Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 367 : Hồ lô hình trứng

Ngày đăng: 14:25 18/04/20


Thần thú Thải Vân Báo khống chế đàn Thải Vân Báo chừng mười con nhưng chiến sĩ bộ lạc đối phương cộng với linh thú tọa kỵ lại tới hai trăm đơn vị chiến đấu. Phe nó khẳng định là không cách nào thắng được. Nhưng Nam Vô Thiên muốn đạt được mục đích cũng sẽ phải trả giá lớn một phen!



Tiếng chiến đấu khiến Hồ Nguyệt Thiền lo lắng hẳn nhưng vẫn đi sát theo Phó Thư Bảo, cũng không lên tiếng nói nữa, tránh để tiếng nói bị chiến sĩ bộ lạc và thần thú Thải Vân Báo nghe thấy.



Phó Thư Bảo lại nằm xuống mặt đất, áp lỗ tai vào một khối đá ẩm ướt. Kết quả cũng giống như lần trước, hắn vận dụng Luyện Vĩnh Hằng Lực truyền vào mặt đất, bắt một tia linh năng kim Nguyên Tố kia. Kia linh năng kim Nguyên Tố nọ giống như một con lươn, chạy về một hướng. Lần này hắn lại càng xác định vị trí Kim Ti Hồ Lô.



Đứng dậy từ mặt đất, Phó Thư Bảo im lặng đứng thẳng, dường như đang chờ đợi điều gì.



- Hắn đang đợi gì chứ? lúc này lại đứng không nhúc nhích, thật sự khiến người ta lo chết đi được. Chẳng lẽ hắn không cách nào xác định được vị trí của Kim Ti Hồ Lô sao?



Trong lòng Hồ Nguyệt Thiền đầy lo lắng và nghi hoặc nhưng cũng không dám cất tiếng nói.



Đột nhiên tiếng kêu thảm truyền tới.



- Có người tập kích!



- Á... Là ả...



Vốn trận chiến đã hỗn loạn không chịu nổi đột nhiên lại càng trở nên hỗn loạn hơn. Lúc này Tiểu Thanh ra tay rồi. Người la lên "là ả" vừa rồi hiển nhiên là một người của Bán Thú Nhân Tộc đã từng thấy Tiểu Thanh.



- Chúng ta đi!



Phó Thư Bảo đột nhiên kéo Hồ Nguyệt Thiền, vọt tới một bên trận chiến như tên bắn.
Chiến sĩ bộ lạc chết trong chớp mắt mà không hiểu nổi trên thế giới này sao lại có hỏa diễm quyền kinh khủng tới vậy. Thải Vân Báo hắn cưỡi dưới hông cũng không may mắn thoát được, bị lửa của hỏa tinh túy thiêu đốt, cả một khối lớn huyết nhục trên lưng bất ngờ bị thiêu thành tro bụi, bốc lên mùi khét lẹt khó ngửi. Nó chạy thêm một đoạn nữa mới ầm ầm ngã xuống mặt đất. Huyết nhục vẫn đang bị đốt cháy, khói đen cuồn cuộn. Đáng tiếc là nó đã không còn sức phản kháng, chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt bi ai.



- Đi mau!



Giải quyết xong truy binh, Phó Thư Bảo lại nhanh chóng quay người, kéo Hồ Nguyệt Thiền đang ngẩn ra đi, vọt về hướng mục tiêu. Thân hình hắn bay đi như mũi tên rời dây cung.



Hắn cũng không muốn đang lại quá lâu, lại khiến truy binh đuổi tới. Tiểu Thanh hiện giờ đang giúp thần thú Thải Vân Báo công kích Bán Thú Nhân Tộc, sợ là không tranh thủ được nhiều thời gian lắm. mỗi một giây đầu vô cùng quý giá!



Một cự ly dài trong nháy mắt lại biến mất dưới chân. Sương mù trước mặt càng dầy hơn. Thân thể Phó Thư Bảo đột nhiên lao đi, bỗng mất khống chế ngã lăn ra mặt đất.



- Lại có người đuổi theo sao?



Hồ Nguyệt Thiền cũng không may mắn thoát khỏi, ngã xuống trên mặt đất, nhưng đột nhiên nàng kinh hãi kêu lên:



- Không phải... Lực hút của nơi này lớn quá!



Vừa rồi nghe Phó Thư Bảo nói tới chuyện mật độ vật thể có liên quan tới lực hấp dẫn, nàng đã học xong, cũng hiểu nguyên nhân. Phó Thư Bảo sở dĩ ngã sấp xuống là bởi tốc độ hắn quá nhanh, đột nhiên tiến vào khu vực có lực hấp dẫn lớn!



- Chúng ta tới nơi rồi!



Phó Thư Bảo cười ha ha một tiếng, xoay người bò lên, đi một bước về phía trước.