Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 182 : Kẻ mới nổi đơn chưởng phát hỏa (1)

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


Cảm giác hiếu kỳ trong lòng về anh em nhà họ Chu càng lúc càng lớn, một

công tử gia thế sa sút tham gia khảo hạch, mục đích là để trở thành hội

viện của hội sở Đế Quốc Luyện Lực Sĩ, nhưng đã hai lần liền không đạt

được mục đích, vì sao lại thế nhỉ?



Ngoài vấn đề này ra, trong lòng hắn thật ra cũng chẳng mấy để tâm tới lần khảo hạch này, bản thân

hắn chính là một Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực, tự hắn cũng có thể hoàn thành việc luyện chế, hắn còn có Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa, chẳng cần tới

sự công nhận của Đế Quốc Luyện Lực Sĩ làm gì, mục đích hắn tới đây là để tìm tên khách làng chơi A Lí sư phụ, nhưng hắn không có cơ hội để có

thể hỏi hay tìm kiếm sư phụ hắn, vì thế cảm giác trong hắn bây giờ rất

mâu thuẫn.



- Bỏ đi, đã đến đây rồi thì cứ tham gia khảo hạch, chứng tỏ thực lực của mình một chút cũng chẳng mất mát gì, biết đâu lúc đó lại càng có cơ hội để tìm được A Lí sư phụ cũng nên.



Gạt bỏ những mâu thuẫn trong lòng, Phó Thư Bảo trấn định tinh thần, theo sát Chu Di Mộng tiến vào hành lang bên phải.



Ngay lúc bốn người họ đi vào hanh lang, Chu Uyển Nhi nắm chặt hai tay, thì thầm nói:



- Ca ca, huynh nhất định sẽ thành công!



- Uyển Nhi, yên tâm đi, ta thấy lần này ca ca con sẽ thành công thôi, nó cũng đã có kinh nghiệm tham gia khảo hạch mà.



Lưu Chuẩn cười đáp, hắn vẫn đứng nguyên tại chỗ, không đi cùng bốn người họ.



- Cái tên đeo nhẫn vàng đầy tay đó chắc chắn là con cháu nhà giàu mới

nổi, quần là áo lượt kiểu đó, mà cũng tham gia khảo hạch, liệu hắn có

thể thành công không?



Chu Uyển Nhi buột miệng nói.



- Nhà giàu mới nổi…



Khóe miệng Lưu Chuẩn ẩn hiện nụ cười kì quái.



- Uyển Nhi, nhìn người không nên chỉ nhìn bề ngoài. Trong ba người tham gia khảo hạch lần này, ta cảm thấy tên mới nổi mà ngươi vừa nói mới

chính là người có thực lực mạnh nhất đấy.



Chu Uyển Nhi không

nói nữa, đôi mắt sáng long lanh của cô bé cứ nhìn chằm chắm vào hành

lang bên phải, không biết trong cái đầu bé nhỏ kia đang nghĩ những gì

nữa.



Đi dọc hết hành lang bên phải, ba người họ được Sử Trụ

dẫn đến một đại sảnh to gấp rưỡi đại sảnh Luyện Lực Sĩ lúc nãy. Chính

giữa đại sảnh bày 8 cái Luyện Đỉnh. Cạnh bốn bức tường là các kệ hàng

được bài trí rất gọn gàng, bên trên nó là các tài liệu cần dùng cho việc luyện chế Lực Luyện Khí, các tài liệu cũng được sắp xếp ngăn nắp theo

thứ tự.



Đây chính là nơi các Luyện Lực Sĩ tham gia khảo hạch – Đại Sảnh Thí Luyện. Vừa bước vào đây, người ta có thể cảm nhận được

nguồn linh khí dồi dào ngập tràn trong không khí, đó chính là linh năng

tỏa ra từ các tài liệu ở đây.



Ngoài tám chiếc Luyện Khí Đỉnh

và kệ hàng chứa tài liệu nhuốm màu thời gian, trong Đại Sảnh Thí Luyện

còn có rất nhiều bức họa và điêu khắc về Luyện Lực Sĩ, tất cả những thứ

này được bài trí trong cùng một không gian, khiến cho cả căn phòng tràn

đầy không khí lịch sử, và cũng thật thần bí.



