Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 237 : Luyện mũ (1-2)

Ngày đăng: 14:24 18/04/20


Dựa theo hiểu biết của hắn về chu kỳ nảy mầm của loại lúa nước này,

trước khi vận dụng Luyện Nguyên Tố Lực bồi dưỡng Phó Thư Bảo cảm thấy

quá trình này cần tới hai ngày, nhưng hắn vạn lần không ngờ, chỉ dùng

một lần Luyện Nguyên Tố Lực tiến hành bồi dưỡng, tất cả các hạt giống

đều đã nảy mầm!



- Ha ha, như vậy xem ra ta hoàn toàn có thể dùng

Luyện Nguyên Tố Lực đẩy cao quá trình sinh trưởng của hạt lúa, khiến cho đơm hoa kết trái, thu hoạch được nhiều hơn nữa... Càng thêm có ưu thế

về số lượng hạt giống!



Dưới sự kích động, Phó Thư Bảo đột nhiên nảy ra một ý tưởng kinh người!



Bây giờ khoảng cách tới mùa gieo trồng tiếp theo của Độc Lang tộc còn có

hơn một tháng, dựa theo kế hoạch của hắn, số lượng hạt giống hắn có thể

bồi dưỡng ra tối đa chỉ có thể đáp ứng đủ cho một khoảnh ruộng thí

nghiệm, chính thức đưa vào gieo cấy còn chờ tới khi thu hoạch, có đầy đủ hạt giống mới có thể bắt đầu đưa vào gieo trồng. Nói như vậy, việc đề

cao sản lượng gấp mười lần cũng chỉ có thể đợi tới năm sau mới thực hiện được.



Chẳng qua phát hiện ngoài ý muốn này đã chỉ ra cho hắn một điều, chỉ cần hắn chịu khó. Năm nay, trước khi hắn rời khỏi Độc Lang

tộc đến Hậu Thổ Thành vẫn có thể thực hiện được cái mục tiêu này!



Cũng không suy nghĩ nhiều, rất nhanh Phó Thư Bảo đã hồi phục lại tâm tình,

một lần nữa vận dụng Luyện Nguyên Tố Lực tiến hành bồi dưỡng. Lúc này,

sau khi chấm dứt, hắn lại phát hiện, cây mạ đã dài tới một ngón tay. Cứ

như vậy, hắn càng thêm khẳng định suy đoán trong đầu.



Những cây

mạ non xanh bắt đầu vươn lên chạm tới màng da dê trên đỉnh, tầm mắt của

hắn vốn là nên chú ý tình huống của những cây mạ, nhưng thỉnh thoảng

ngẫu nhiên, ánh mắt của hắn lại thoáng chuyển qua tấm màn da dê dần dần

bị đẩy lên, trái tim hèn mọn, bỉ ổi không nhịn được đập thình thịch.



Nếu như kết hợp thứ này cùng với Ái Chi Giao của Độc Âm Nhi, sau đó tỉ mỉ

luyện chế một chút, như vậy chẳng phải là sẽ biến thành thứ kia hay sao?



Dường như thời điểm dự đại tiệc đã đến!



Phó Thư Bảo cười hắc hắc. Sau khi bồi dưỡng xong mạ non, Phó Thư Bảo liền

quay trở lại bên trong phòng thí nghiệm, tìm kiếm số lượng tài liệu da

dê còn dư lại, đồng thời sai Đông Mai vào trong rừng tìm một ít nhựa cây đào trở về.



- Các ngươi ra ngoài trông chừng, không cho phép bất kỳ ai tiến vào phòng thí nghiệm. Nhất là hai vị chủ mẫu tương lai của

các ngươi, hiểu chưa?



Làm xong công tác chuẩn bị luyện chế, Phó Thư Bảo gọi mấy nữ bộc vào, nghiêm nghị nói.



- Thiếu gia, nhất định là ngài đang chuẩn bị luyện chế tuyệt kỹ bí truyền độc môn. Chẳng lẽ ngài định hạ dược Âm Nhi chủ mẫu và Ni Nhã chủ mẫu

hay sao?



Đông Mai tự cho là thông minh hỏi một câu.



- Mẹ kiếp! Chẳng lẽ thiếu gia ta lại là loại người như vậy hay sao?



Không nhịn được mà cười khổ, Phó Thư Bảo liền vỗ một cái lên trên bờ mông của Đông Mai. "Ba" một tiếng giòn vang, cảm giác nhộn nhạo vô cùng tuyệt

vời, biên độ rung động khiến cho người ta nhịn không được tâm tình rung

động. Tính ra đã thật lâu không có "trừng phạt" qua bốn nữ bộc rồi, bàn

tay hắn không nặng không nhẹ vỗ lên trên bờ mông non mịn kia, cảm giác

này thực là khiến cho người ta hoài niệm. Bởi vậy, ánh mắt hắn không

nhịn được lập tức quét tới bờ mông của ba người Xuân Lan, Thu Cúc và Hạ

Trúc, sắc tâm nổi lên.



