trường Khanh từng hỏi qua Vương Tân Lương, có thể nhân thời gian này khởi tố Khổng Khánh Tường và Khưu Uyển Di không. Dù sao Khưu Uyển Di sai khiến Arce dụ dỗ cô hút thuốc phiện cũng là lúc cô còn chưa thành niên, đã cấu thành tội phạm.



Vương Tân Lương cẩn thận phân tích rồi nói với cô, người liên quan, căn cứ chính xác nhất là Arce đã chết, rất nhiều chuyện đã thành tử vô đối chứng, trừ phi tìm được Triệu Chân Chân chịu làm chứng. Nhưng cô ta cũng là người liên quan, cũng chưa chính mắt thấy chuyện xảy ra, điều này sẽ dễ dàng bị luật sư của đối phương lợi dụng. Hơn nữa, Cố Trường Khanh chưa bao giờ động chạm đến thuốc phiện là sự thật, quan tòa cũng sẽ dựa vào hậu quả nặng nhẹ để cân nhắc mức hình phạt. Cho dù tội danh thành lập thì hình phạt của Khưu Uyển Di cũng chẳng quá 3 năm, hơn nữa chỉ có thể kiện được bà ta chứ không liên lụy được đến Khổng Khánh Tường.



Nhưng rất rõ ràng, tội danh này cũng rất khó thành lập, câu nói của Triệu Chân Chân trong clip kia cũng không thể tính là chứng cứ xác thực được.



– Vậy nếu Arce còn sống thì sao? Có thể kiện được Khưu Uyển Di không?



Cố Trường Khanh không nhịn được hỏi.



– Nếu Arce thực sự có thể lấy ra chứng cứ là bị Khưu Uyển Di sai khiến, lại thêm anh ta qủa thực đã dẫn dụ, lừa gạt hoặc bắt buộc cô hít thuốc phiện thì cũng có thể khiến tội danh của Khưu Uyển Di thành lập nhưng Arce là người Mỹ, hành vi của cậu ta phải do pháp luật Mỹ xử lý.



Về phần sau đó Khổng Khánh Tường công bố clip và ảnh chụp này, cùng lắm chỉ là xâm phạm đời tư của Cố Trường Khanh, tội phỉ báng là chưa đủ, bởi vì thứ nhất điều Khổng Khánh Tường đưa ra không phải là hoàn toàn bịa đặt, thứ hai là vẫn chưa gây ảnh hưởng lớn đến Cố Trường Khanh.



Cho nên hành vi của bọn họ chỉ có thể làm cho họ phải chịu sự khiển trách về mặt đạo đức, muốn bọn họ phải chịu tội trước pháp luật thì vẫn còn có chút khó khăn.



Quan trọng nhất là, chuyện càng rắc rối, thời gian kéo dài càng lâu thì càng khiến Cố thị bị tổn hại nặng nề.



Cố Trường Khanh nghĩ, muốn kiện ra tòa thì còn phải tốn công tìm cho ra Triệu Chân Chân. Triệu Chân Chân đã mất tích, bởi vì cô chưa bao giờ nghĩ tới việc muốn Triệu Chân Chân ra mặt trực tiếp nên cũng không hạn chế tự do của cô ta, giờ gọi điện thoại không được, mất đi liên lạc, chắc hẳn đã bị Khổng Khánh Tường tìm được rồi, để tìm được cô ta sẽ có chút khó khăn. Nhưng dù có tìm ra được, tiêu tốn tiền bạc rồi cũng chỉ khiến Khưu Uyển Di ngồi tù ba năm thì cũng quá lãi cho bà ta rồi.



Cô vẫn quyết định, dùng cách của mình để trừng trị bọn họ.



Liên tục vài ngày, đài truyền hình đều đăng tin về chuyện này, nó cũng là đề tài nóng bỏng trên Internet. Ngoài cửa công ty ngày nào cũng có rất nhiều phóng viên bao vây.



Nhưng Khổng Khánh Tường lại vẫn kiên trì đến công ty, dù ngày đầu bị người ném trứng gà nhưng ông ta vẫn đi làm đúng giờ. Cái gì nên nắm bắt ông ta cũng sẽ không buông tay, chuyện phải làm thì vẫn làm thỏa đáng, mặc kệ người ta mắng mỏ cho máu chó đầy đầu thì ông ta cũng vẫn coi như không nghe thấy.



