Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 353 : Tôi luyện bì nhục (1)

Ngày đăng: 14:25 18/04/20


- Tông Chủ, ngài…



- Bớt nói nhảm đi, bằng không thì chết! Thần phục hay không thần phục?



- Ta thần phục…



Mạc Sầu lại thổ ra ngụm máu thứ ba.



- Ha ha ha… Ta muốn đánh bại tất cả Lực Sĩ trong thiên hạ! Thiên thượng địa hạ, duy ngã siêu cấp lực lượng nhân độc tôn!



Tiếng cười điên cuồng từ trong miệng Mạc Khinh Vân truyền ra, thiên địa biến sắc.



Tất cả mọi người đều ngây ngẩn nhìn Mạc Khinh Vân, bọn họ có thể khẳng định một điều, đó là thực lực Mạc Khinh Vân so với trước kia càng mạnh hơn,

thế nhưng… ông ta điên rồi!



Về phần ông ta đến cùng đột nhiên

giác ngộ, đột phá cảnh giới Đại Vô Vũ Trụ Lực, tiến vào cảnh giới vị tri hay không cũng đã trở thành một câu đố. Bởi vì, người trong tràng, bất

luận là ai cũng không dám tiến lên hỏi vấn đề liên quan đến “Siêu cấp

lực lượng nhân”. Bởi vì kết quả rất rõ ràng, ngay cả lão muội của mình

cũng dám đánh suýt chết, huống chi là người không có chút quan hệ gì?



Thời khắc này, trên lãnh thổ Tú Quốc đã xuất hiện một siêu cấp lực lượng

nhân, hắn phát thệ rằng muốn đánh bại tất cả Lực Sĩ trong thiên hạ.



Biến hóa này, đừng nói là người khác, cho dù ngay chính bản thân Mạc Khinh Vân e rằng có nằm mơ cũng không dám nghĩ đến.



o0o



Trăng khuyết treo trên bầu trời đầy sao không mây. Ánh sao đầy trời chiếu

sáng vạn trượng, giống hệt bảo thạch giá trị liên thành.



Tại một

thôn nhỏ thuộc biên cảnh của Thanh Uyển Quốc, trong khu vườn một nông

gia chất phác, một nam một nữ sóng vai ngồi bên giếng nước trong sân,

ngắm bầu trời sao, khung cảnh hết sức lãng mạn. Tuổi tác nam nữ cũng

không lớn, thoạt nhìn chỉ chừng mười mấy tuổi.



Nữ chủ nhà ở đằng

xa quan sát, nàng thoạt nhìn chỉ 23 tuổi, nhưng lại có ba người trượng

phu. Ba trượng phu của nàng đều bận rộn kiếm sống, một người thì nấu

thức ăn cho khách nhân tôn quý đến từ Tú Quốc, một người thì đang cho

heo ăn, một người thì đang chẻ củi. Trong mắt nữ chủ nhà, ba người người trượng phu này cũng giống như heo trong chuồng heo, vừa bẩn vừa thối,

ngay cả ngón chân của thiếu niên trước mắt cũng không bằng.



Chẳng qua, nàng cũng tự biết mình, tư sắc của nàng so với đầu ngón chân của

nữ đồng bạn bên cạnh người thiếu niên kia cũng không bằng, cho nên nàng

cũng không dám có ý tưởng không an phận nào, chỉ dám đứng từ xa, quan

sát qua khe cửa, nhìn đôi kim đồng ngọc nữ đang ngắm trăng ngắm sao.



- Ánh trăng có gì đẹp hay sao? Ngu ngốc, bờ mông của nữ đồng bạn ngươi

khẳng định so với ánh trăng còn muốn rực rỡ hơn, xem mông còn thú vị hơn nhiều, không biết là tên đần của gia đình phú quý nào ra ngoài dạo chơi nữa…



Nữ chủ nhà mặc dù không dám có ý đồ không an phận gì, thế nhưng vẫn thay thiếu niên kia tiếc hận một phen.



- Phó đại ca, Tiểu Thanh đi dò đường, lúc nào sẽ trở về?



Thiếu nữ thấp giọng hỏi.



- Chúng ta chưa quen thuộc cuộc sống ở đây, đây lại là địa bàn của Kim Sa Bái Thiên Giáo, cẩn thận vẫn hơn, để cho Tiểu Thanh đi trước dò xét,

với tu vi của nàng ấy, cũng thuận tiện hơn nhiều, sáng mai chúng ta lên

đường, lúc đó hẳn nàng cũng trở về rồi.



