Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 342 : Vũ nương cực phẩm (1,2)

Ngày đăng: 14:25 18/04/20


Không chờ Lạp Mỗ Đức rơi xuống từ trên trời cao, từ bên trong

một tòa kiến trúc có mái vòm trắng đã có một đám người đi ra. Đi đằng

trước là một nữ tử tóc vàng chừng hai mươi tuổi, dáng người uyển chuyển, khuôn mặt xinh đẹp, có phong vận rất mê người. Bên cạnh các nàng có mấy tướng sĩ mặc áo giáp Tư Ba Quốc, còn có một ít thị nữ mặc y phục bình

thường. Đám người này đi theo hầu phía sau nàng, bước nhanh xuống thang

đá, đi đến mảnh đất trống phía trước kiến trúc màu trắng.



Trong lòng Phó Thư Bảo máy động:



- Nữ tử tóc vàng này chính là vương phi Ba Mễ Na rồi. Tuổi trẻ lại xinh đẹp như vậy, không biết tên tiên vương chết toi của Tư Ba Quốc kia có

năng lực hưởng thụ chưa? Nếu chưa thì không phải là rất lãng phí sao?



Lúc này Lạp Mỗ Đức đã thu hồi Lực Lượng Chi Dực, Thanh Thủy cũng thu

hồi Long Lực Lượng Chi Dực, từ từ rơi xuống. Khi còn ở độ cao sáu bảy

thước, hai bàn tay của Phó Thư Bảo đẩy nhẹ vòng eo mảnh mai của Thanh

Thủy, nhất thời thoát khỏi cặp mông mềm mại của nàng, dùng một tư thế

tiêu sái rơi xuống trên mặt đất. Hai chân hắn sau khi chạm đất, Thanh

Thủy mới im lặng hạ xuống phía sau hắn. Trong những ánh mắt kinh ngạc

nhìn lại, trên mặt nàng lại không hề có chút biến hóa nào.



Đừng thấy Phó Thư Bảo cưỡi nàng bay, cho dù hắn giờ muốn nàng cởi hết

quần áo, chạy vài vòng trong mắt tất cả mọi người thì nàng cũng làm

không chút do dự. Chẳng qua Phó Thư Bảo cũng sẽ không làm chuyện như

vậy.



- Mạt tướng tham kiến vương phi!



Lạp Mỗ Đức quỳ một chân xuống, thực hiện lễ tiết tham kiến.



Phó Thư Bảo cười thầm nói:



- Quả nhiên là vương phi. Xinh đẹp, thoải mái. Bàn chuyện buôn bán với một mỹ nữ như vậy thì dù có thiệt một chút cũng đáng.



Tướng quân Lạp Mỗ Đức, ta để cho ngươi đi mua lương thực, sao ngươi lại về một mình vậy?



Ba Mễ Na nghiêng mắt nhìn Thanh Thủy và Phó Thư Bảo, dù chưa hỏi nhưng ý đã rõ ràng. Để cho ngươi đi mua lương thực, ngươi đã về tay không lại

còn đưa hai người xa lạ về làm gì?



- Vương phi không nên lo lắng. Ta đã mua được lương thực rồi.



Lạp Mỗ Đức cười nói.



- Vị này chính là Phó Thư Bảo của Hậu Thổ Thành Tú Quốc. Bên cạnh là

thị vệ của hắn. Lương thực chúng ta muốn mua đều trong tay Phó công tử.

Ngoài lương thực ra thì mạt tướng cũng đã bàn chuyện mua bán một vạn

loan đao sắc bén xong, chỉ chờ vương phi định đoạt thôi.



- Hả?



Đầu tiên Ba Mễ Na ngạc nhiên, sau đó trấn định lại ngay.



- Hóa ra ngươi chính là Phó công tử. Dù tới giờ ta chưa từng được nhìn

thấy ngươi nhưng đã Nguyên Hoàng thanh danh của ngươi từ lâu rồi. Mời

tiến vào, chúng ta vào phòng rồi nói.