Nhưng ở trong công ty, cho dù mọi người bàn tán sau lưng khí thế ngất trời nhưng trước mặt ông ta thì vẫn rất cung kính, bởi vì lúc này ông ta vẫn còn là người nắm quyền ở công ty, quyết định mọi người đi hay ở.



Tuy rằng Khổng Khánh Tường mặt dày mày dạn nhưng cũng không chứng tỏ rằng Cố Trường Khanh chẳng làm gì được ông ta. Cổ phiếu Cố thị vẫn tiếp tục rớt giá, trên mạng thường có người bàn tán nói Cố thị để một kẻ đạo đức bại hoại làm người dẫn đầu, có lẽ bên trong còn có nguyên nhân không thể nói rõ, điều này thực sự khiến hình tượng của Cố thị bị suy sụp.



Vì thế, Cố Trường Khanh mời Từ Khôn và công ty Simon liên hợp lại, nói Khổng Khánh Tường đã làm tổn hại đến hình tượng của công ty, yêu cầu bãi miễn vị trí tổng giám đốc và Chủ tịch của ông ta, yêu cầu họp Hội đồng quản trị. Khổng Khánh Tường rất bực bội nhưng cũng mặc kệ. Hội đồng quản trị là do Chủ tịch chủ trì mời dự họp, nếu Chủ tịch không ký tên thì Hội đồng quản trị không thể họp như bình thường. Nhưng công ty có quyết định, sau 10 ngày kể từ khi nhận được đề nghị, Chủ tịch phải mời họp Hội đồng quản trị, nếu không làm thì sẽ là phó chủ tịch mời họp thay.



Mặt khác, Cố Trường Khanh bí mật hẹn thân tín của Khổng Khánh Tường cũng chính là giám đốc Lưu của phòng tài chính ra.


Cố Trường Khanh giơ chén rượu trong tay lên:



– Hoặc là trách nhiệm một mình ông gánh, thanh danh hao tổn, mất việc, tiền đồ bị hủy hoại, hoặc là ông khai ra chủ mưu, ông chỉ là bất đắc dĩ nghe lệnh làm việc, là tòng phạm, vẫn giữ được công việc, cũng được mọi người đồng tình, còn được cả cổ phiếu kỳ quyền. Giám đốc Lưu, chẳng qua chỉ là một lựa chọn đơn giản mà thôi.



Cố Trường Khanh nhìn ông ta, cười thật nhàn nhã, tựa như tất cả đều nằm gọn trong tay cô.



Giám đốc Lưu biến sắc mấy lần, cuối cùng ông ta nghiến răng, giơ chén rượu trong tay lên khẽ chạm vào chén rượu của Cố Trường Khanh:



– Cố tiểu thư, đúng là hổ phụ không sinh khuyển tử.



Nói xong uống cạn chén rượu.



Cố Trường Khanh trầm mặt lại:



– Tôi không có cha!



Nói xong cũng ngửa đầu uống cạn chén rượu.



Sau này, Lý Giai hỏi cô:



– Trường Khanh, em không tìm Khưu Minh Căn và Tống Trí Hào thì chị hiểu, một là anh của Khưu Uyển Di một là trợ thủ đắc lực của Khổng Khánh Tường, xúi giục bọn họ sẽ rất mạo hiểm nhưng sao em không tìm giám đốc Chu phòng tài vụ? Theo chị thấy, nhất định Khổng Khánh Tường và ông ta đã tham ô rất nhiều tiền công quỹ, chưa biết chừng còn có rất nhiều khoản không minh bạch, chỉ cần đưa ra là có thể kiện Khổng Khánh Tường, khiến ông ta phải ngồi tù rồi. Việc ông ta bắt giám đốc Lưu làm ít có ảnh hưởng hơn mà em?



Cố Trường Khanh nói:



– Chính là chuyện với giám đốc Chu quá nghiêm trọng, nếu ông ta khai Khổng Khánh Tường ra thì chính mình cũng khó thoát tội, càng thêm gian nan hơn mà thôi. Không như bên giám đốc Lưu, tuy chuyện không quá lớn nhưng lại khiến công ty tổn thất mất 10 triệu…



Cố Trường Khanh quay đầu nhìn Lý Giai rồi nhướng mày:



– Số tiền này, đương nhiên có thể coi là ông ta nuốt vào không chịu nhổ ra…



Cô cười lạnh:



– Em sẽ có thể kích động các cổ đông kiện ông ta!