Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 377 : Trạng thái nguyên địa mãn

Ngày đăng: 14:26 18/04/20


- Đại Trụ Trấn Thiên!



Nam Vỗ Thiên khẽ vẫy tay một cái. Cả vùng đất liền chấn động, một ngọn núi cát bị hắn mang qua đây rồi bay thẳng vào con rồng gió, nhất thời trấn trụ con rồng gió kia.



Có công thì sẽ có thủ. Vừa công vừa thủ vô cùng mau chóng như vậy nhưng người đánh đã chạy đến chỗ thật xa rồi.



Lửa giận khó áp chế xuống, Á Đề Mạn liền bay lên trời.



- Đuổi giết hắn!



- Tên tiểu quỷ nhát gan kia lại không đánh mà chạy. Đúng là tên nhu nhược! Lần này cho dù có đuổi đến tận chân trời góc biển thì lão phu cũng phải rút gân, lột da hắn ra!



Nam Vô Thiên vỗ vào hông của Kỳ Lân Mã bên dưới rồi đuổi theo nhanh như chớp về phương hướng của Phó Thư Bảo.



Kỳ Lân Mã quả thật là dị thú trong linh thú, lực công kích vô cùng cường đại, tốc độ truy đuổi cũng rất nhanh nhưng khuyết điểm duy nhất là không thể phi hành trên trời được.



Hành động vừa rồi, tất cả kỵ sĩ Linh thú vừa tỉnh táo lại trong ảo cảnh kia liền nhanh chóng cưỡi Thải Vân Báo bay lên không trung. Nữ tướng Thanh Uyển Quốc kia cũng bảo thủ hạ cưỡi Thiết Ưng lên không, truy kích trên không.



Sa mạc mênh mông không có nước đang diễn ra một vở tuồng vô cùng đặc sắc “quan binh đuổi theo cường đạo”.



Mặc dù Kỳ Lân Mã của Nam Vô Thiên được xưng là linh thú có thể so sánh với Ảnh Thú trong truyền thuyết trên mặt đất, tốc độ truy đuổi không gì so sánh được. Nhưng nếu so bốn chân nó với hai chân của Phó Thư Bảo thì xem ra còn chậm hơn nhiều.



Vù!



Một tiếng gió vang lên. Phó Thư Bảo chạy trốn với tốc độ cao đã bỏ đám người Thanh Thuỷ ở mãi phía sau.



- Ta quá nhanh. Không được, phải kiềm chề đám người Nam Vô Thiên một chút.



Làm thống lĩnh, nếu bản thân chạy mất tung mất tích mà đám người Thanh Thuỷ lại bị đuổi kịp, tình huống đúng là hỏng hẳn. Trong lòng đã có tính toán, Phó Thư Bảo đột nhiên đổi hướng, nhanh chóng chạy ngược về phía sau một đoạn rồi hoà vào đám người Thanh Thuỷ đang chạy trốn, vừa nhanh chóng chạy về phía trước.



Đám người Thanh Thuỷ hiễu rõ dụng ý của Phó Thư Bảo, tăng tốc phi hành, tốc độ chạy nhanh hơn hẳn.


Trong giọng nói của Á Đề Mạn có một luồng nộ khí đang thiêu đốt.



- Theo tốc độ này, trước đêm nay chúng ta nhất định sẽ đuổi đến Hậu Thổ Thành Tú Quốc. Chúng ta là quân nhân Thanh Uyển Quốc. Nếu bước vào lãnh thổ quốc gia của Hậu Thổ Thành, dựa theo tục lệ thì coi như là xâm lấn. Hậu quả như vậy, nếu không xin chỉ thị của nữ vương thì ta không thể nào gánh chịu được đâu.



Nữ tướng quân Thanh Uyển Quốc luôn ít lời bỗng lên tiếng nói.



