Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 244 : Nhất tiễn xạ Kim Điêu (1)

Ngày đăng: 14:24 18/04/20


Chiến sĩ Độc Lang Tộc chạy tới gần, thở hổn hển hai tiếng mới nói:



- Kim Điêu đã mười năm chưa ra khỏi tổ giờ lại xuất hiện, lúc này đang

bay trên bầu trời chúng ta. Có kỵ sĩ Độc Lang Kỵ đã bị nó công kích

trọng thương rồi.



Ngừng lại một chút, hắn lại nói:



- Tộc trưởng Độc Hoạt đã dẫn người đuổi tới nhưng tốc độ phi hành của

con Kim Điêu này quá nhanh, Độc Hoạt tộc trưởng cũng không có cách nào

bắt được nó. Cho nên tộc trưởng mới cố ý bảo ta tới tìm cô gia...



Mặt Độc Âm Nhi hơi hồng lên, tâm lý dù có hơi ngượng ngùng nhưng ngoài

miệng vẫn không thèm nhận thân phận cô gia của Phó Thư Bảo, chỉ nói:



- Tìm hắn làm gì?



Chiến sĩ Độc Lang Tộc còn chưa nói, Phó Thư Bảo đã cười bảo:



- Tìm ta là muốn ta mời Thánh tộc trưởng ra tay phải không?



Trong Độc Lang Tộc, cho dù kẻ nào nói Độc Vô Song cũng không thèm nghe, chỉ có con trai này của nàng nói là chưa bao giờ từ chối.



Chiến sĩ Độc Lang Tộc này gật gật đầu:



- Thật sự là như vậy. Chỗ Thánh tộc trưởng... Chúng ta cũng không dám đi.



- Không cần mẹ ta ra tay, có Thiên Trúc Cung này, ta vừa lúc có thể dùng con Kim Điêu này thử uy lực của nó một chút.



Phó Thư Bảo cười sáng khoái.



- Mau dẫn đường đi.



- Cô gia, ngươi... Có được không?



Chiến sĩ Độc Lang Tộc hơi ngạc nhìn nhìn Phó Thư Bảo, cũng không dẫn

đường luôn. Đúng là kể cả Độc Hoạt là Luyện Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực còn không hạ được con Kim Điêu kia, một tên tiểu tử như hắn, tu vi lực

lượng mới chỉ đạt cảnh giới Luyện Nguyên Tố, hắn có thể làm được không?



- Còn đứng đó làm gì? Không dẫn đường đi!



Thấy chiến sĩ Độc Lang Tộc dùng ánh mắt hoài nghi nhìn phu quân tương lai của mình, Độc Âm Nhi lập tức tức giận.



- Vâng!



Chiến sĩ Độc Lang Tộc lúc này mới tỉnh lại, vội vàng xoay người dẫn đường.



Phó Thư Bảo cũng không phải loại người bụng dạ hẹp hòi không độ lượng.

Chiến sĩ Độc Lang Tộc kia hoài nghi như vậy cũng là chuyện rất bình

thường, lập tức không nói nhiều, vác Thiên Trúc Cung đi cùng Độc Âm Nhi.



Kim Điêu trong Linh Thú Chí có chú giải, thân lớn như trâu, cánh mở ra

rất rộng. Kim Điêu trưởng thành sải cánh đạt tới hơn hai mươi thước, hơn nữa Linh Thú Lực Đan có đặc tính kim, lông toàn thân như thép, đao kiếm không chém nổi, tốc độ phi hành cực nhanh, lực công kích cực kỳ mạnh

mẽ, có thể xưng là bá vương trên không trung.



Linh thú như

vậy, chỉ cần nó không xuống dưới đất thì đúng là cả Luyện Lực Sĩ cấp

Vĩnh Hằng Lực như Độc Hoạt cũng không có cách nào bắt được nó. Trên mặt

đất không cách nào công kích hiệu quả, mà mượn cánh lực lượng phi hành

lên trời cao cũng chẳng thể bắt kịp tốc độ phi hành của Kim Điêu.



Xuyên qua một khu rừng, đi đến trên một vùng đất bằng phẳng. Nơi này

chính là đồng ruộng nuôi sống hơn hai ngàn người Độc Lang Tộc. Đất đai

phì nhiêu, nguồn nước sung túc, mỗi chỗ đều là ruộng tốt, chẳng qua số

lượng cũng không nhiều lắm, nhiều nhất chỉ được ba trăm mẫu.




Kim Điêu xoay quanh trên trời cao phát hiện Độc Hoạt đang bay về phía

nó, kêu vang một tiếng, đột nhiên thu đôi cánh thép thật lớn lại, cúi

đầu lao xuống. Trên mặt đất tất nhiên nó không phải đối thủ của Độc Hoạt nhưng trên bầu trời, đó là lãnh địa nơi nó luôn hoành hành vô kỵ rồi,

làm gì có chuyện để một nhân loại ngang ngược chứ?



