Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 427 : Quốc sư chấn kinh
Ngày đăng: 14:26 18/04/20
Phó Thư Bảo đang nhìn lão giả kia, còn ánh mắt lão giả kia cũng đột nhiên tiến đến gần, đặt vào thân thể Phó Thư Bảo.
- Thiếu gia, mau qua đây, những người đó đã đợi một lúc rồi.
Đông Mai gấp gáp nói.
Trong lòng Phó Thư Bảo khẽ động, nhỏ giọng hỏi:
- Những người tới từ Thánh Đóa Lan Quốc có thân phận như thế nào? Ngươi đã nghe nói tới các nàng hay chưa?
- Ta biết, lão đầu cao lớn kia chính là quốc sư Thánh Đóa Lan Quốc, gọi là Thác Nạp Sâm, những người còn lại đều là tùy tùng theo hắn.
Đông Mai nói:
- Chủ mẫu Chi Ni Nhã đang thay y phục, nói chúng ta khoản đãi vị Quốc Sư này thật tốt, ta nghe chủ mẫu Chi Ni Nhã nói, vị Quốc Sư Thác Nạp Sâm kia chính là sư phụ của nàng, không chỉ chỉ dạy nàng tu luyện lực lượng, còn dạy nàng văn hóa và tri thức đối nhân xử thế.
Quan hệ như vậy, kỳ thực đã xấp xỉ là phụ thân rồi, thảo nào Chi Ni Nhã đối đãi long trọng như vậy, trước khi tiếp đãi còn phải tắm rửa và thay y phục.
Trong lòng Phó Thư Bảo đã có lý giải rất rõ ràng, nói:
- Đông Mai, đến phòng bếp chuẩn bị tiệc rượu, làm những thứ tốt nhất, dùng rượu nho làm từ huyễn tâm nho..
Bởi vì chưa tới thời vụ thu hoạch huyễn tâm nho, vì vậy xưởng sản xuất rượu chỉ thử nghiệm chế tạo một ít, bình thường ngay cả Phó Thư Bảo cũng không nỡ uống, lúc này, dùng để khoản đãi su phụ của lão bà, hẳn là rất nể mặt Thác Nạp Sâm kia..
- Ta sẽ đi làm...
Vừa bước đi, Đông Mai bỗng nhiên quay lại, nhỏ giọng nói:
- Được rồi thiếu gia, lúc nào lại truyền một chút lực lượng cho chúng ta a? Qua vài lần truyền tặng, ta bây giờ cảm giác chính mình đã có một chút lực lượng tu vi.
- Oạch?
Phó Thư Bảo sững sờ tại chỗ.
- Thiếu gia không tin? Hãy xem ta này.
Đông Mai bỗng nhiên ưỡn bộ ngực to lớn, bộ ngực kia bỗng nhiên lay động. Tình cảnh này, thật giống như con thỏ ngu ngốc thi nhảy cao với ai đó.
- Chuyện này...
Phó Thư Bảo trợn trừng mắt nói.
- Cái này là thiếu gia giao tâm pháp vận hành lực lượng cho chúng ta, lực theo tâm động, tùy ý bạo phát...
Phó Thư Bảo nói,
...
- Tùy tùng và các vật tư của ngươi đều cất vào Sinh Chi Trữ Vật của ta, chúng ta mang theo miếng bạch ngọc thạch phi hành là được.
- Chắc chắn rồi, có bảo vật như vậy, chúng ta trực tiếp bay trở về!
- Ngoài ra, vãn bối còn có một việc thỉnh cầu Quốc Sư đáp ứng.
- Chuyện gì?
- Vẫn bối có rất nhiều cừu nhân, tới Thánh Đóa Lan Quốc xa xôi như vậy cần hành sự cẩn mật, ta còn muốn mang theo một đội thị vệ.
- Đội thị vệ bao nhiêu người?
Vừa nhìn, Thác Nạp Sâm liền nhận ra, Sinh Trữ Vật Không Gian trước mắt có thể dung nạp mười vạn người, nếu như xếp chồng chất, thậm chí có thể dung nạp hai mươi vạn người, thời gian tới Hậu Thổ Thành, hắn đã biết Phó Thư Bảo nắm giữ mười vạn đại quân, nhưng hắn muốn biết Phó Thư Bảo muốn dẫn theo bao nhiêu người, nếu như số người quá nhiều, hắn thực không dám làm chủ.