- Khố Nạp Á, ngươi là Thượng tướng quân của Thanh Uyển Quốc, thống lĩnh thiết ưng quân của Thanh Uyển Quốc. Nếu ở trong Tú quốc, thân phận này đã tương đương với vương hầu rồi. Ngươi mang năm mươi cận vệ tới Hậu Thổ Thành chẳng qua chỉ là qua thăm hỏi bằng hữu thôi, làm gì phải cố kỵ nghiêm trọng như vậy chứ?



Á Đề Mạn nói:



- Hơn nữa ta cũng biết thành chủ Đồ Thổ của Hậu Thổ Thành kia. Hậu Thổ Thành trời cao hoàng đế xa. Triều đình Tú Quốc căn bản không thể quản được những nơi xa như vậy. Còn nữa, về phần nữ vương Thanh Uyển thì ta sẽ ra mặt giải thích. Tướng quân không cần quan tâm đường lui gì nữa.



Thiết ưng quân của Thanh Uyển Quốc có năm vạn nữ chiến binh tinh nhuệ, là lực lượng quân sự chủ yếu của Thanh Uyển Quốc. Năm vạn nữ chiến binh tinh nhuệ này được trang bị năm ngàn Thiết ưng. Năm ngàn ác điểu phi hành phối hợp tác chiến trên mặt đất, cho dù là đại quân mười vạn người thì cũng có thể tiêu diệt dễ dàng. Làm Thượng tướng quân thống lĩnh Thiết ưng quân, thân phận của Khố Nạp Á vô cùng trác tuyệt và cao quý. Nếu ở Tú Quốc, thân phận của nàng quả thật tương đương với vương hầu như Thanh Dật Vương Tước.



- Được rồi, chúng ta nghỉ ngơi một chút nữa rồi tiếp tục đuổi theo.



Khố Nạp Á nói một câu, nhắm mắt tĩnh tu. Nàng không phải là một người không quả quyết. Chưa đầy ba mươi tuổi, nàng đã ngồi lên vị trí Thượng tướng quân thống lĩnh quân đội mạnh nhất của Thanh Uyển Quốc, tương đương với đoàn trưởng quân đoàn khổng lồ của Tú Quốc rồi. Thành tựu như vậy không phải dựa vào vận khí mà là dựa vào thực lực.



Để truy kích Phó Thư Bảo, ba nhân vật quan trọng liền tiến vào trạng thái tĩnh tu khôi phục lực lượng. Những chiến sĩ tinh nhuệ mà ba nhân vật quan trọng kia mang theo cũng liên tục tiến vào trạng thái tĩnh tu khôi phục lực lượng. Trừ ánh mặt trời vẫn chói chang trên đỉnh đầu làm người ta có cảm giác sinh động ra, thiên địa hoàn toàn yên tĩnh lại.



Chỉ chốc lát sau, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở vị trí cách bọn hắn không xa.



Cùng thời gian tĩnh tu khôi phục lực lượng nhưng cho dù là Luyện Lực Sĩ cấp Đại Vô Vũ Trụ thì tốc độ khôi phục cũng không bằng một nửa so với Phó Thư Bảo. Tiêu tốn một nửa thời gian đã hoàn toàn khôi phục như cũ, Phó Thư Bảo cũng không dẫn thủ hạ tiếp tục chạy trốn mà là đột nhiên quay ngược trở về quấy nhiễu đối phương.



Phó Thư Bảo vừa xuất hiện, Nam Vô Thiên, Á Đề Mạn và Khố Nạp Á đều thấy cảnh giác, mở to mắt ra.



Đúng lúc này, vèo một tiếng xé rách không khí truyền tới. Một mũi Xà Nha Tiễn như rắn độc đi được một nửa đường liền bùng cháy rồi bắn về phía Nam Vô Thiên.



Đối với tên Nam Vô Thiên không coi tộc nhân là người kia, Phó Thư Bảo đương nhiên là tìm mọi cách lấy mạng hắn rồi. Không bắn hắn thì bắn ai đây?



Nhưng đây cũng là mũi Xà Nha Tiễn cuối cùng của Phó Thư Bảo rồi. Sau lần này, hắn nhất định phải luyện chế loạt mũi tên mới phù hợp với Thiên Trúc Cung.