Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 204 : Hoàng kim thành (2)

Ngày đăng: 14:23 18/04/20


Ngày thứ hai sau khi bắt cóc La Kiệt, dưới sự dẫn dắt của Tú Lý, Phó Thư Bảo cải trang thành Thần y dẫn theo đồ đệ của hắn là Độc Âm Nhi đi đến

thông đạo duy nhất để tiến vào hoàng kim thành: Nhật Xuất Môn.



Cánh cửa lớn màu vàng nguy nga lộng lẫy bị ánh sáng mặt trời chiếu rọi

nên càng trở nên lấp lánh, hai bên lầu tháp và thông đạo trên cửa thành

là các thị vệ mặc giáp đứng dầy đặc, trường thương như rừng, sát khí

đằng đằng.



Nhảy xuống xe ngựa, Tú Lý lấy thẻ bài thông hành

đeo bên hông, chẳng mấy chốc, một thái giám bên trong Hoàng Kim Thành

dẫn một đám người ra nghênh đón, rồi dẫn Tú Lý, Phó Thư Bảo và Độc Âm

Nhi vào trong Hoàng Kim Thành.



Đi về phía trước, cứ cách 3

bước là một trạm gác, cách 5 bước lại một đồn canh. Nhìn ra phía xa, chỗ nào cũng có thể nhìn thấy thị vệ trong Hoàng Kim Thành vũ trang đầy

mình, mặt lạnh như tiền, hơn nữa từ lực tràng lực lượng phát ra trên

người họ có thể thấy, người yếu nhất trong số họ cũng phải là một Lực Sĩ cấp Nguyên Tố Lực.



Bao nhiêu thị vệ Lực Sĩ như vậy cùng bảo

vệ một tòa thành, lực tràng lực lượng trên người họ đan vào nhau như một tấm lưới, e rằng chỉ cần một con chuột từ dưới cống trốn vào Hoàng Kim

Thành thì cũng khó trốn khỏi vận mệnh bị tra ra và bị một thương đâm

chết.



Thế nhưng, những Lực Sĩ đứng ở ngoài sáng này không

phải là người mạnh nhất, ở nhiều nơi, Phó Thư Bảo cảm thấy rõ ràng còn

có lực tràng lực lượng mạnh hơn, chẳng thua kém gì Tông Chủ Quy Vân Tông - Mạc Khinh Vân! Vậy cũng có nghĩa là, trong tòa Hoàng Kim Thành này,

ít nhất cũng có vài Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực như Mạc Khinh Vân trấn

trủ, bảo vệ, không chừng còn có Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực ẩn

mình trong đó, thêm vào các thị vệ Lực Sĩ đếm không xuể kia nữa thì cả

tòa Hoàng Kim Thành này giống hệt như một tòa thành cực kì kiên cố vậy!



Quả thực, một nơi nắm giữ tất cả tài nguyên của Tú Quốc, bao gồm hầu

hết tài nguyên Lực Sĩ trong Tú Quốc, là trung tâm quyền lực tối cao của

một nước, nếu không có những biện pháp bảo vệ nghiêm ngặt khiến cho

những cường giả trong thiên hạ phải sợ thì há chẳng phải những kẻ có mưu đồ bất chính sẽ tùy tiện vào được trong thành mà thích sát đương kim

hoàng thượng hay sao?




- E hèm!



Độc Âm Nhi đứng bên cạnh bất mãn ho khan một tiếng.



Tú Lý thấy hơi ngại ngùng, cười nói:



- Xem như ta nhiều chuyện.



- Sư phụ, chuyện này chờ ngài sống được tới ngày đó hẵng hay.



Nhìn Hoàng Kim Thành được canh phòng nghiêm ngặt như vậy, Phó Thư Bảo

luôn có cảm giác có gì đó không ổn, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không

biết không ổn ở chỗ nào, tóm lại, thứ áp lực mà hắn cảm nhận được khiến

hắn có cảm giác như sắp có nguy hiểm vậy.



- Tiểu tử ngươi nói vậy là có ý gì?



- Sư phụ, ngài nói thật cho ta biết, đã bao lâu rồi ngài chưa gặp hoàng đế cha ngài?



Tú Lý suy nghĩ một lát rồi đáp:



- Đại khái… cũng năm năm rồi.



- Năm năm? Thế Thái Bình Vương Tước và Thanh Dật Vương Tước thì sao?



- Bọn họ cũng như vậy, tuy họ giỏi lăn lộn hơn ta, nhưng trong mắt của

phụ hoàng, ba người bọn ta thật ra đều như nhau, cha ta không thiên vị

ai, cũng chẳng ghẻ lạnh ai, trong bất kì việc gì cũng đều xem bọn ta như nhau.



Năm năm, làm gì có người cha nào năm năm liền không gặp con mình chứ?



Tú Lực hoàng đế rốt cuộc đang nghĩ gì đây?



Khi Phó Thư Bảo đang thắc mắc thì tên thái giám tổng quản lúc trước đã quay trở lại.