Trong lòng Phó Thư Bảo sao lại không rõ Thác Nạp Sâm đang suy nghĩ điều gì, hắn cười nói:
- Quốc Sư không cần lo lắng, ta sẽ không để ngươi khó xử, ta chỉ mang theo đội thị vệ trăm người, biên chế như vậy, e là một gã quý tộc Thánh Đóa Lan Quốc khởi hành lên đường cũng mang theo số người như vậy?
Nghe nói chỉ có một trăm người, lo lắng trong lòng Thác Nạp Sâm nhất thời bị tiêu tan, vừa cười vừa nói:
- Việc này cũng được, ngươi hãy mang theo đội thị vệ trăm người đi.
- Đa tạ Quốc Sư, ta sẽ lệnh các nàng tập kết.
Rời khỏi Sinh Trữ Vật Không Gian, Phó Thư Bảo nói, sau đó ngồi uống trà cùng Thác Nạp Sâm. Uống một hai ngụm trà, Hồ Nguyệt Thiền liền dẫn chiến đội Hồ Tộc vào phòng khách, tập kết trước mắt hai người.
Thấy Hồ Nguyệt Thiền một thân trang bi luyện lực khí, một trăn chiến sĩ mỹ nam mỹ nữ Hồ Tộc phía sau nàng giống vậy đều được trang bị vũ trang Lực Luyện Khí từ đầu tới chân, khiến Thác Nạp Sâm há miệng nửa ngày cũng không khép lại.
Thực sự áo giáp, đao thuẫn Lực Luyện Khí trên người Hồ Nguyệt Thiền, Thác Nạp Sâm với nhãn lực cao minh chỉ cần liếc mắt là nhận ra những vật phẩm này làm từ Linh Vẫn Thạch, kim chúc Vũ Cấp ngay cả vương thất cũng không thể đơn giản nắm giữ ! Bộ áp giáp và vũ khí giá trị như vậy, ngay cả hắn Quốc Sư Thánh Đóa Lan Quốc cũng không dám nghĩ tới!
Nhưng khiến Thác Nạp Sâm cảm thấy khó có thể tưởng tượng nhất chính là một trăm chiến sĩ Hồ Tộc phía sau Hồ Nguyệt Thiền, những người này ai lấy đều được trang bị một bộ Lực Luyện Khí, hơn nữa kim chúc dùng để luyện chế khoa trương hơn cả đã đạt tới kim chúc Thiên Cấp! Đội quân trăm người như vậy, cho dù Thánh Đóa Lan Quốc cũng không mua được, tại sao lại xuất bây giờ Hậu Thổ Thành hẻo lánh này?
Thoáng chốc, tâm tình Thác Nạp Sâm mang theo nhiều loại cảm xúc đan xen lẫn nhau, có đố kỵ, có ước ao, có nghi ngờ vô căn cứ, cũng có chấn động, loại chấn động mãnh liệt. Hắn bỗng nhiên nghĩ, tin tình báo hắn thu thập được, hơn phân nửa là giả. Phó Thư Bảo không chỉ có thực lực bản thân khiến người ta cảm thấy bí hiểm, mà ngay cả người bên cạnh hắn, thế lực hắn nắm giữ cũng giống vậy!
- Quốc Sư, có thể để tùy tùng của ngươi chuẩn bị một chút.
Đạo thanh âm thanh trong trẻo dễ nghe truyền đến, Chi Ni Nhã một thân áo giáp Lực Luyện Khí và vũ khí Lực Luyện Khí xuất hiện trong phòng khách Hắc Thạch Thành Bảo.
Keng! Âm hưởng giòn tan vang lên, Thác Nạp Sâm sẩy tay đánh rơi chén trà trên tay xuống mặt đất, khiến chén trà vỡ thành hai mảnh.
- Ngươi, ngươi...Rốt cuộc có bao nhiêu trang bị Lực Luyện Khí như vậy a?
- Ha ha, không nhiều không nhiều, chỉ là một cửa hàng nhỏ, kiếm chút tiền lời mà thôi, uhm, bây giờ, chúng ta tới Tư Ba Quốc làm ăn, những kẻ có tiền bên đó chỉ cần đặt tiền, liền có thể nhận được một bộ trang bị Lực Luyện Khí như ý, nếu như Thánh Đóa Lan Quốc cũng cần, ta cũng có thể cung cấp, nể mặt cha vợ, ta làm con rể, dù thế nào đi nữa cũng không để bọn họ thiệt thòi a.
Thác Nạp Sâm: "...."