Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 184 : A lí tú lý

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


Phó Thư Bảo lại càng không hiểu đường đường một Định Thiên Vương Tước

Tam vương tử Tú Lý của Tú Quốc thân thế hiển hách như thế mà lúc đầu lại bị một tên Thành vệ quan đuổi chạy khắp nơi…



Biết bao chuyện xảy ra, thoảng như mây khói, không để ý tới đã loạn, để ý tới rồi lại càng loạn hơn.



Từ lúc bước vào Đế Quốc Luyện Lực Sĩ Hội Sở, trong lòng Phó Thư Bảo đã

nghĩ đến những việc này, thân phận của sư phụ khách làng chơi đột nhiên

thay đổi khiến hắn khó lòng chấp nhận.



Đột nhiên nghe đến tên của Định Thiên Vương Tước Tú Lý, không chỉ có khảo quan Sử Trụ sững sờ tại

chỗ, mà ngay cả Nguyệt Thanh và Chu Di Mộng đang lựa chọn tài liệu cũng

sững người ra.



- Cả người này cũng không có à?



Phó Thư Bảo nhún vai nói:



- Nếu cả người này cũng không có, thì ta cũng chẳng gia nhập Đế Quốc Luyện Lực Sĩ Sở Hội gì gì đó nữa, vậy ta xin cáo từ.



- Chờ đã!



Khảo quan Sử Trụ vẫn chưa từ bỏ ý định đáp:



- Phó công tử xin hãy suy nghĩ lại, phải biết rằng những người muốn gia

nhập hội sở nhiều vô kể, đây là một cơ hội cực kỳ tốt, sao công tử có

thể từ bỏ cơ hội này chỉ vì không tìm được người mình muốn tìm chứ?



- Nói thật lòng…



Phó Thư Bảo cười đáp:



- Mục đích ta đến đây lần này là để tìm tên bất lương đó.



- Ngươi, ngươi… lại dám gọi Định Thiên Vương Tước Tú Lý vương tử điện hạ … là tên bất lương ư?



Biểu hiện kỳ lạ của khảo quan Sử Trụ giống như là đang hoài nghi mình nghe nhầm gì chăng.



Đúng lúc ấy một tiếng cười sang sảng từ cửa truyền vào:



- Khảo quan Sử Trụ, tiểu tử đó to gan lớn mật đến mức ngươi khó mà tưởng

tượng được, mắng ta đã là nể mặt ta lắm rồi đó, không chừng, một ngày

nào đó hắn còn đại nghịch bất đạo, đánh ta một trận cũng nên.




Thần sắc Nguyệt Thanh cũng có chút kì lạ,

nhưng hắn thấy kì lạ là vì mối quan hệ lạ lùng giữa Phó Thư Bảo và Tam

vương tử Tú Lý, vậy, những gì hắn nghĩ trong đầu lúc này lại càng khó

đoán hơn.



Phó Thư Bảo chẳng hề mảy may biết rằng hai Luyện Lực Sĩ còn khá trẻ sau lưng hắn đang nhìn theo hắn mà trong lòng đều có suy

nghĩ riêng, hắn theo chân Tú Lý đến một thư phòng bài trí tao nhã lịch

sự.



Trong thư phòng còn có một nam nhân chừng 60 tuổi, thân hình

cao lớn, khuôn mặt vầng trán đôi mắt đều rất có thần, cả người ông toát

lên vẻ uy nghiêm.



Nghe A Lí giới thiệu xong mới biết nam nhân

tướng mạo oai phong này tên là Long Điền, là phân hội trưởng của Đế Quốc Luyện Lực Sĩ Sở Hội Kinh Thành Phân Hội, là một Luyện Lực Sĩ cấp Vĩnh

Hằng đồng cấp với Độc Hoạt.



Cùng ngồi lại thưởng trà, nhưng Phó

Thư Bảo cũng chẳng có hứng làm quen với Long Điền, hắn chỉ nhìn Tú Lý

nửa cười nửa không. Biểu hiện của hắn lúc này giống hệt một anh đồng

tính đang dùng ánh mắt đăm đắm nhìn về một anh đồng tính khác, rất quái

dĩ mà cũng đầy tà khí.



Vốn dĩ, Long Điền vẫn biểu hiện oai nghiêm như vậy, ông biết người Tam vương tử điện hạ dẫn tới đây nhất định là

nhân vật quan trọng, và họ tới đây nhất định cũng có chuyện quan trọng

cần bàn, nhưng đợi một lúc lại thấy bộ dạng đó của bọn họ, câu hỏi trong lòng ông ta cứ dầy lên như nấm mọc sau mưa vậy.



Lúc này Tú Lý mới cười khổ nói:



- Hiền đồ đệ, ngươi dùng ánh mắt đó nhìn ta làm gì? Ta có cảm giác….



- Là đồ đệ của ngài mà đến hôm này ta mới biết thân phận thực sự của ngài,



Biểu hiện của Phó Thư Bảo vẫn quái dị như thế:



- Ta trải nghiệm như vậy, thật không biết những nữ nhân lầm tin ngài thì sẽ còn thê thảm tới đâu nữa.



- Được, được, ta biết nếu không cho ngươi biết sự thực thì ngươi sẽ không đời nào tha thứ cho ta mà.



Tú Lý thở một hơi dài, rồi thong thả kể lại…