Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 261 : Đơn độc hành động

Ngày đăng: 14:24 18/04/20


Phó Thư Bảo cười nói:



- Vậy ngươi dẫn quân đội tới nông trường trợ giúp đi.



Tại nông trường có Tú Lý, còn có Độc Âm Nhi, Chi Ni Nhã dẫn người tới đó không thể nghi ngờ chính là an toàn nhất.



- Vậy còn ngươi?



Chi Ni Nhã đột nhiên hỏi.



- Ta? Đồ Thổ đêm nay phát động tổng tiến công, lúc này e rằng hắn đang ở Hậu Thổ Thành chờ tin chiến thắng, có qua có lại mới toại lòng nhau, ta muốn tự mình truyền tin chiến thắng cho hắn.



Phó Thư Bảo thản nhiên nói.



- Cái gì? Bảo ca muốn đi Hậu Thổ Thành?



Chi Ni Nhã giật mình nói:



- Ngươi hãy cẩn thận một chút.



Phó Thư Bảo đột nhiên thả người nhảy xuống tường thành, trực tiếp chạy về phía Hậu Thổ Thành.



Lúc này, ba nghìn kỵ binh khí thế dào dạt đã triệt để tiêu thất ý chí chiến đấu, tháo chạy tán loạn. Tiểu Thanh toàn thân đẫm máu hưng phấn chém giết, phàm nơi nào nàng đi qua, trên mặt đất liền nhiễm đầy máu tươi, mỗi gã kỵ binh không cụt tay thì đứt chân...



Tiểu Thanh cố nhiên không thể giết toàn bộ kỵ binh bỏ trốn, thế nhưng, nếu muốn thoát khỏi đôi cánh lực lượng của nàng, tuyệt đối cần phải có vận khí.



o0o
Một gã đầu bếp đang thái thịt đột nhiên hỏi.



Phó Thư Bảo cười cười:



- Ta mới tới, được rồi, gã thị vệ kia còn phân phó cho ta chút việc, ta đi trước.



Nói xong hắn cũng ra khỏi cửa.



Gã đầu bếp này thì thào một câu gì đó, nhưng cũng không hỏi thêm nữa, nhìn Phó Thư Bảo ra khỏi cửa, lại vùi đầu thái thịt.



Vừa ra khỏi cửa Phó Thư Bảo liền bước nhanh về phương hướng gã tổng quan kia đi đến. Vừa may, hắn chỉ mới nói với gã đầu bếp kia hai câu, vì vậy gã tổng quản còn chưa có đi xa, liếc mắt là có thể thấy hình bóng hắn.



Một đường theo sau, gặp phải thị vệ tuần tra Phó Thư Bảo liền ẩn núp, nhưng thủy chung vẫn duy trì khoảng cách nhất định với gã tổng quản kia, không lúc nào để mất mục tiêu.



Từ hậu viện đi ra, lại là tràn đầy phòng ốc tinh xảo. Đi qua hành lang, gã tổng quản kia đã đi đến một căn phòng mỹ lệ phía trước, ở nơi đó, mấy gã thị vệ giống như cột sắt đứng trước cửa. Trong phòng đèn thắp sáng trưng, mơ hồ có thể nghe được tiếng kêu khóc thảm thiết và rên rỉ của nữ tử truyền ra, trong đó còn xen lẫn tiếng cười của nam nhân tràn ngập ý tứ biến thái.



Tám chín phần đó là nơi ở của Đồ Thổ, mà tiếng cười của nam nhân khiến người ta buồn nôn hơn phân nửa là từ bản thân Đồ Thổ phát ra.



Mắt thấy gã tổng quan theo chỗ ngoặt đi vào tầm mắt mấy gã thị vệ, Phó Thư Bảo đột nhiên lẻn tới phía sau hắn, xuất thủ đánh một chưởng vào cổ hắn. Thanh âm rắc rắc vang lên, cái đầu gã tổng quản kia nhất thời vô lực gục xuống, ngay lập tức toàn thân ngã xuống đất.



- Chỉ dựa vào thái độ của ngươi đối với kẻ dưới, ngươi thường ngày khẳng định là một tên ác đồ vẽ đường cho hươu chạy, giữ ngươi lại rõ ràng dư thừa.



Phó Thư Bảo ôm lấy thi thể hắn, ném vào lùm cây bên cạnh hành lang. Đây không phải nơi cất giấu thi thể lý tưởng, tới khi trời sáng rất dễ bị người phát hiện, thế nhưng, hắn vẻn vẹn chỉ cần khoảng thời gian đêm nay mà thôi.



Giải quyết gã tổng quản xui xẻo xong, Phó Thư Bảo nhẹ nhàng nhảy lên nóc nhà, lập tức ghé mắt vào chỗ hổng trên mái hiên. Trên cao nhìn xuống, tỉ mỉ tìm kiếm vị trí Đồ Thổ.