Thiên La Địa Võng

Chương 46 :

Ngày đăng: 22:45 21/04/20


Thật vất vả đến thời gian thay ca, rốt cục có thể thoát khỏi dây dưa của mọi người, Tần Lam Gia thở phào nhẹ nhỏm, trở lại phía sau thay quần áo của mình, cùng Mọi người chào hỏi, liền chuẩn bị rời quán đi.



Thời gian hắn đi làm là từ lúc mở cửa tiệm đến mười hai giờ đêm, dù sao đã là người tuổi gần ba mươi, không có tinh lực dư thừa thức suốt đêm như vậy. Chung quanh cùng đi làm đồng nghiệp phần lớn là thanh niên hai mươi ra mặt, theo chân bọn họ so sánh, Tần Lam Gia cảm thấy mình đã tốn rất nhiều thời gian, kết quả bây giờ còn muốn bắt đầu hết thảy lại từ đầu.



Bỏ đi sự nghiệp phấn đấu nhiều năm như vậy không phải là không khổ sở, chỉ là một khi nghĩ đến lời nói của Mẹ Đàm nói với hắn, hắn cũng không thể có lập trường tiếp tục ở lại.



Mẹ Đàm một năm trước trở lại Trung Quốc, cùng về còn có Từ gia Đại tiểu thư. Hơn sáu năm đi qua, Từ Hinh vẫn như cũ yêu Đàm Lăng Việt, cho dù Đàm Lăng Việt chẳng bao giờ đáp lại tình cảm của nàng.



Bỏ giới tính qua một bên, thì cái này cay cú bốc đồng tiểu thư nhà giàu cùng mình thật đúng là đồng dạng hết hy vọng. Chẳng qua là Mẹ Đàm nhìn nàng ưa thích, nhất định đem nàng trở thành con dâu Đàm gia, Tần Lam Gia lần đầu tiên thấy ba người bọn họ ở cùng ở một phòng là đã có dự cảm không khí đó.



Đàm Lăng Việt ở Mĩ có yêu đương hay không, Tần Lam Gia không rõ lắm, chỉ là những năm y ở tại Trung Quốc này, chưa từng cùng bất kỳ nam nhân nữ nhân có một tia mập mờ, Tần Lam Gia có đôi khi cũng hoài nghi Đàm Lăng Việt có phải hay không trời sinh toàn cơ bắp, tựa hồ bất kỳ tình cảm yêu thương với y là vô duyên.



Qua nhiều năm như vậy Đàm Lăng Việt chưa từng thích qua người nào, nhưng là y từ nhỏ cũng rất hiếu thuận, nếu như là ý nguyện Mẹ Đàm, chỉ cần không phải là thứ y đặc biệt ghét, nói không chừng sẽ tiếp nhận được, huống chi đối phương là Từ Hinh người từng cứu Mẹ Đàm. Nếu có nữ nhân nào để cho Đàm Lăng Việt vài phần kính trọng, kia đại khái chỉ có Từ đại tiểu thư.



Cơ hồ là một hôn nhân tốt, trai tài gái sắc, vì tình rời bỏ gia đình giàu sang cùng người yêu có kết cục viên mãn. Hết thảy đều hoàn mỹ như vậy, cho dù là hắn cũng không tìm không ra một tia tỳ vết nào.




Trong nháy mắt lòng chua xót, nhiều năm cố gắng của mình như vậy cũng bị người ta gạt bỏ. Chính là hắn không có lập trường trách cứ Mẹ Đàm, nàng thân làm mẹ, chỉ là muốn vì con của mình có lợi ích lớn nhất mà thôi, này không gì đáng trách.



Tần Lam Gia không tham luyến những thứ vinh hoa phú quý, nếu nói tham luyến, vậy cũng chỉ có một người mà thôi, hôm nay người kia cũng gánh vác trách nhiệm hôn ước. Từ lúc ra khỏi nhà Mẹ Đàm, Tần Lam Gia đột nhiên cảm thấy dễ đi rất nhiều, chuyện của hắn đã có kết cục, không nên tiếp tục do dự. Nơi này không phải là nơi hắn có thể về, đã đến lúc rời đi.



Dọc theo đường hướng ra ngoài cửa quán, rất nhiều khuôn mặt xa lạ cười chào hỏi hắn, Tần Lam Gia nhất nhất đáp lời, vẫy tay từ biệt. Kể từ khi ở chỗ này đi làm tới nay, hắn ở trong quán bar này rất được hoan nghênh, nghe ông chủ nói câu lạc bộ đêm ở đây rất nổi tiếng, rất nhiều người bàn tán nhau về cậu bartender lạnh lùng lãnh đạm.



Được thích không phải là chuyện xấu, chính là Tần Lam Gia không có ý định bước vào vòng tròn hỗn loạn này, tình một đêm, vì tính thú mà tính…, hắn không thích.



Rốt cục đi tới cửa chính, hiệu quả cách âm chính là cánh cửa vừa mở ra, một trận hơi lạnh của gió đêm thổi tới, thổi tan tiếng người ồn ào cùng âm nhạc hỗn tạp trong không khí, Tần Lam Gia thoải mái thở nhẹ một hơi.



Còn không đợi hai chân hắn ra khỏi cửa chính, mấy bóng đen cao lớn đột nhiên từ bên cạnh cửa hiện ra, lúc Tần Lam Gia còn chưa kịp phản ứng, đã bị nặng nề đẩy về phía sau.



Tần Lam Gia cước bộ không vững trật chân té dưới bậc thang, giương mắt lên chỉ thấy rất nhiều bóng đen từ bên ngoài tràn vào, trong tai nghe được từng đợt hỗn loạn, bên trong quả nhiên là đánh nhau.