Thiến Nam U Hồn

Chương 54 : Tình yêu trở thành hồi ức

Ngày đăng: 15:15 18/04/20


Editor: Vivi



Khi Thải Nhi về Ninh gia đã là nửa đêm, mở cửa phòng thấy Ninh Thái Thần ngồi giữa nhà chính, dưới ánh nến yếu ớt, gương mặt xám như tro tàn.



"Cuối cùng muội cũng biết quay về." Trữ Thải Thần nghiêng người, liếc xéo muội muội, bàn tay căng cứng đập mạnh lên bàn.



Trái tim Thải Nhi rơi lộp bộp, biết kiểu gì cũng chửi cho một trận.



Nhưng một lúc lâu, Ninh Thái Thần vẫn bình tĩnh nhìn nàng, nơi đáy mắt lộ sự thất vọng và trách cứ, còn có nỗi đau đớn sâu sắc...



Thải Nhi đi tới bên cạnh hắn, ra vẻ thoải mái: "Ca, muội đã về, cha mẹ ngủ chưa..."



Ninh Thái Thần nói: "Bọn họ về quê thăm người thân rồi."



"Hôm nay ngày mấy, sao lại đi bất ngờ vậy." Thải Nhi cười cười.



Trữ Thải Thần nhìn nàng chăm chú: "Thải Nhi, coi như muội nghe ca ca một lần cuối cùng, rời khỏi  tên yêu ma kia, đừng u mê không tỉnh ngộ."



Bước chân Thải Nhi dừng một chút, ngạc nhiên nhìn Ninh Thái Thần.



Lúc trước, lần đầu tiên Ninh Thái Thần khuyên nàng, biết rất khó để có thể lay động nàng, lần đầu tiên trong đời hắn cúi đầu, cầu xin nàng quay đầu lại là bờ.



Thải Nhi lắc đầu, nói dứt khoát kiên quyết: "Muội thật lòng với hắn, ca ca, huynh không hiểu ta."



Ninh Thái Thần nói: "Ta là ca ca của muội, sao có thể không hiểu muội? Muội chỉ bị yêu ma đầu độc thôi, hắn nhất định muốn lợi dụng muội."




"Sao yêu vật này còn chưa chết." Hề Phong dễ dàng bắt nó, bóp con chim nhỏ ở trong lòng bàn tay.



Kim Kiểu kêu thét chiếp chiếp, gào thét không ngừng.



Tiêu Dao Sĩ kêu to: "Nhanh lên, đây là chim đồng mệnh, nhanh bóp chết nó. Một con khác nhất định đang ở chỗ tà ma, bây giờ nó đang mật báo đấy."



Hề Phong mạnh ta bóp chặt, Kim Điểu nhanh chóng chết tại chỗ.



Đúng tại lúc này, gió lạnh thấu xương tràn qua cửa sổ, sức mạnh ấy thật đáng sợ, lấy mắt thường khó có thể đoán được tốc độ của nó, hướng về phía bọn họ nhanh chóng tiến đến.



"Tà ma tới thật rồi, nhưng cách đây còn xa, chúng ta chạy còn kịp." Tiêu Dao Sĩ lấy ra pháp khí từ túi càn khôn, hóa ra một con đường đen, lqd "May mắn có pháp bảo để chạy trốn, phải đem theo nữ nhân này nữa."



Tiêu Dao Sĩ chạm vào Thải Nhi một cái, lập tức như bị sét đánh, đau đến mức gan mật  như muốn vỡ ra.



"Tà ma đã hạ chú thuật ở trên người nàng." Tiêu Dao Sĩ nhanh chóng cởi Hồ Lô đen treo bên hông, chạm vào trán Ninh Thải Nhi, một làn khói trắng bay ra từ đỉnh đầu nàng, bị  hút vào trong  Hồ Lô đen.



"Ngươi làm gì với nàng?" Hề Phong giật mình, còn chưa kịp ngăn cản, đã bị Tiêu Dao Sĩ đẩy mạnh vào cửa.



Sức gió mạnh mẽ ập đến, cửa sổ  nổ tung, mặt đất rung chuyển khiến người ta sợ hãi kinh hoàng, dường như trong nháy mắt có thể cắn nuốt toàn bộ ngôi nhà.



Một bóng áo trắng to lớn từ trên trời hạ xuống, ống tay áo phất nhẹ, ôm Thải Nhi đã hôn mê bất tính, Thiên Quyết công tử dùng đầu ngón tay chạm nhẹ lên trán nàng, giọng nói rét lạnh tỏa ra sát ý ngoan độc.



"To gan, dám hút hồn phách của người, xem ra  các ngươi muốn tan xương nát thịt, Hồn Phi Phách Tán!"