Phó Thư Bảo cười cười:



- Ta cũng không ngờ vương phi lại trẻ tuổi xinh đẹp như vậy. Bàn chuyện làm ăn với ngươi nhất định là một chuyện khoái trá. Xin mời dẫn đường.




Dưới kỹ thuật nhảy của vũ nữ, lụa trắng giống như được gió thổi đung đưa hay như nước trong khe suối chảy, sóng trước

chưa lặng thì sóng sau đã tới. Độ dầy của nó không đủ để che lấp cơ thể

của vũ nương, hình thành một vẻ đẹp mông lung mờ ảo, trong suốt độc

nhất. Thắt lưng thon nhỏ khó nắm chắc nổi. Đôi núi ngọc trước ngực vểnh

cao, hình thành độ dốc nguy nga. Những cặp mông tuyệt đẹp đung đưa chầm

chậm, hất tung quần áo, giống như sóng cuộn, tầng tầng lớp lớp bị đẩy

tới. Nhìn bọn họ giống như đặt mình trong biển khơi toàn mông ngực, sớm

muộn gì cũng chết đuối.



Mà càng đáng để tán thưởng hơn là tám vũ nương này đều chỉ chừng hai mươi tuổi, dáng vẻ trưởng thành. Mỗi vũ

nương đều có tư sắc trầm sa lạc nhạn, dung mạo tuyệt mỹ. Vũ nương cực

phẩm như vậy, quý tộc bình thường và người giàu có nào có thể mua được

một hai người đã xem như rất có phúc rồi. Nếu có toàn bộ tám người thì

đúng là hưởng thụ của bậc đế vương.



Kỹ thuật nhảy múa của tám vũ nương dường như có hiệu quả câu hồn, khiến Phó Thư Bảo nhìn mà si mê.



Ba Mễ Na vẫn luôn lưu ý tới biến hóa của Phó Thư Bảo, thấy hắn lộ vẻ

tham lam như heo, trong lòng lại cười nhạo một tiếng, âm thầm nói:



- Dù có năng lực xuất sắc nhưng háo sắc chính là nhược điểm trí mạng

của hắn. Tám vũ nương này của ta đã trải qua trăm ngàn đợt tuyển chọn,

là nhân vật thiên chuy bách luyện. Chẳng những kỹ thuật nhảy đứng đầu Tư Ba Quốc mà cũng là thị vệ thiếp thân của ta. Như vậy thì xem ra để bọn

họ tạo thành lỗ hổng, ta muốn lấy được thứ gì cũng không phải là vấn đề

nữa...



Cười khẽ một tiếng, ngừng lại một chút, trong lòng nàng mới thở dài một tiếng.



- Chẳng qua đúng là lợi cho tiểu tử háo sắc này rồi. Tám thị vệ vũ

nương của ta cho tới giờ cũng chưa từng hầu hạ nam nhân, đều là xử nữ

cả...



Thời kỳ phi thường phải có nỗ lực phi thường. Ba Mễ Na này cũng xem như bỏ vốn lớn rồi.



- Khụ khụ. Phó công tử, ngươi thấy mấy vũ nương này thế nào?



- Ha ha, tốt lắm.



Phó Thư Bảo cũng không nhìn Ba Mễ Na chút nào, ánh mắt vẫn dán vào tám

vũ nương kia. Lúc này tám vũ nương đang lắc bụng lắc mông, lập tức khiến mông ngực như sóng biển ập tới tầm mắt hắn. Cảnh tượng tráng lệ như

vậy, làm sao hắn có thể rời mắt được chứ?



- Nếu Phó công tử thích thì để tám người bọn họ hầu hạ ngươi nhé.



Ba Mễ Na cười nói.



- Hả? Hầu hạ ta à?



Lúc này ánh mắt Phó Thư Bảo mới chuyển qua Ba Mễ Na.



Ba Mễ Na gật gật đầu:



- Tám người bọn họ vẫn trung thành tận tâm theo ta, hiện giờ... Chỉ cần Phó Thư Bảo giảm cho ta một chút, ngươi cứ tùy tiện đi.



Ám chỉ thế này cũng trắng trợn quá rồi.