Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 374 : Lực lượng vĩ dực
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Hồ Nguyệt Thiền đang nằm trong lòng hắn cũng có biến hóa kì dị. Một vòng ánh sáng từ người nàng tỏa ra. Đuôi Huyễn Hồ nơi đó dựng đứng lên, tỏa
ra hương thơm ngào ngạt. Mỗi lần nó khẽ động lại có một luồng năng lượng cường đại được thả ra, liên tiếp từng đợt một. Cả bụi cây dần bị vây
bên trong cái lồng đó.
- Hiện tượng này……
Phó Thư Bảo kinh hô:
- Nàng tới cảnh giới Linh Vương rồi!
Ngừng một chút rồi hắn lại thất thanh kêu lên:
- Chẳng qua Hồ Tộc là chủng tộc linh thú đặc biệt. Hiện tại nàng đã đạt
cảnh giới Linh Vương, theo cách nói của nàng thì nàng đã là hồ ly tinh
chính thức rồi.
Hồ ly tinh chính thức có ý nghĩa là vóc dáng hoàn mỹ hơn, năng lực mị hoặc cường đại hơn, lại có được Bách Biến Thân càng kinh khủng hơn.
- Mấy ngày này ta đều trung thực luyện hóa,
không hề chiếm nửa điểm tiện nghi nào của nàng. Bây giờ nàng là hồ ly
chân chính rồi, hề hề, để ta kiểm tra năng lực nàng chút nhé?
Trong lòng nghĩ vậy, Phó Thư Bảo liền đưa tay sờ tới cái mông mềm mại của nang.
Vù. Tiếng gió vang lên. Cơ thể Hồ Nguyệt Thiền chợt biến mất trước mặt Phó Thư Bảo.
Khi Phó Thư Bảo nhìn thấy Hồ Nguyệt Thiền lần nữa, hồ ly tinh đã đứng ở
trong hư không rồi. Đúng vậy, là hoàn toàn đứng yên. Không có Lực Lượng
Chi Dực, nàng cứ lơ lửng trong hư không thần kỳ như vậy.
- Làm sao có thể chứ?
Linh Vương có thể bay, một phần dựa vào cánh của bản thân, một phần dựa vào
cũng là Lực Lượng Chi Dực, năng lực phi hành thậm chí còn mạnh hơn Lực
Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực của nhân loại. Đây cũng là sở trường trời sanh của
linh thú. Nhưng không có cánh hay Lực Lượng Chi Dực, cứ như vậy lơ lửng
thì đây là lần đầu tiên Phó Thư Bảo nhìn thấy.
- Cũng may ta phát hiện kịp thời. Cái tên khốn nhà ngươi, lần trước chiếm đại tiện nghi
của ta, nếu lần này ta không kịp tỉnh ngươi lại muốn nữa hả?
- Xem ra là đúng rồi. Nhưng ta cũng phải nói cho ngươi biết, mặc dù ngươi thông minh tuyệt đỉnh nhưng loại chuyện này cũng không phải là chuyện
cứ thông minh tài trí là có thể làm được. Ta đã nghe tộc trưởng của
chúng ta nói, từng có một Lực Sĩ cấp Luyện Đại Vô Vũ Trụ muốn học bí
thuật ngưng luyện Hoan Nhạc Vân của chúng ta nhưng không thành công.
Ngươi thì càng không cần phải nói rồi.
Phó Thư Bảo dường như
không nghe thấy Hồ Nguyệt Thiền đang nói gì, chẳng qua là nhặt một nhánh cây trên mặt đất lên rồi vẽ một bức tranh trên cát.
Hồ Nguyệt
Thiền tò mò nghiêng đầu qua xem, lại nhìn thấy một bản vẽhình vẽ quỷ dị
mà nàng chưa từng thấy bao giờ đang dần dần hình thành.
Phó Thư
Bảo vẽ chính là phi cơ trực thăng. Đừng nói là Hồ Nguyệt Thiền chưa nhìn thấy trên thực tế bao giờ, ngay cả nằm mơ cũng không thể mơ thấy được.
- Phó đại ca, ngươi vẽ gì vậy?
Ánh mắt Hồ Nguyệt Thiền chớp chớp, vẻ mặt khó hiểu.
Phó Thư Bảo ngẩng đầu lên:
- Ha ha, ta vẽ phi cơ trực thăng. Ngươi chưa từng thấy qua à?
Nhìn thấy rồi mới gọi là nhìn thấy quỷ đó.
- Phi cơ trực thăng? Thứ gì vậy? Sao ta lại chưa từng nghe qua chứ? Quên
đi, ngươi cứ từ từ mà nghiên cứu nhé. Ta đi xem bọn Tây Hoa Dung có việc gì cần giúp đỡ không đây.
Hồ Nguyệt Thiền nói đi là đi. Gót sen
vừa động, thân thể đột nhiên bay cao lên mười thước, sau đó nhẹ nhàng
bay đi. Đây chính là diệu dụng của Hoan Nhạc Vân. Mặc dù không có tốc độ như Lực Lượng Chi Dựa của Lực Sĩ cao cấp nhưng tính chất linh hoạt lại
càng sâu thêm một bậc.
Vội vã rời đi như vậy còn có một nguyên
nhân sâu xa. Đó chính là cô nam quả nữ ở chung trong một bụi cây. Ở cạnh tên “cô nam” như Phó Thư Bảo, trong lòng hồ ly tinh lo lắng vạn phần.
Nếu lại bị hắn đè, đâm vật kia vào thì khẳng định chính là chuyện muốn
hối cũng không được rồi. Cho nên sớm đi sớm tốt, nửa điểm cũng không dám ở lâu.