Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 246 : Đội quân sáu trăm người (1)

Ngày đăng: 14:24 18/04/20


Giải quyết vấn đề giống lúa nước xong, công việc của Phó Thư Bảo lập tức ít đi nhiều. Chẳng qua hắn lại dùng càng nhiều thời gian vào việc tu luyện lực lượng và luyện tập kỹ nghệ bắn cung.



Trong mắt tuyệt đại đa số người Độc Lang Tộc, phu quân của Âm Nhi tiểu thư là một người siêng năng phi thường, học vấn đầy bụng, có lòng cầu tiến cực cao, đúng là một phu quân tương lai hoàn mỹ. Nhưng bọn họ không biết Phó Thư Bảo siêng năng như vậy đó là bởi hai lần bị đả kích thê thảm.



Lần đầu là chuyện bàn chuyện yêu đương với Độc Âm Nhi, một lần nữa là chuyện Chi Ni Nhã thất bại. Thế nên để có thể sớm tận hưởng tiệc tùng, hắn chỉ có thể tiến lên, tiến lên, không tới cảnh giới Luyện Vĩnh Hằng Lực thì thề không bỏ qua!



Lúa giống được gieo ra ruộng, ba trăm mẫu ruộng của Độc Lang Tộc liền xanh mướt, mạ non mọc nhanh nhìn mà vui mừng. Lại qua hơn một tháng nữa, lúc đó đám người cầm một trăm vạn kim tệ ra ngoài chiêu binh mãi mã gồm Lưu Chuẩn, Chu Di Mộng, Đan Thanh và Đế Thiếu Vũ cũng đã trở về lãnh địa của Độc Lang Tộc rồi.



Bọn họ mang theo một trăm người như Phó Thư Bảo yêu cầu. Chẳng qua người dùng một trăm vạn kim tệ chiêu mộ, tuyệt đối không phải thứ đơn giản.



Đặc sắc nhất chính là đội trăm người mà Đan Thanh chiêu mộ chứ không còn gì nghi ngờ nữa. Hắn không ngờ quay về quê hương hắn, từ thảo nguyên chiêu mộ một trăm tộc nhân của hắn Bọn họ đều là các kỵ mã có tu vi lực lượng nhất định, thấp nhất cũng là cấp Tinh Thần Lực, cao nhất đạt tới cảnh giới Nguyên Tố Lực, thật sự là một lực lượng chiến đấu mạnh mẽ.



Chu Di Mộng chiêu mộ một đội một trăm người gồm những Lực Sĩ giác đấu tại trường giác đấu, đều lấy giá cao mà mua lại, xây dựng thành một đoàn. Cho nên đội trăm người mạnh mẽ, thân kinh bách chiến, không sợ tử vong này cũng là một lực lượng chiến đấu kinh khủng rồi.



So với đám sói tuấn dật từ thảo nguyên mà Đan Thanh chiêu mộ, dù ngoại hình bọn họ không bằng nhưng về lực chiến đấu thì còn mạnh hơn một chút chứ không cần nghi ngờ gì nữa.



Đội trăm người mà Lưu Chuẩn chiêu mộ lại bất đồng, chỉ có hai mươi người là Lực Sĩ có thể chiến đấu, tám mươi người còn lại đều là thợ khéo trong các lĩnh vực, đặc biệt là thợ chế vũ khí và thợ mộc chế khí giới công thành, có cả thợ săn giỏi lần theo dấu vết.



Ngoài ra thì đội ngũ của hắn không ngờ còn có cả thương nhân giỏi buôn bán, nhân vật giỏi giao thiệp. Tóm lại, đội ngũ hắn mang về đều là đủ loại nghề nghiệp, nhân tài các mặt. Chẳng qua nhân tài dùng một trăm vạn kim tệ để chiêu mộ, dù không phải Lực Sĩ thì cũng đều tinh thông thứ khác, cũng là nhân tài cả.



Lưu Chuẩn dù sao cũng là người có kinh nghiệm trên ba mươi năm, suy nghĩ về các mặt không giống người trẻ tuổi. Thành lập thế lực một phương, chỉ có chiến sĩ biết chiến đấu tất nhiên là không đủ, còn cần nhân tài ở các mặt khác nữa.



Cũng chỉ có như vậy, một số vấn đề không thể giải quyết bằng chiến đấu mới được xử lý. Đồng thời, những nhân tài này có thể củng cố thế lực trong tương lai. Chính vì thế mà hắn mới đưa về đội ngũ một trăm người khác hẳn với người khác như vậy.



Đế Thiếu Vũ đưa về một đội quân một trăm người cũng rất khác thường, đều đã hơn ba mươi. Mỗi đội viên đều là chiến sĩ quân đội chính quy thân kinh bách chiến, giờ đã lui về hậu phương, cũng có tu vi lực lượng không tầm thường.



