Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 276 : Vách núi hắc ám
Ngày đăng: 14:24 18/04/20
Hồ Nguyệt Thiền từ túi nhỏ của nàng lấy ra một cây đuốc nhỏ rất tinh xảo, đưa cho Phó Thư Bảo:
- Đây là cây đuốc ta đặc chế, có thể thắp sáng một ngày một đêm, châm nó đi, chúng ta sẽ đi vào.
- Nàng muốn sử dụng cây đuốc này để dò xét xem ta có nắm giữ nguyên tố hỏa hay không, cẩn thận như vậy không phải có phần quá mức sao?
Trong lòng Phó Thư Bảo cười khổ, nhưng trên mặt không chút biểu hiện, sau khi cầm đuốc, tay trái Phó Thư Bảo nhanh chóng vỗ nhẹ lên đỉnh đuốc, dựa vào Ngũ Sắc Nguyên Tố Hỏa châm được. Nhất thời, một đoàn hỏa diễm trên đỉnh cây đuốc phát sáng.
- Ồ, Nguyên Tố Hỏa của ngươi có chút kỳ quái.
Trong đôi mắt Hồ Nguyệt Thiền lóe lên thần quang kinh ngạc.
- Không có gì, nếu như thấy hiện tượng kỳ quái, nhất định là ngươi hoa mắt mà thôi.
Phó Thư Bảo nói, hắn lung lay cây đuốc một chút, còn nói thêm:
- Dẫn đường đi.
Hồ Nguyệt Thiền hất tấm ván gỗ trên cửa thông đạo, một cái động đen kịt nhất thời hiện ra. Nhìn thoáng qua một cái, Phó Thư Bảo lập tức nhíu mày:
- Động này không phải quá nhỏ sao? Ngươi thì có thể ung dung đi qua, nhưng hình thể của ta lại có chút khó khăn.
Nói trắng ra, kỳ thực đây cũng không phải là thông đạo gì cả, chẳng qua chỉ là một cái lỗ chó.
Hồ Nguyệt Thiền đã chui vào, thanh âm của nàng từ trong động truyền ra:
- Muốn đoạt được Viêm Hỏa Linh Tham thì hãy mau tiến nhập, bỏ lỡ thời gian trước hừng đông chúng ta sẽ không còn cơ hội đắc thủ.
Khóe miệng Phó Thư Bảo nhếch lên nụ cười khổ, để đoạt được Viêm Hỏa Linh Tham, chui vào lỗ chó hắn cũng làm. Ngay khi Hồ Nguyệt Thiền tiến nhập, hắn cũng nằm xuống, có chút khó khăn chui vào thông đạo lỗ chó.
Theo phương hướng thông đạo kiểu chuồng chó kéo dài xuống phía dưới, có thể nhận thấy đây chính là động đạo đi sâu vào lòng núi.
Theo kiểu dáng nằm phục xuống bò trong thông đạo, nếu như phía trước là thân nữ nhi Hồ Nguyệt Thiền dẫn đường, Phó Thư Bảo còn có thể thưởng thức cặp mông đẫy đà, nhưng bây giờ là thân hồ ly, hắn có thể thưởng thức chỉ là cái mông hồ ly lông xù. Điều này khiến hắn rất phiền muộn.
Hồ Nguyệt Thiền trực tiếp đi về phía tây.
Cái gọi là sinh tử đạo chẳng qua chỉ là khe nham thạch thiên nhiên. Độ cao vừa phải, ít nhất cao tới mười thước, nhưng độ rộng còn hẹp hơn so với thông đạo lỗ chó vừa nãy.
Đứng trên lổ hỗng sinh tử đạo, không khí phát ra càng thêm nóng rực, nhiệt độ mặt đất và nham thạch trước mặt rõ ràng cao hơn mấy lấn. Trên chân Phó Thư Bảo đi giày Lực Luyện Khí, bộ phận tương quan đều là kim loại trải qua luyện chế, tuy rằng đối với nhiệt độ cao cũng có năng lực phòng ngự nhất định, nhưng kim loại cũng là chất dẫn nhiệt, chỉ có thể phòng ngự hiệu quả trong thời gian ngắn, nhưng trong thời gian dài, nhiệt độ trên giày Lực Luyện Khí tập trung khiến hắn vô cùng khó chịu.
- Phần cuối sinh tử đảo là cái gì?
Chỉ trong khoảng thời gian nói một câu, toàn thân Phó Thư Bảo đã ướt đẫm mồ hôi. Tấm nhuyễn giáp da rắn trên thân hắn không có công năng thấm nước, mồ hôi không bị bài trừ, cũng khó có thể bốc lên, hơn 90% mồ hôi đều lan tràn trên thân thể hắn. Một phần lớp da trần trụi bộc lộ bên ngoài không có cách nào giữ hơi nước, thoáng chốc hơi nước bốc lên có thể thấy được rất rõ ràng.
- Phần cuối sinh tử đạo chính là dòng sông hỏa diễm, chúng ta cần tìm Viêm Hỏa Linh Tham trong dòng sông hỏa diễm.
Hồ Nguyệt Thiền nói:
- Ta chỉ liếc mắt nhìn qua, nhưng không thể nhúng tay vào.
- Nếu vậy, dẫn đường đi.
Phó Thư Bảo hít sâu một hơi, biết rõ hung hiểm vạn phần, nhưng đã đến tận đây ồi, không thể tay không mà về được.
- Không đơn giản như vậy, trong sinh tử đạo có khí độc, cần dùng nước tiểu thấm ướt khăn mặt bịt mũi mới có thể an toàn đi qua.
- Đó không phải độc khí lưu huỳnh và oxit cacbonic hay sao?
Trong lòng Phó Thư Bảo nhếch lên tia cười khinh thường, nhưng ngoài miệng lại cười nói:
- Hoàn cảnh nóng bức như vậy, ta không tiểu được, không biết Nguyệt Thiền cô nương có thể tiểu một chút hay không, sau đó cho ta mượn một chút?
- Hạ lưu... Ta sớm đã chuẩn bị, ngươi không tiểu được, vậy dính độc chết cũng mặc kệ ngươi.
Chỉ thấy Hồ Nguyệt Thiền từ bọc nhỏ trên vài nàng móc ra khăn mặt dùng da thú cuộn lại rất cẩn thận, sau đó nàng mở ra bịt lên mũi.