Thiên Kim Trở Về
Chương 65 : Gặp lại
Ngày đăng: 11:34 30/04/20
Nhưng ngay cả người chí thân cũng phải phòng bị như vậy, bị ép giao hết mọi thứ mà còn phải giả bộ cam tâm tình nguyện, lòng cô phải chịu dày vò cỡ nào.
Cô đi ra ngoài, muốn ôm Trường Khanh để an ủi thì lại thấy Trường Khanh thoải mái như chẳng có chuyện gì, lại tiếp tục đọc báo. Như là nghe thấy tiếng, cô ngẩng đầu lên nhìn Lý Giai một cái sau đó đi ra cửa nhìn quanh rồi mới khóa cửa lại, sau đó quay đầu cười nói:
– Vừa rồi chị đã nghe được hết rồi? Coi như là chưa nghe thấy gì đi!
– Trường Khanh!
Lý Giai đi tới cầm tay cô:
– Em không muốn không ai có thể ép em được.
Nghe lời nói khi nãy, hành vi này hình như không chỉ là một lần. Có thể lừa gạt tài sản của một đứa trẻ không hiểu chuyện đến mấy lần như vậy, phẩm hạnh của người này thực sự không đáng tin.
– Chuyện không đơn giản như chị nghĩ đâu. Cố Trường Khanh cúi đầu.
– Vậy phức tạp thế nào, em nói cho chị biết, có lẽ chị có thể giúp em.
Lý Giai rất thương đứa bé yếu ớt mà kiên cường trước mắt này.
Cố Trường Khanh ngẩng đầu nhìn cô:
– Sự thật còn đáng sợ gấp trăm lần so với những gì chị tưởng tượng. Chị đừng để ý.
Lý Giai do dự, nói đến cùng, Cố Trường Khanh không thân thiết với cô, giúp đỡ thì có thể nhưng nếu đúng như lời cô nói, sự thật rất đáng sợ…
Cố Trường Khanh nhìn ra sự do dự của cô, cười cười:
– Không còn sớm nữa, em muốn đi nghỉ, chị cũng đi nghỉ ngơi đi!
Cô mỉm cười tiễn Lý Giai ra ngoài:
– Đừng nghĩ gì cả.
Triệu Nghị không nhịn được khen cô một câu.
Cố Trường Khanh thản nhiên cười nói: “Cảm ơn”, cũng chẳng có vẻ mặt gì đặc biệt.
Nhưng như vậy cũng đủ chọc giận Khổng Ngọc Phân, cô ta không khách khí kéo Triệu Nghị:
– Triệu Nghị, còn không mau lên xe, em lạnh muốn chết!
Nói xong quay đầu lại trừng mắt lườm Cố Trường Khanh một cái.
Triệu Nghị cười xin lỗi Cố Trường Khanh, quay đầu nói với Khổng Ngọc Phân:
– Trường Khanh còn chưa kêu lạnh.
Khổng Ngọc Phân hừ một tiếng:
– Em có mặc áo lông chồn như người ta đâu!
Nói xong liếc nhìn Triệu Nghị một cái. Đương nhiên Triệu Nghị hiểu ý của cô, vội quay đầu đi. Buồn cười, một chiếc áo lông chồn cũng phải vài vạn tệ…
Triệu Nghị nói với Cố Trường Khanh:
– Trường Khanh, lên xe đi.
Mọi người tiến lên, Khổng Ngọc Phân vội mở cửa ghế phụ rồi ngồi vào. Triệu Nghị có chút xấu hổ mở cửa ghế sau cho Cố Trường Khanh. Cố Trường Khanh khẽ cười như đang châm chọc, Triệu Nghị cảm thấy mặt nóng rát.
Mấy người lên xe, Triệu Nghị chạy đến nơi hẹn. Vừa xuống xe đã thấy một chiếc Hummer và một chiếc Cát Lợi đỗ gần đó. Cố Trường Khanh chỉ cảm thấy chiếc xe Cát Lợi kia trông quen quen, lúc này cửa xe bật mở, một người đi xuống.
Cố Trường Khanh lập tức biết vì sao chiếc xe đó lại quen như vậy.
Cô nhìn người kia, nửa năm không gặp, hình như anh ta cao hơn rất nhiều!