Nào biết được, hắn còn chưa tìm được cái cớ nào để áp dụng bước hành động tiếp theo, ba nữ bộc còn lại đã tự mình dâng tới cửa.
Đông Mai vừa dứt lời, thanh âm của Phó Thư Bảo lập tức vọng ra từ bên trong.



- Âm Nhi hả, ngươi sang bên cạnh sơn động mà xem, chỗ đó ta đã bồi dưỡng

ra giống mạ lai tạo rồi. Đúng rồi, ngươi giúp ta làm một chiếc chậu gỗ

lớn hơn, sau này ta còn cần dùng tới.



Chỉ nghe thấy thanh âm không thấy người, Độc Âm Nhi kỳ quái hỏi:



- Bảo ca, ngươi làm gì bên trong đấy? Thần thần bí bí như vậy, không ra ngoài nói chuyện được sao?



- Lúc này ta đang làm thí nghiệm tới điểm mấu chốt, quan hệ đến tương lai của Độc Lang tộc, rất quan trọng, không có cách nào thoát thân, ngươi

cũng không nên vào đây, quấy rầy đến thí nghiệm của ta, ngươi cứ đi

trước đi, sau khi xong việc ta sẽ tới tìm ngươi!



- Ồ! Vậy ngươi nhanh lên nhé...



Độc Âm Nhi có chút buồn bực, lầm bầm một câu sau đó xoay người rời khỏi

phòng thí nghiệm, hướng về phía sơn động ruộng thí nghiệm nằm ở bên cạnh đi đến.



Nghe được tiếng bước chân của Độc Âm Nhi dần dời xa, Phó Thư Bảo ở bên trong sơn động thở phào một hơi. Đúng lúc này, Luyện

Thiên Đỉnh đột nhiên truyền đến một hồi rung động rất nhỏ.



- Ha ha, thành công rồi?



Trong lòng Phó Thư Bảo tràn ngập kích động, cuống quýt đi đến kiểm tra.



Toàn thân Luyện Thiên Đỉnh đen xì như mực, thấu phát ra linh khí và linh

năng khó nói nên lời, đồ vật được Luyện Thiên Đỉnh luyện chế ra, bản

thân liền có linh tính cường đại, nếu như dùng để chế tạo Lực Luyện Khí, như vậy không thể nghi ngờ sẽ có được sức chiến đấu và năng lực phòng

ngự cường đại. Cho nên, cùng một loại tài liệu, cùng một loại Lực Luyện

Khí, do hai loại Luyện Đỉnh khác nhau luyện chế ra, tính năng và uy lực

của Lực Luyện Khí do Luyện Thiên Đỉnh luyện chế ra vượt qua Luyện Đỉnh

bình thường vô số lần, là vật phẩm tốt nhất.



Như vậy, “mũ” do đỉnh đặc biệt luyện chế ra, có phải nó cũng sẽ có được công năng cùng linh tính phi phàm hay không?



Đây chính là sự mình mà Phó Thư Bảo bức thiết muốn biết nhất.



Dưới đáy Luyện Thiên Đỉnh, một chiếc mũ màu ngà sữa lẳng lặng nằm yên. Nó

chính là mảnh da dê lúc trước đặt vào, đương nhiên còn có cả nhựa đào

cùng với cả Dục Niệm Thạch nữa, nhìn qua có vẻ mềm mại, mỏng manh. Phó

Thư Bảo còn chưa chạm tay vào thì một cảm giác tràn ngập linh tính cùng

năng lượng kỳ dị liền đập vào mặt hắn, vô cùng thần kỳ.



- Ha ha! Dấu hiệu như thế, không thể nghi ngờ, ta đã thành công rồi.



Sửng sốt suốt nửa ngày, Phó Thư Bảo mới có thể miễn cưỡng bình phục lại tâm

tình đang vô cùng kích động. Vừa rồi, hắn đã có tính toán từ trước mới

bảo Độc Âm Nhi đến sơn động bên cạnh chờ. Bây giờ, đã đến lúc cầm theo

“chiếc mũ” này tìm nàng thanh toán nợ nần rồi.



Trước đây khi còn ở Hoàng Kim Thành tại kinh đô, hắn bị Độc Âm Nhi dùng Ái Chi Giao hung

hăng đùa bỡn một hồi. Thù này không báo, như vậy hắn còn là nam nhân hay sao?



Âm thầm cười gian, đúng lúc hắn thò tay muốn cầm lấy chiếc

mũ ở đáy Luyện thiên Đỉnh, bên ngoài sơn động đột nhiên truyền tới thanh âm của Xuân Lan.



- Thiếu gia, chủ mẫu Chi Ni Nhã đến rồi!



Đây là thanh âm cảnh báo, Phó Thư Bảo đột nhiên rụt tay về.