Thiên Kim Trở Về

Chương 260 : Cắt tim

Ngày đăng: 11:36 30/04/20


Sau khi đàm phán chi tiết hợp đồng với công ty Trevor, Cố Trường Khanh bay về Bắc Kinh.



Hợp đồng phải thông qua Hội đồng quản trị rồi mới có thể ký.



Hợp đồng quyết định, bán công ty nước của Cố Thị ra để Trevor mua lại, sau đó cổ đông của Cố thị đầu tư vào công ty này, cổ đông bỏ vốn dựa theo số phần trăm cổ phần của mình.



Kế hoạch này hợp tình hợp lý nhưng Cố Trường Khanh đã có sự sắp xếp của riêng mình.



Việc làm ăn kiếm tiền này, đương nhiên Cố Trường Khanh không muốn Khổng Khánh Tường được lợi lộc gì từ đó, kế hoạch của cô là phải đẩy Khổng Khánh Tường ra hợp đồng lần này.



Hợp đồng được Ban giám đốc nhất trí thông qua, phần kí kết là do chính Wilson tự mình qua Bắc Kinh. Thời gian kí kết là tháng Tám, nói cách khác, từ giờ trở đi các cổ đông bắt đầu phải gom góp tiền góp vốn rồi.



Lần này, Cố Thị đầu tư vào 10 triệu Đô la Mỹ.



Kết quả bàn bạc của Cố Trường Khanh và Hội đồng quản trị là mời các cổ đông đầu tư. Nhất thời Cố Trường Khanh cũng không quản được nhiều, bắt đầu lên kế hoạch đầu tư.



Đến tháng sáu, rất nhiều quốc gia Châu Âu ra lệnh cấm việc bán khống đồng Euro. Mike kinh doanh thành công, thu được rất nhiều lợi nhuận. Cố Trường Khanh muốn lấy tiền đầu tư hoàn toàn không thành vấn đề. Sau đó, Brian, Hoàng Thao và Từ Khôn cũng đều thuận lợi bỏ vốn đầu tư. Các cổ đông còn lại cũng biết đây là cơ hội hiếm có nên cũng đều ra sức gom tiền bỏ vốn. Mà Khổng Khánh Tường thì không có vốn lưu động, theo số cổ phần của ông ta thì tối đa có thể đầu tư hơn 10 triệu. Tuy lúc trước ông ta phản đối kế hoạch này nhưng là phản đối người chứ không phản đối việc. Ông ta cũng hiểu chuyện này đem lại nguồn lợi lớn lao cỡ nào cho nên đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội lần này.



Chỉ là kiếm đâu ra 10 triệu? Cách duy nhất là bán đi cổ phiếu trong tay,



Lúc ấy tin tức Cố Thị và Trevor hợp tác với nhau còn chưa được công bố rộng rãi, giá cổ phiếu của Cố Thị giữ nguyên mức ban đầu, chỉ cần tin tức này truyền ra, giá cổ phiếu sẽ tăng vọt, bán ra sẽ có lợi hơn nhiều. Nhưng chẳng còn cách nào, để kiếm được tiền thì cũng chỉ có con đường đó mà thôi, Khổng Khánh Tường nghiến răng, nén đau bán ra 6% cổ phần, gom góp gần 24 triệu để đầu tư, ngoài phần của mình, vạn nhất có cổ đông không muốn bỏ vốn thì ông ta cũng có thể đầu tư thay.



Ông ta vốn nghĩ như vậy nhưng nào ngờ lại sa vào cái bẫy mà Cố Trường Khanh giăng sẵn cho ông ta.



Đợi đến khi Khổng Khánh Tường bán cổ phiếu ra gom góp đủ tiền, ngay mấy ngày trước khi bên Trevor đến, Cố Trường Khanh sai người đem chuyện Khổng Khánh Tường từng liên kết với giám đốc phòng tài chính tham ô tiền của công ty cho bên Trevor.



Phải biết rằng Wilson ghét nhất là chuyện này, lập tức gọi điện thoại cho Cố Trường Khanh tỏ ý rằng công ty hợp tác lần này quyết không cho Khổng Khánh Tường tham dự vào, nếu không ông ta sẽ hủy bỏ việc hợp tác này!



Tin vừa truyền ra, Cố Trường Khanh vội vàng mời họp Hội đồng quản trị khẩn cấp để bàn về chuyện này.


Các cổ đông nghe ông ta nói vậy thì đều giận dữ, một số người chỉ trích Khổng Khánh Tường quá bỉ ổi nhưng Khổng Khánh Tường giờ đã như con thú điên, chỉ muốn ép mọi người làm theo ý mình, sao còn nghĩ được gì khác.



– Được! Khổng Khánh Tường, ông muốn làm vậy thì tôi sẽ theo ông tới cùng.



Cố Trường Khanh giận dữ nhìn ông ta:



– Đến lúc đó tất cả chuyện xấu ông đã làm chúng tôi đều phanh phui ra, tôi muốn xem xem ông sẽ có kết cục gì!



– Mày…



Khổng Khánh Tường giận dữ công tâm, mắt hoa lên, người mềm nhũn, hai tay chống trên bàn làm việc. Tống Trí Hào ở bên vội đỡ lại, hồi lâu sau Khổng Khánh Tường mới dần bình ổn lại.



Ông ta trừng mắt nhìn Cố Trường Khanh, ánh mắt như muốn bóp chết cô:



– Được, mày độc lắm…



Sắc mặt Khổng Khánh Tường trắng bệch như tờ giấy trắng, trán toát mồ hôi, người run lên khe khẽ:



– Giỏi lắm, không hổ là hậu duệ của Cố Kiến Quốc! Mày độc ác… mày độc ác lắm…



Nói đến đây, ông ta như hao hết sức lực rồi ngã phịch xuống ghế, người toát mồ hôi lạnh, sắc mặt vô cùng khó coi. Tống Trí Hào ở bên vội cho ông ta uống thuốc thì sắc mặt Khổng Khánh Tường mới khá hơn chút.



Cố Trường Khanh vẫn chỉ thờ ơ lạnh nhạt. Nhớ tới mẹ, nhớ tới chú Văn thì cô không thể nào mềm lòng với ông ta dù chỉ một chút.



Cuối cùng, Hội đồng quản trị nhất trí thông qua việc để Khổng Khánh Tường ra ngoài kế hoạch lần này. Khổng Khánh Tường trơ mắt đau đớn nhìn cơ hội biến mất, trơ mắt nhìn tiền mất đi nhưng chẳng có cách nào khác. Cảm giác này chẳng khác nào có người lấy đao cứa vào tim ông ta, máu chảy đầm đìa, đau đớn vô cùng!



Mà người cầm cây đao này chính là đứa con gái ông ta chẳng coi ra gì – Cố Trường Khanh!



Sau khi cuộc họp chấm dứt, Cố Trường Khanh cùng Từ Khôn, Hoàng Thao và Brian rời khỏi phòng họp. Lúc đang đứng chờ thang máy, mọi người có bàn luận về việc đầu tư, đúng lúc này Khổng Khánh Tường đang phẫn nộ bỗng nhiên lao về phía Cố Trường Khanh, tay cầm một cây gậy chẳng biết kiếm được từ đâu, nhằm vào đầu cô mà đánh xuống!