Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 201 : Tiếp tục kêu thảm (1,2)

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


Tư Ti chờ cơ hội hành thích này đã rất lâu rồi. Cự ly gần như vậy, bảo

tiêu lợi hại kia lại đang bận tay, đúng là cơ hội ngàn năm có một. Nhưng hiện giờ nhìn lại, Phó Thư Bảo giống như đã chuẩn bị từ sớm! Nếu không

thì với góc ra tay của nàng, lấy tốc độ của nàng thì dù tu vi lực lượng

của hắn đã đạt tới Luyện Nguyên Tố Lực tầng hai cũng sợ là khó tránh

khỏi số mệnh bị đâm bỏ mạng.



- Ngươi...



Kinh ngạc vạn phần, Tư Ti cũng không khỏi hơi sửng sốt.



- Ha ha, ngươi ẩn dấu rất khá nhưng ta lừa người nhiều rồi cho nên có kinh nghiệm, nhìn rõ ngươi cũng không khó lắm.



Phó Thư Bảo cũng lộ ra nụ cười thoải mái. Tay hắn vẫn đang nắm chặt con dao, không để Tư Ti có chút cơ hội lao tới.



Lúc này Thanh Thủy đã quay đầu lại, lạnh lùng nhìn Tư Ti, nhưng kỳ quái chính là nàng cũng không lao tới xử lý Tư Ti.



Ngay lúc này, Tư Ti đột nhiên buông tay, cơ thể lùi nhanh về phía sau, nháy mắt đã biến mất khỏi tầm mắt của Phó Thư Bảo.



Lại nghe phía trong có tiếng nói trong trẻo của một nữ tử cất lên đếm số:



- Một, hai, ba... Ngã!



Rầm, trong động lại truyền tới tiếng ngã lăn ra đất.



- Thời gian vừa vặn. Thuốc ta cho ả ăn không phải là giải dược của thuốc

mê mà là độc dược. Ả luyện còn chưa tốt mà đã dám giả mạo sát thủ, không ngại bị mất mặt sao?



Chỉ chốc lát sau, Tư Ti vừa rồi chạy trốn nhanh như thỏ đã bị một nữ tử kéo về.



Người kéo Tư Ti là Độc Âm Nhi. Chỉ là điểm này ả không thể nào biết được nữa.



- Bảo ca, hiện tại xem như xong rồi, tiếp theo phải xử lý người này thế nào đây?



Độc Âm Nhi đá Tư Ti một cước, phủi phủi tay, cười hỏi.



- Ngươi lại muốn giết người hả? Hiện tại người này không thể giết, cần phải mang trở về.



Phó Thư Bảo vừa mặc quần áo vừa nói.



- Dù sao thì cũng còn sớm, ngươi đừng mặc quần áo vội, không bằng chúng ta cùng tắm suối nước nóng đi nha?



Ánh mắt Độc Âm Nhi đột nhiên liếc qua giữa hai đùi Phó Thư Bảo. Tên kia mặc áo trước, còn chưa kịp mặc quần. Nhìn cái thứ ghê gớm kia, tựa hồ nàng

nghĩ ra nhiều ý tưởng hay.



- Ha ha ha...



- Bảo ca, ngươi cười cái gì đấy?



- Ngươi coi Phó Thư Bảo ta là loại người gì chứ? Ta không phải là loại

người đó đâu! Muốn chiếm tiện nghi của ta à? Ngươi nằm mơ đi nhé!
Không chỉ có vậy, thực ra Ngả Mễ Đại Na và Tư Ti đều bị Độc Âm Nhi hạ một

loại độc tố khống chế đan điền của họ. Có hai sự đảm bảo này, Ngả Mễ Đại Na và Tư Ti căn bản không có hy vọng trốn thoát khỏi nơi này.



Sức chống cự của Tư Ti đương nhiên mạnh hơn rất nhiều so với tên công tử

hào hoa bị tửu sắc hủy hoại như La Kiệt, tên La Kiệt đó còn phải dội

nước lạnh mới tỉnh lại, còn Tư Ti thì vẫn hoàn toàn tỉnh táo, khi Phó

Thư Bảo vừa vào trong tù thất, thì đôi mắt đen tuyền xinh đẹp của nàng

đã nhìn chòng chọc và hắn.



Nhưng, trong đôi mắt nàng không có thù hận cũng chẳng có gì sợ hãi, nó bình lặng như một hồ nước trăm năm không gợn sóng vậy.



Chậm rãi đi tới trước mặt Tư Ti, dùng tay đỡ cằm cho nàng ngửa mặt lên, nhìn kĩ một lượt rồi Phó Thư Bảo mới buông tay ra, lạnh nhạt nói:



-

Quả là rất giống, nhưng, ngươi vốn không phải là Tư Ti bán thân làm nô

lệ mà lúc đó ta đã chuộc khỏi Hoa Điền cư, chắc các ngươi là tỉ muội

song sinh phải không?



Tư Ti vẫn bình tĩnh nhìn Phó Thư Bảo, giống như nhìn một người xa lạ chẳng có liên quan gì tới nàng vậy.



Lúc này Phó Thư Bảo đi vòng ra phía sau Tư Ti, giữ chặt lấy cổ áo nàng,

dùng sức xé mạnh một cái, “xoạt” một tiếng, vùng lưng nõn nà bóng loáng

của Tư Ti hiện ra trước mắt. Trên bờ vai trái của nàng có khắc một phù

hiệu viết hai chữ “Thập Tứ”.



Khi y phục bị xé rách, vùng lưng bị

lộ ra, đôi mắt vẫn luôn bình tĩnh của Tư Ti cuối cùng cũng xuất hiện tia kinh ngạc. Tâm vững như bàn thạch của nàng đã có dấu hiệu kích động.



- Cũng là một phù hiệu bằng chữ số, chỉ khác ở chỗ nó là chữ “Thập Thất”, ta nghĩ, nữ nô mà ta từng cứu ra khỏi xuân điếm chắc là muội muội của

ngươi hả?



- Ngươi… Sao ngươi biết được?



Cuối cùng Tư Ti cũng lên tiếng.



Phó Thư Bảo cười nói:



- Nếu ngay cả thân phận của các ngươi mà ta còn không tra ra, nếu ngay cả chuyện các ngươi là người nào cũng không phân biệt được, thì ta có thể

sống được tới hôm nay sao? Sát thủ đến từ Tử Đảo Mật Nhân Xã, tỷ muội

song sinh, sinh ra đã có năng lực tâm linh tương thông, nhưng có một

điều khiến ta không hiểu, đó là vì sao các ngươi phải tới giết ta, các

ngươi nhận được sự sai khiến của ai?



Cặp chị em song sinh Thập

Tứ, Thập Thất đến từ Tử Đảo Mật Nhân Xã này cùng mạo nhận một người, đó

chính là Tư Ti có thân phận nữ nô ở Hoa Điền Cư lúc trước. Bây giờ xem

ra, chữ “Ti” này chẳng qua là hài âm của chữ “Thập” mà thôi. Người bị

nhốt trong tù thất bí mật của sứ quán này chính là người chị trong cặp

tỷ muội sát thủ song sinh đó, Thập Tứ.