Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 234 : Phòng thí nghiệm cổ quái
Ngày đăng: 14:23 18/04/20
Vốn còn tưởng rằng “phòng thí nghiệm” nằm trong bộ tộc Độc Lang tộc,
nhưng Chu Uyển Nhi lại dẫn mọi người rời khỏi bộ tộc Độc Lang tộc, đi
đến phía dưới một ngọn núi. Kỳ thật phòng thí nghiệm của Phó Thư Bảo
chính là một sơn động không lớn. Sơn động này không phải hình thành một
cách tự nhiên mà do hắn dùng Luyện Nguyên Tố Lực tạo ra.
Phía bên trong, thành động, đỉnh động cùng mặt đất đều nhẵn mịn giống như là
được giấy ráp đánh bóng qua. Từ cửa động tiến vào, đầu tiên chính là một hàng bàn đá cùng thạch giá, phía trên bày các tài liệu mà Luyện Lực Sĩ
cần có. Đại đa số những tài liệu này đều là do hắn vơ vét từ Băng Nguyên Tĩnh Tâm Các.
Chính giữa, trên mặt đất đặt một chiếc đỉnh ba
chân toàn thân ngăm đen vô cùng lớn, từ xa đã có thể cảm nhận được linh
năng cùng linh tính cường đại truyền ra từ đỉnh. Những người có mặt ở
đây, ngoại trừ Tú Lý, Chu Mộng Di, Lưu Chuẩn, Đan Thanh cùng Đế Thiếu Vũ đều đã là Luyện Lực Sĩ, đều là đại hành gia, đối với chiệc đỉnh này,
tuy rằng mọi người đều chưa từng gặp qua, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái đã biết được đây tuyệt đối là vật phi phàm.
Thời điểm mọi người
tới, Phó Thư Bảo đang hí hoáy làm cái gì đó, bộ dạng vộ cùng chăm chú,
tựa hồ cũng không phát giác ra mấy người Tú Lý đến nơi này.
Không phải là Phó Thư Bảo không phát hiện, mà là không cách cách nào dừng
tay. Điều hắn muốn làm chính là dùng thủ đoạn của Luyện Lực Sĩ kết hợp
với tri thức hắn học được từ thế giới kia cải tiến giống lúa nước thấp
kém của Độc Lang tộc, đề cao sản lượng thu hoạch. Hơn một tháng qua, hắn đã khảo sát qua, tuy rằng Độc Lang tộc nắm trong tay một lãnh địa rất
lớn, nhưng bởi vì đại đa số đều là đầm lầy, cho nên phần thổ nhưỡng có
thể trồng trọt lại ít đến thương cảm, cộng thêm việc sản lượng rất thấp. Cho nên căn bản là không đủ lương thực, mà phải đi săn bắn mới có thể
đáp ứng được nhu cầu thực phẩm.
Vì vậy để tộc nhân Độc Lang tộc
ăn no bụng chính là sự tình khiến cho vị tộc trưởng Độc Hoạt này đau đầu nhất. Trước kia không tận mắt chứng kiến hắn còn có thể buông tay mặc
kệ, nhưng nếu đã đến nơi này, hắn cảm thấy bản thân có đủ khả năng vì
tộc nhân Độc Lang tộc làm ra một ít sự tình. Vì vậy gian phòng thí
nghiệm này mới ra đời. Trên thực tế, trong kế hoạch của hắn không chỉ có trợ giúp Độc Lang tộc cải tiến giống lúa nước, còn có một vài hạng mục
khác, ví dụ như là chế tạo phân lân...
chính là một loại hâm mộ. Phàm là nhân sĩ chính phái đều sẽ không dám
làm giống như Phó Thư Bảo. Tuy rằng Lưu Chuẩn không phải là nhân sĩ
chính phái tiêu chuẩn, nhưng mười phần cũng có đến bảy tám phần rồi.
Trước mặt bốn vị nữ bộc xuân quang diễm diễm này, hắn có ý nghĩ như vậy
cũng không phải là chuyện kỳ quái gì.
Mọi người đi vào bên trong
phòng thí nghiệm, chỉ thấy trước mặt Phó Thư Bảo đặt một chiếc ống đồng
bằng kim loại, hai đầu ống đồng đều được khảm thấu kính chế tạo từ thủy
tinh thạch đánh bóng. Ống đồng kim loại có khảm thấu kính thủy tinh này
được cố định trên một chiếc giá gỗ, phía dưới đặt một chiếc đĩa cứng màu trắng, trên đó đặt hơn mười hạt thóc. Tú Lý tò mò hỏi.
- Đồ đệ, người đang làm cái gì thế? Cái ống đồng kìm loại này là trò gì vậy?
Phó Thư Bảo cười ha ha nói:
- Cái này gọi là kính hiển vị, là thiết bị thiết yếu để làm thí nghiệm.
Trước kia, hắn rất muốn có được một chiếc kính hiển vi, nhưng bởi vi tu vi
lực lượng chưa đạt tới cảnh giới Luyện Nguyên Tố Lực, không có cách nào
chế tạo bất cứ đồ vật gì, cho nên một mực không có được như ý nguyện,
bây giờ hắn đã đạt tới cảnh giới Luyện Nguyên Tố Lực tầng thứ hai, muốn
luyện chế một vài linh kiện lắp ráp thành dụng cụ thí nghiệm mình cần đã không thành vấn đề.
- Không hiểu.
Tú Lý vẫn như cũ, tràn ngập mơ hồ.
- Thứ này có thể làm được cái gì?
- Thứ này có thể phóng to vật rất nhỏ, có thể điều chỉnh được bội số, bội số lớn nhất mà chiếc kính hiển vi này của ta có thể phóng đại là 350
lần.