Khảo quan Sử Trụ đi trước nhất bỗng quay người lại, lạnh nhạt nói:



- Chắc hắn các ngươi đã biết quy tắc khi tham gia khảo hạch, nhưng theo quy định, ta vẫn phải thuật lại một lượt các quy tắc này.


Khảo quan Sử Trụ vẫn quan sát Phó

Thư Bảo nãy giờ rảo bước đi tới, nhìn Phó Thư Bảo một cái rồi đưa tay

vào trong Luyện Khí Đỉnh và lấy ra thanh chiến đao Lực Luyện Khí vừa

được luyện chế.



- Dưới sự vận hành và bồi dưỡng của năng

lượng lực lượng, những đường mao mạch to và thô đã trở nên mảnh như tơ,

mật độ cân đối, đầu và đuôi kết nối bền chặt, tự nhiên, Linh Thú Lực Đan cấp Phổ Linh thuộc tính kim đã tương khảm và dung hợp vô cùng xuất sắc, không hề có chút tì vết nào, linh năng phân tán mạnh, cả thanh đao ẩn

chứa sự tàn bạo… Thanh chiến đao Lực Luyện Khí này quả là thứ thượng

hạng!



Nhìn qua một lượt, khảo quan Sử Trụ nói đầy kích động:



- Phó công tử, ngươi đã vượt qua lần khảo hạch này, ngươi cũng là Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực… xuất sắc nhất mà ta từng gặp.



Ông

ta ngừng giữa chừng là bởi chưa thể tìm ra được một từ thích hợp để miêu tả hắn, nếu nói đúng như những gì đang nghĩ, thì phải là:



- Ngươi là Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực kỳ quái nhất, biến thái nhất mà ta từng gặp.



Phó Thư Bảo cười đáp:



- Sử Trụ khảo quan quá lời rồi.



- Phó công tử, ngươi là học đồ của Lực Sĩ Học Viện nào vậy? Sư phụ của ngươi là ai?



Đây là vấn đề mà khảo quan Sử Trụ muốn được biết nhất, trong mắt ông,

một thiếu nên kỳ lạ và đặc biệt thế này thì sư phụ chắc chắn phải là một cao nhân, không chừng còn là hội viên của sở hội Đế Quốc Luyện Lực Sĩ

cũng nên.



Ai ngờ Phó Thư Bảo lại thản nhiên đáp:



- Ta là Lực Sĩ học đồ của Hổ Thành Lực Sĩ Học Viện, huy hiệu mà ta từng

có được chẳng qua chỉ là một chiếc huy hiệu của Lực Sĩ cấp Chân Lực mà

thôi.



- Cái gì? Huy hiệu Lực Sĩ… cấp Chân Lực?



Thiếu niên dám đơn chưởng phát hỏa luyện chế Lực Luyện Khí kia lại chỉ

là Lực Sĩ cấp Chân Lực, còn là ở một nơi như Hổ thành thôi ư. Khảo quan

Sử Trụ rất muốn tin những gì Phó Thư Bảo vừa nói, nhưng lý trí và kinh

nghiệm lại khiến ông không thể tin nổi!



Phó Thư Bảo cười đáp:



- Sự thật quả đúng như vậy, đây là lần thứ hai ta tham gia một buổi

khảo hạch quý giá thế này, trước đó ta chỉ lĩnh được một huy hiệu Lực Sĩ cấp Chân Lực.



Sự thật là, huy hiệu cấp Chân Lực đó giờ cũng

chẳng biết đã quẳng vào xó nào rồi, còn lần này, nếu không phải vì tìm

sư phụ khách làng chơi đó thì hắn cũng sẽ chẳng tham gia lần khảo hạch

Luyện Lực Sĩ này làm gì. Với hắn, huy hiệu và danh tiếng là những vật

ngoài thân, quan trọng nhất vẫn là thực lực chân chính.



Đúng

vào lúc ấy, Luyện Khí Đỉnh của Nguyệt Thanh và Chu Di Mộng cũng phát ra

một tiếng “oành”. Bọn họ cũng đã kết thúc luyện chế.