Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 270 : Hành trình trên sa mạc

Ngày đăng: 14:24 18/04/20


Suốt đêm Phó Thư Bảo dặn dò một chút, bao gồm công việc tại nông trường

và công trường..., tất cả mọi chuyện đặt vào người có phẩm chất tốt hắn

mới yên tâm rời đi. Tú Lý vốn mặt dày muốn theo đi, Phó Thư Bảo nói thế

nào đi nữa cũng không thể ngăn lại, nhưng khi Đại Loan Lệ giả bộ giận

dữ, hắn lập tức từ bỏ ý định, ngược lại ở lại Hạp Cốc Quan làm việc. Độc Âm Nhi và Chi Ni Nhã vốn cũng muốn đi, nhưng Phó Thư Bảo lại không muốn các nàng mạo hiểm, cho nên sau một hồi thuyết phục Phó Thư Bảo chỉ dẫn

theo một mình Tiểu Thanh. Có thị vệ Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ Lực

như Tiểu Thanh bên cạnh, Chi Ni Nhã và Độc Âm Nhi cũng tương đối yên

tâm.



Sáng hôm sau Phó Thư Bảo liền cùng Đại Loan Lệ lên đường.



Ba người không có kỵ mã, Phó Thư Bảo tìm một chiếc giỏ trúc, trong giỏ

trải một cái thảm. Hắn và Đại Loan Lệ ngồi trong giỏ trúc, để Tiểu Thanh buộc dây thừng mang theo giỏ trúc bay về phía sa mạc Vô Thủy. Trong giỏ trúc ngoại trừ chỗ ngồi, còn có một ít nước và thực vật để sử dụng trên đường đi.



Từ Hạp Cốc Quan trực tiếp bay lên không trung, phi hành sau hai giờ đồng hồ cát liền tiến nhập sa mạc Vô Thủy. Từ trên

trời nhìn xuống, cát vàng vô tận trải dài về phía xa xa, ngoại trừ màu

cát vàng lấp lánh không còn một tia màu sắc nào khác, đơn điệu tới cực

điểm, không có chút sinh cơ.



- Sư nương, chúng ta đi như vậy, sau bao lâu có thể tới nơi đó?



Nhìn địa đồ, Phó Thư Bảo thuận miệng hỏi.



Đại Loan Lệ duỗi thẳng tay chỉ vào vị trí trung tâm trên sa mạc Vô Thủy:



- Vị trí đại thể ở chỗ này, dựa theo tốc độ hiện nay của chúng ta, sau một ngày một đêm là chúng ta có thể tới đó.



Dừng lại một chút nàng còn nói thêm:



- Bất quá, mấy năm trước ta tình cờ đi ngang qua đó, phát hiện tòa núi

lửa chết bị vùi lấp dưới cát vàng, bây giờ muốn tìm e rằng phải mất chút thời gian.



Phó Thư Bảo cười nói:



- Sư nương không cần lo lắng, chúng ta từ trên cao nhìn xuống rất dễ phát hiện vị trí núi lửa.



Đại Loan Lệ gật đầu, trên khuôn mặt xinh đẹp lại hiện lên vẻ ứng hồng nhàn nhạt:



- Đừng gọi ta là sư nương, ta cũng không phải sư nương của ngươi.



- Ha ha, được rồi sư nương.



Không cho phép Phó Thư Bảo gọi là sư nương, hắn vẫn một mực gọi như vậy.
- Hắn...



Sắc mặt Đại Loan Lệ đột nhiên ửng đỏ, ngoài miệng nhẹ nhàng mắng một câu:



- Hắn nằm mơ cũng không thể làm Hoàng Đế, ta biết hắn nhờ ngươi trợ giúp mới có được ngày hôm nay.



Dừng lại một chút nàng còn nói thêm:



- Cho nên ta cũng muốn giúp hắn, sau này chiến đội của ta gọi là chiến đội Mật Nguyệt.



- Tất cả đều theo lời sư nương.



Trong lòng Phó Thư Bảo lại thầm nghĩ:



- Chiến đội Mật Nguyệt hẳn là chiến đội yếu nhất trong các chiến đội ta sở hữu? Bất quá, tại một số phương diện, chiến đội nữ đạo tặc này cũng

cực mạnh, đây cũng coi là một ưu điểm.



Dọc đường nói cười một chút, ban đêm ngủ ngoài sa mạc, sáng sớm hôm sau lại nhích người phi

hành. Dưới sự chỉ dẫn của Đại Loan Lệ, Tiểu Thanh bay tới không trung

phía trên đỉnh tràn đầy sa sơn.



Phóng mắt nhìn xuống, cát

vàng trên mặt đất giống như cuộn sóng liên tục phập phồng, từng đợt từng đợt thôi động về phía xa xa. Những núi cát trên sa mạc có độ cao chênh

lệch cực lớn, ít thì hai ba trăm thước, nhiều thì hàng nghìn thước. Địa

hình phức tạp như vậy, nếu như không phải từ trên cao nhìn xuống, mà từ

mặt đất tìm kiếm khẳng định sẽ lạc đường.



Dọc đường tìm kiếm, Tiểu Thanh quanh co trên không trung khoảng chừng gần hai giờ đồng hồ

cát, nhưng Phó Thư Bảo vẫn không thể tìm được sơn thể cùng loại với núi

lửa. Nhưng thực sự Tiểu Thanh phi hành trên bầu trời dưới nhiệt độ nóng

bức, mồ hôi trên thân thể nàng chảy như mưa, mồ hôi không chỉ làm ướt y

phục của nàng, còn rơi xuống giỏ trúc. Có vài giọt thi thoảng rơi xuống

thân thể Phó Thư Bảo, hắn ngẩng đầu nhìn lên, không chỉ thấy mặt trời

chói chang khiến người ta cảm thấy bất an, còn thấy một bức họa cảnh

xuân tuyệt vời mà mông lung.



- Tiểu Thanh, xuống phía dưới nghỉ chút đi.



Phó Thư Bảo áy náy nói.



Tiểu Thanh hạ xuống phía dưới, đặt giỏ trúc trên tòa núi cát cao hơn so với các tòa núi cát khác rất nhiều.