Thiếu niên nói.


xem xét, phương thức tu luyện như vậy thực chất chỉ dùng Luyện Linh Lực

mới có thể tôi luyện thân thể, mà việc tôi luyện lại vô cùng an toàn.



Một màn này rơi vào trong mắt Hồ Nguyệt Thiền, nàng không thể lý giải. Nàng chỉ thấy Phó Thư Bảo trôi nổi trong hư không, hai mắt đóng chặt, thần

thái an tường, nhưng quanh thân thể hắn lại vây kín một cỗ lực lượng

cường kình, cỗ lực lượng đó giống như một nắm quyền mà mắt thường không

thể nhìn thấy, không ngừng đánh lên người hắn, nơi bị đánh, cơ bắp ở đó

sẽ lõm xuống một chút, sau đó phản chấn, trở lại như cũ.



Đánh vào cơ bắp chẳng qua chỉ là bước đầu tiên, là phần thô thiển nhất của Kim

Cương thức, sau này, còn phải đánh vào gân cốt, lúc này mới là phần mấu

chốt và quan trọng nhất.



Trước tôi luyện bì nhục, sau lại tôi luyện gân cốt, nội ngoại hợp nhất, lúc đó mới thật sự là kim cương bất diệt.



Tìm được phương pháp tu luyện nhanh chóng như vậy, Phó Thư Bảo cảm thấy,

hắn rất nhanh có thể tiến vào phần tu luyện thần hồn, sau này, không cần có Tiểu Thanh bên cạnh bảo vệ hắn nữa, bởi vì sau này hắn cũng sẽ biến

thành một cường giả chân chính.



Lúc tu vi lực lượng tiến vào cảnh giới Vĩnh Hằng Lực, tu luyện thành Nguyên Nhất chiến kỹ, cho dù đối mặt với nhân vật tuyệt đỉnh như Tông Chủ Mạc Khinh Vân của Quy Vân Tông thì hắn cũng có lòng tin đánh một trận.



o0o



Sáng sớm hôm sau, nữ chủ nhà lưu luyến không rời đưa tiễn Phó Thư Bảo và Hồ Nguyệt Thiền

đến cửa thôn, dõi mắt trông mong, nhìn Phó Thư Bảo dần dần đi xa.



- Quả thật là không dễ chịu đối với bà ta.



Hồ Nguyệt Thiền cười khổ nói.



Ngay lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến thanh âm của nữ chủ nhà:



- Hắc! Công tử, sau khi trở về nhất định phải ghé nhà ta làm khách đó, nhà ta luôn mở rộng cửa để công tử tùy thời đến chơi.



Tiếng nói này, cách ngoài một dặm vẫn có thể nghe thấy. Nếu như nửa đường

nhảy ra, rống lên một câu như vậy, tuyệt đối có phong phạm của nữ cường

đạo.



Phó Thư Bảo ngay cả quay đầu lại cũng không dám, cười khổ nói:



- Sau khi trở về, chúng ta đi đường vòng.



Bị yêu cũng không nhất định là hạnh phúc, có lúc đó còn là một loại thống khổ vô nhân đạo.



Ra đến cửa thôn, không đi được bao xa, tại cạnh một mảnh rừng cây, Phó Thư Bảo liền nhìn thấy Tiểu Thanh lặng im đứng chờ phía xa.



- Tiểu Thanh, tình huống ở Trầm Thiết Sơn thế nào?



Sau khi đến gần, Phó Thư Bảo mới hỏi.



Tiểu Thanh nói:



- Chủ nhân, Trầm Thiết Sơn nằm trong nội địa của Thanh Uyển Quốc, phương

viên trăm dặm không có người, bởi vì Linh Thú hoạt động rất tích cực,

nhiều nơi ngay cả Lực Sĩ bình thường cũng không dám tiến vào, ta cũng bị một vài Linh Thú cấp Thánh Linh tập kích, chẳng qua ta cũng không dây

dưa với bọn chúng, nếu như bây giờ chúng ta đến đó, sẽ không có kẻ nào

tạo thành uy hiếp đối với chúng ta, chẳng qua, những Linh Thú đó lại là

một vấn đề khiến người khác rất đau đầu.



- Hết cách rồi, đến đó rồi nói.



Phó Thư Bảo đã có quyết định.