Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 402 : Hai chiến lược quân sự
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Một trăm chiếc Lực Luyện Khí Nỏ đều rất hoàn mỹ, tầm bắn, lực xuyên thấu và độ chuẩn xác trước kia đã kiểm nghiệm, vài tiễn bắn ra ngay cả tấm bia làm bằng da trâu cũng có thể liên tục bị bắn thủng. Nỏ như vậy, cho dù mặc áo giáp chế tạo bằng tinh cương cũng không thể phòng hộ. Cứ một nỏ đều có trăm nỏ tiễn, trăm Lực Luyện Khí Nỏ có một vạn nỏ tiễn, bất luận là hai quân đối chiến tại bình nguyên, hay công thành, Lực Luyện Khí Nỏ đều là vũ khí cực kỳ kinh khủng.
Một trăm Lực Luyện Khí Nỏ, dư sức đổi lấy năm vạn quân. Trên thực tế, quân đội hoàng thất Tú Quốc cực mạnh cũng chưa có số lượng Lực Luyện Khí Nỏ như vậy, nhưng mà quân đội của Phó Thư còn chưa phải quân đội một quốc gia đã có thể tự mình sở hữu số lượng Lực Luyện Khí Nỏ nhiều như vậy. Từ khía cạnh này bắt đầu nhìn nhận tới vụ giao dịch vũ khí kia, Ba Mễ Na Vương Phi thực sự kiếm lời rồi.
Một trăm chiếc Lực Luyện Khí Nỏ luyện chế hoàn tất, sau khi Phó Thư Bảo kiểm nghiệm liền phái người truyền tin đi tới Bạch Tượng Thành ở La Tư Quốc, mang tín thư giao dịch truyền lại cho Ba Mễ Na Vương Phi. Quân đội năm vạn người, Ba Mễ Na Vương Phi khẳng định cần chút thời gian chuẩn bị.
Sau khi phái người truyền tin, cũng chưa luyện chế Lực Luyện Khí Nỏ, sau khi Phó Thư Bảo biết được uy lực của Lực Luyện Khí Nỏ, cũng quyết tâm tạo dựng một đội quân trăm người tại Hắc Thạch Thành Bảo đều sở hữu Lực Luyện Khí Nỏ. Thậm chí, hắn có một suy nghĩ, chọn ra một trăm binh sĩ tinh nhuệ, trang bị Lực Luyện Khí Nỏ, còn trang bị áp giáp Lực Luyện Khí và vũ khí Lực Luyện Khí cận chiến, xây dựng đội quân trăm người từ đầu đến chân đều trang bị vũ trang Lực Luyện Khí.
Đội quân trăm người như vậy một khi ngang trời xuất thế, sức chiến đầu gần như không thể tưởng tưởng. Phó Thư Bảo nghĩ, nếu như hắn sở hữu đội quân trăm người trang bị vũ trang Lực Luyện Khí đến tận răng, cho dù nhân vật như Mạc Khinh Vân, hắn cũng có thể lấy mạng!
- Cái gì, thiếu gia, ngài cần Lực Luyện Khí Nỏ, vũ khí Lực Luyện Khí, lẫn cả áo giáp Lực Luyện Khí thành lập đội quân tinh nhuệ trăm người?
Nghe được Phó Thư Bảo nói ra suy nghĩ trong lòng, Lưu Chuẩn không nhịn được kêu lên. Đại đội trưởng đội quân mấy trăm người bên cạnh hắn, như Đế Thiểu Vũ, Đan Thanh và Chu Di Mộng... đều há lớn miệng.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Không thể sao? Ta nghĩ, binh quý tinh nhuệ không quý nhiều, nếu như chúng ta sở hữu đội quân trăm người như vậy, cho dù Mạc Khinh Vân hoặc là Lạc Chấn Thiên thống lĩnh hơn mười vạn đại quân tiến đánh, chúng ta cũng không rơi vào thế hạ phong. Đội quân trăm người, dễ ẩn nấp, di động nhanh chóng, sức chiến đấu cường hãn, đây chính là điều kiện giành thắng lợi.
Lưu Chuẩn cười khổ nói:
- Thiếu gia, người phải biết rằng, để luyện chế một trăm Lực Luyện Khí Nỏ để hoàn thành giao dịch, chúng ta đã tiêu hao toàn bộ linh tài, số lượng kim loại luyện chế bị tiêu hao không còn, đội quân trăm người trang bị như vậy, cho dù là quốc khố Tú Quốc cũng không đủ một phần năm, tiền tài tiêu hao ít nhất phải đạt tới nghìn vạn kim tệ.