Tốc độ của Kim Điêu cực nhanh, giống như một tia chớp màu vàng! Mặc dù cách cự ly

cả ngàn thước nhưng tiếng xé gió do nó cúi người vọt xuống vẫn truyền

tới tai mọi người rất rõ, khiến cho người ta không khỏi sợ hãi!



Trên bầu trời không có chỗ mượn lực, ngay cả Độc Hoạt cũng không dám

đón đỡ công kích từ trên xuống của Kim Điêu. Lúc này Kim Điêu vọt xuống, hắn vội vàng bay về phía mặt đất.



Nhưng cánh lực lượng của

nhân loại làm sao có thể so sánh với đôi cánh thép quét ngang bầu trời

của Kim Điêu chứ? Tốc độ chênh lệch quá lớn.



Càng lúc càng

gần, mắt thấy Kim Điêu sắp tới lưng Độc Hoạt, đột nhiên hắn trở tay đánh một quyền tới. Bầu trời lập tức vang lên tiếng nổ trầm trầm. Một quyền

của hắn đánh mạnh lên thiết trảo của Kim Điêu, nhưng đối phương giống

như không bị ảnh hưởng gì, thân thể khổng lồ ầm ầm áp xuống, thế như lôi đình vạn quân!



Chẳng qua mượn lực phản chấn của một quyền

này, cơ thể Độc Hoạt hạ xuống nhanh hơn nhiều, vèo một cái liền thoát

khỏi phạm vi công kích lần thứ hai của Kim Điêu. Lúc này vị trí của hắn

và Kim Điêu đã nằm trong phạm vi công kích hữu hiệu của Thiên Trúc Cung.



Kim Điêu làm sao có thể cho Độc Hoạt chạy trốn nhẹ nhàng như vậy được.

Đôi cánh thép thật lớn của nó đột nhiên vung mạnh. Tốc độ của nó cũng

tăng vọt, trong nháy mắt đã áp sát tới khoảng không sâu lưng Độc Hoạt!



- Gia gia cẩn thận!



Lòng bàn tay Độc Âm Nhi đã toát đầy mồ hôi lạnh.



Ngay lúc này, Phó Thư Bảo lại kéo dây Thiên Trúc Cung, mắt trái nheo

lại thành một đường thẳng, mắt phải áp sát thân cung, cùng mũi tên hình

thành một đường thẳng. Đầu Xà Nha Tiễn chỉ thẳng vào con Kim Điêu gây sự kia!



Vù! Một tiếng xé gió truyền ra. Khoảng không quan thân

thể Phó Thư Bảo đột nhiên nóng bừng. Mũi tên bắn ra kia dường như đã

nhóm lên ngọn lửa vậy.



Tốc độ phi hành của mũi tên quá nhanh, so với tốc độ phi hành của Kim Điêu phải gấp vài lần. Tộc nhân Độc Lang Tộc trên mặt đất, kể cả Độc Âm Nhi đều không thể nhìn thấy quỹ tích phi hành của mũi Bách Luyện Kim Cương Xà Nha Tiễn nhưng Độc Hoạt đang tránh né Kim Điêu trên bầu trời lại cảm thấy một luồng lửa bay sạt qua da đầu hắn.



Trong tích tắc, hắn còn như nhìn thấy một ánh lửa,

chẳng qua chỉ thế mà thôi. Sau đó hắn đột nhiên nghe thấy Kim Điêu phía

sau phát ra một tiếng kêu thảm thiết.



- Có máu rồi. Có thể thấy là bắn trúng rồi, nhưng một tên này dường như cũng không làm nó bị thương hẳn. Đáng tiếc thật.



Độc Hoạt cũng rất thất vọng. Nhưng ngay lúc Kim Điêu đang bỏ chạy về

hướng trời cao, không biết vì cái gì, sau khi kêu thảm xong, hai cánh

thép thật lớn lại mất đi sức đập, cơ thể ầm ầm rơi xuống mặt đất.



Ầm! Bụi đất tung bay. Cơ thể Kim Điêu đập xuống mặt đất, tạo thành một

cái hố lớn, tính ra sức nặng không dưới năm nghìn cân!



Tộc

nhân Độc Lang Tộc dưới mặt đất đồng thời hoan hô ầm ĩ. Con Kim Điêu này

mười năm trước liên tục xâm phạm Độc Lang Tộc nhưng dựa vào ưu thế tuyệt đối trên không trung mà không thể bị bắt. Hiện giờ cục tức trong lòng

đã được giải tỏa rồi. Ánh mắt bọn họ trước kia còn nghi vấn và khinh

miệt nhưng hiện giờ, trong tích tắc Kim Điêu rơi xuống, ý nghĩ của bọn

họ đã thay đổi triệt để.