Tu vi lực lượng cao nhất trong đó không ngờ còn có Lực Sĩ cấp Linh Lực. Chẳng qua người này đã hơn bốn mươi. Nhưng nói về nhiều phương diện như kinh nghiệm thì tuổi tác lại có quan hệ trực tiếp, như vậy thì đội lính già này cũng xuất sắc phi thường, có lực chiến đấu không tầm thường.



Bốn người đi ra ngoài đều mang về đội ngủ trăm người mạnh mẽ. Trải qua một tháng chuẩn bị và chiêu mộ, Chi Ni Nhã cũng mang tới một chiến đội trăm người.



Chẳng qua nàng cũng sợ bị lừa, nên trực tiếp đưa người tới các thế lực của Thánh Đóa Lan Quốc trên Tú Quốc, thu thập năm mươi nữ tử tóc vàng rực, trong đó một bộ phận lớn nhất là gián điệp và chiến sĩ tinh nhuệ làm thích khách của Thánh Đóa Lan Quốc.



Bây giờ, lại có một đại đội tác chiến đặc chủng do chiến sĩ Độc Lang tộc tạo thành của Độc Âm Nhi, bên cạnh Phó Thư Bảo đã có đội quân sáu trăm người.




- Nhi tử, ta nghe Chi Ni Nhã nói ngày mai các ngươi phải đi sao?



Độc Vô Song lo lắng nói.



Phó Thư Bảo gật gật đầu cười:



- Đúng vậy. Trên người nhi tử có một loại độc kỳ quái, người cũng biết rồi mà. Nghe nói tới Hậu Thổ Thành có một vị thần y chuyên trị loại bệnh này, cho nên ta muốn tới xem một chút. Chữa khỏi bệnh rồi, còn phải sớm cho mẹ bế cháu chứ.



- Ha ha... Như vậy đi nhé. Ta ước gì ngày mai ngươi sinh cho mẹ mấy đứa cháu đi.



Nghe nói có cháu ôm, Độc Vô Song liền vô cùng vui vẻ.



Lời nói này rơi vào tai Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã, hai nàng đều cười thầm trong dạ. Một ngày đã sinh cháu, trừ phi là gà đẻ trứng mới có.



Nhưng nói dối như vậy đối với Phó Thư Bảo mà nói cũng là bất đắc dĩ. Lần này rời khỏi Độc Lang Tộc, hắn muốn giải quyết một mối phiền toái lớn, nhưng lại không có khả năng mang người mẹ nhặt được, thần trí không bình thường này theo. Vì không muốn để nàng lo lắng cho nên hắn cũng chỉ có thể làm như vậy.



Không khí sau đó trở nên hòa hợp vui vẻ hơn nhiều, Phó Thư Bảo liền làm những việc kính hiếu đạo mà nhi tử nên làm. Chi Ni Nhã và Độc Âm Nhi là hai cô con dâu tương lai cũng theo đó khiến Độc Vô Song vui vẻ. Độc Vô Song cười vui không ngừng, sung sướng tới cực độ. Mọi chuyện đều rơi vào mắt Độc Hoạt. Hắn thầm cảm thán trong lòng:



- Không có nhi tử nhặt được Phó Thư Bảo này, Thánh tộc trưởng đại nhân làm sao lại vui được như thế chứ? Có khi đây là kết cục tốt nhất mà trời cao an bài rồi.



Một đêm vui vẻ náo nhiệt qua đi. Sắc trời còn chưa sáng hẳn, một đội ngũ đã rời khỏi Độc Lang Tộc. Một hành trình mới bắt đầu như vậy đấy.



o0o



Tại Hồng Cảng thành, một toà nhà siêu cấp chiếm tới cả ngàn mẫu đột ngột mọc lên từ mặt đất.



Đó là phủ đệ của một trong tam đại Phong Cương Vương của Tú Quốc, Thanh Dật Vương Tước, Thiên Hạ Viên. Coi thiên hạ là nhà của mình, cũng có thể từ đó thấy được lòng muốn xưng bá của Thanh Dật Vương Tước.



Thiên Hạ Viên xây mất tới năm tháng, vận dụng trên vạn công tượng. Loại kiến trúc khí phách tráng lệ như vậy cũng khó thấy trong thiên hạ. Bên trong khu nhà đầy lầu vàng huy hoàng. Khắp nơi đều là các loại kỳ hoa dị thảo, cắt tỉa rất đẹp. Đình viện có giả sơn, có hồ nước mang phong cách riêng. Đặt mình trong đó, người không quen được khẳng định sẽ bị lạc.



Chi ra một khoản lớn như vậy, xây dựng một tòa phủ đệ siêu cấp tại đất phong của mình, rõ ràng Thanh Dật Vương Tước đã coi Hồng Cảng thành là vương thành của hắn rồi.