Thiên Tài Cuồng Phi - Phế Vật Tam Tiểu Thư

Chương 78 : Đuổi ngươi ra ngoài phủ

Ngày đăng: 15:09 30/04/20


Edit: thu thảo



Vinh Bân không ngờ Xích Điện Bôn Tiêu vậy mà lại điên cuồng chạy đi, sợ đến mức sắc mặt thay đổi, hắn muốn kéo giây cương, nhưng không bắt được, theo bản năng ôm chặt eo Lạc Vân Hi, sợ bản thân té xuống.



Lạc Vân Hi cười lạnh một tiếng, cản người nhào về phía trước, nằm rạp trên lưng ngựa.



Vinh Bân cũng nhanh chóng nằm sấp xuống, bởi vì giờ khắc này, Xích Điện Bôn Tiêu chạy quá nhanh, gió lớn tạt vù vù bên tai.



Lạc Vân Hi nghiêng người đi lật xuống khỏi lưng ngựa.



Trong lòng Vinh Bân vui mừng, duỗi tay đẩy một cái, muốn đẩy nàng xuống lưng ngựa.



Lạc Vân Hi thuận theo tay hắn thả người xuống, đưa tay bóp một cái trên bụng ngựa.



"Hí —— " Xích Điện Bôn Tiêu hí dài một tiếng, dựng thẳng hai chân trước lên.



Vinh Bân vội vàng khống chế dây cương, nhưng sức của Xích Điện Bôn Tiêu quá lớn, cả người hắn tuột thẳng xuống dọc theo lưng ngựa, sợ hãi kêu liên tục.



Lạc Vân Hi cười khanh khách: "Mùi vị tàu lượn cao tốc không tệ chứ?"



Nói rồi nhảy lên ngựa, tay phải vung đai lưng, doạ mặt Vinh Bân đang ôm chặt lấy mông ngựa tái mét, tiện tay quẳng hắn xuống ngựa lưng, Vinh Bân lập tức bị tuấn mã lao vùn vụt kéo chạy.



Phía sau, tiếng vó ngựa chạy nhanh đến, một con ngựa trắng chạy như bay tới.



Lạc Vân Hi quay đầu nhìn, nở nụ cười xinh đẹp, tay phải vung nhẹ, Vinh Bân máu me khắp người đã hôn mê trực tiếp bay về phía Trung Sơn Vương.



Trung Sơn Vương giơ cánh tay phải lên, Vinh Bân đã va về phía đại thụ bên đường, "Đùng" Một tiếng ngã dưới tán cây, không cảm giác được gì, cũng không biết là sống hay chết.



Đuổi kịp Lạc Vân Hi, Trung Sơn Vương thả chậm tốc độ ngựa, mái tóc đen nhánh bị gió thổi bay lên: "Kỹ thuật cưỡi ngựa rất tốt."



"Đa tạ ngài đã khen." Lạc Vân Hi cười, Xích Điện Bôn Tiêu vậy mà lại không cam lòng gầm lên, giơ móng trước lên, nhảy loạn lên, vặn vẹo thân mình dường như muốn hất Lạc Vân Hi xuống.


"Tuyệt đối không thể." Lạc Vân Hi tự nhiên ngồi vào một chỗ ngồi ở góc bên phải, nhàn nhạt mở miệng.



Vinh Thành Lương lạnh lùng nói: "Lạc Thái Úy, ngươi chẳng phải nói sẽ cho chúng ta một câu trả lời sao?"



Lạc Kính Văn cắn răng nói: "Lạc Vân Hi, quỳ xuống cho ta!" Mặt cũng đanh lại.



Lạc Vân Hi lắc đầu.



"Ngươi lại dám làm trái lời ta sao? " Lạc Kính Văn nắm chặt quả đấm, "Lạc Vân Hi, phế vật như ngươi, ta nếu đuổi ngươi ra khỏi phủ, đôi chân này của ngươi liệu còn ngang ngược như thế được không?"



"Đuổi ta ra khỏi phủ sao?" Lạc Vân Hi cười nhạt nhìn hắn, "Phụ thân, vậy thì tốt quá, nữ nhi đang muốn biết tội danh chu di cửu tộc là cái gì đây, nếu ta và Lạc gia cắt đứt quan hệ, đại khái là sẽ không bị dính líu gì rồi. Ừ, cái này quả nhiên là rất tốt, phụ thân, ta xin ngươi mau đuổi ta ra khỏi phủ đi!"



Tội chu di cửu tộc? Lạc Kính Văn lập tức nhớ tới chuyện Bình Ngọc Mai ngự ban bị đánh vỡ, bị doạ tới mức mồ hôi chảy ròng ròng, cảnh giác hỏi: "Ngươi muốn làm gì?"



Lạc Vân Hi lạnh lùng nói: "Ta cũng chẳng định làm gì. Nếu có người trêu chọc khiến ta không vui, vậy thì đừng trách ta đại nghĩa diệt thân!"



Lòng Lạc Kính Văn run lên, nữ nhi này, dường như thật sự có thể làm ra bất cứ chuyện gì!



Vinh thị lang cảnh giác: "Các ngươi đã làm việc đại nghịch bất đạo gì?"



Sắc mặt Lạc Kính Văn trắng bệch, hắn cũng không muốn để người ngoài biết, cho dù là Vinh gia, ít đi một người biết chuyện này thì nguy hiểm cũng càng nhỏ.



Dù sao, nếu lúc này Vinh gia trở mặt, đoạn tuyệt quan hệ với hắn, sau đó đâm sau lưng hắn một đao cũng không phải không có khả năng.



Lạc Vân Hi cười rộ lên: "Vinh đại nhân muốn biết sao?"



"Hi nhi!" Lạc Kính Văn hạ thấp giọng xuống nói: "Được rồi, ta tin tưởng ngươi, ngươi lui xuống trước đi. Việc này ta và cữu cữu ngươi sẽ tự thương lượng một chút."



Vinh Thành Lương còn chưa mở miệng, Lạc Vân Hi đã cao giọng nói: "Cữu cữu sao? Ta không muốn cữu cữu như vậy, không muốn có kẻ vũ nhục ta, phụ thân, ngài cũng đừng làm Hi nhi thất vọng, Hi nhi cáo từ."



"Ngươi!" Vinh Thành Lương tức giận muốn đuổi tới, vậy mà không còn thấy bóng dáng Lạc Vân Hi đâu.