Nghìn vạn kim tệ, đối với một quốc gia mà nói đều là khoản tài chính kếch sù, đừng nói là Hậu Thổ Thành vừa từ thâm sơn cùng cốc khởi bước.
- Linh tài, ở chỗ ta còn dư một chút, chuyện kim loại luyện chế không phải không thể xử lý hoàn hảo, ta sẽ cho các ngươi.
Hoàn toàn trái ngược với tâm tình khó có thể tưởng tượng của người khác, trong lòng Phó Thư Bảo đã có dự tính.
Lưu Chuẩn kỳ quái nói:
- Đây mới là phu nhân tốt của ta.
Phó Thư Bảo cười ha ha, bổ nhào tới...
Cho tới hiện tại chỉ có quân chủ một nước mới có tư cách duyệt binh, cũng chỉ tại lễ mừng trọng đại hoặc là thời điểm đối mặt với cường địch mới có thể duyệt binh, Phó Thư Bảo chỉ là thường dân ngay cả chức quan chính thức cũng không có lại muốn tại Hậu Thổ Thành tiến hành diễn tập quân sự chẳng khác nào nghi thức duyệt binh.
Tin tức này truyền ra ngoài, thoáng chốc liền truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ Hậu Thổ Thành. Trong Hậu Thổ Thành, ẩn chứa vô số tai mắt của Thanh Dật Vương và Thái Binh Vương, lúc này nhận được tin tức liền dùng bồ câu đưa tin bay khắp bốn phương tám hướng.
Đây chính là kết quả Phó Thư Bảo muốn.
Sáng sớm ngày hôm sau, trời còn chưa sáng tỏ, trên tường thành, hai bên cửa thành và những mảnh đất trống tại Hậu Thổ Thành tràn ngập người, tràng diện đồ sộ tới cực điểm. Những người này có thương nhân và tùy tùng từ các quốc gia khác tới, có chút dân bản địa Hậu Thổ Thành, còn có một số người từng làm đạo tặc quy thuận Hắc Thạch Thành Bảo, bất quá nhiều hơn cả là nông phu và thợ mỏ.
Cuộc diễn tập quân sự Phó Thư Bảo khéo léo phô diễn còn chưa bắt đầu, nhưng người vây xem lại vô cùng huyên náo, bọn họ đã sớm bàn luận ngươi một lời ta một ngữ, dẫn tới tràng cảnh trở nên ồn ào hỗn độn.
- Làm cái gì a, phải chờ đợi lâu như vậy, mà vẫn chưa bắt đầu?
- Đúng vậy, mong đợi dài cổ rồi.
- Phó đại thiếu gia là một người rất quyết đoán, hắn nghĩ được điều gì đó, khẳng định vô cùng đặc sắc, chờ một ngày cũng đáng.
- Đúng, đúng vậy, chờ một ngày cũng đáng.
Mọi người ai lấy đều có ý kiến riêng của chính mình, cho dù khổ cực chờ đợi cũng cảm thấy đáng giá, có một số người chừa từng thấy cảnh diễn tập quân sự, thấy lượng người đông đúc chen chúc lẫn nhau, trong lòng liền tiến nhập trạng thái hưng phấn. Nói chung, đủ loại người đứng chung cùng một chỗ, so với tiến hành lễ mừng còn náo nhiệt hơn nhiều.
Trong đám người, có một vị công tử bạch y lẳng lặng đứng thẳng, vô thanh vô tức nhìn tràng cảnh trước mắt. Hắn bình tĩnh thản nhiên như không, hoàn toàn đối lập với mọi người xung quanh, chỉ cần tỉ mỉ nhìn kỹ, cho dù trong tràng cảnh hỗn độn đều có thể liếc mắt nhận ra.
Phía sau công tử bạch y còn có một đám hán tử đứng sừng sững. Những người này, trên người tuy chỉ mặc bộ trang phục mộc mạc giản dị, nhưng nhãn thần sắc bén, tinh khí thần không giống người thường, không khó nhận ra những Lực Sĩ thị vệ này được huấn luyện nghiêm chỉnh.
Trong đám thị vệ này, có một nam tử trung niên vóc người thon gầy, trên đỉnh đầu đội một chiếc mũ rơm rộng thùng thình, mũ rơm che khuất nửa khuôn mặt hắn. Nhưng từ nơi nào đó có thể thấy được, trên miệng hắn có một vét sẹo rất gây chú ý. Hơn nữa vết sẹo này trên khuôn mặt gầy của hắn càng khiến người ta cảm thấy một cảm giác hung ác cay độc.