Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 464 : Khoe mông

Ngày đăng: 14:27 18/04/20


Đem đám người Quy Vân Tông quẳng ném lại phía sau, không thèm để ý tới nữa, trong lòng Phó Thư Bảo lại âm thầm nói:



- Một khi Quy Vân Tông đã đến đây rồi, không biết Hội trưởng Long Điền có đến đây hay không? Trước đây hắn bảo ta lấy thân phận của hội viên Phân Hội sở Luyện Lực sĩ Kinh đô Tú Quốc tham gia Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới, hiện tại xem ra, lời hứa hẹn của ta là không thể thực hiện được rồi! Chẳng qua, lão bà của ta lại có thể tham gia a! Hiện tại Độc Âm Nhi cũng đã là Lực sĩ Luyện Chi Vĩnh Hằng Lực Cấp rồi!



Có đôi khi, ở bên trong mấy vạn người muốn tìm kiếm được một người, cần phải có vận khí. Đi vòng quanh quảng trường một vòng, Phó Thư Bảo liền ở một địa phương đông đúc tìm thấy Hội trưởng Long Điền. Hai gã nam nhân một già một trẻ thân mật ôm chầm nhau tại chỗ, một phen đem các ánh mắt kinh ngạc chung quanh trực tiếp bỏ sang một bên.



- Thật sự là không nghĩ tới ở trong này còn có thể gặp lại ngươi a! Bảo thiếu gia, ta từng cho người đi đến Tú Quốc tiếp dẫn ngươi, thế nhưng liên tiếp phái ra mấy người cũng không thể nào tìm được ngươi cả!



Long Điền buông Phó Thư Bảo ra, vui vẻ nói.



Lần này Phó Thư Bảo tới Thánh Lan Quốc là bí ẩn làm việc, chỉ một vài nhân viên trung tâm cận thân bên người mới biết được hành tung của hắn, người ngoài không có khả năng biết được tin tức này.



Nếu như Hội trưởng Long Điền tự mình đi tới Hậu Thổ Thành, đám người Lưu Chuẩn khẳng định sẽ bẩm báo chi tiết. Nhưng mà hắn đi đến Sa mạc Di Thất, vẻn vẹn chỉ phái thuộc cấp đi mà thôi. Đám người Lưu Chuẩn tuyệt đối sẽ không mạo hiểm để cho thủ hạ của Long Điền tiết lộ hành tung của Phó Thư Bảo được.



- Ngươi đã đến thì tốt rồi! Ta đang lo lắng Đại hội Luyện Lực sĩ Thế giới lần này không có nhân viên của mình tham gia, phải đến không một chuyến rồi!



Hội trưởng Long Điền lại cười nói.



- Ta chỉ sợ là không thể lấy thân phận hội viên của Phân Hội sở tham gia được! Nhưng mà lão bà Độc Âm Nhi của ta lại có thể a! Nàng cũng là Lực sĩ Luyện Chi Đại Vô Vĩnh Hằng Lực Cấp rồi, thực lực cũng không tầm thường!



Phó Thư Bảo nói.



- Đã xảy ra chuyện gì vậy?



Hội trưởng Long Điền có chút kinh ngạc nói. Hắn hiểu lầm, cho rằng Phó Thư Bảo đã biết mình đến tìm hắn, cho nên mới không ngại ngàn dặm đi vào Di Vong Chi Khư, đến tham gia Đại hội Luyện Lực sĩ Đế quốc.



Lúc này Phó Thư Bảo mới đem sự tình từ đầu đến cuối nói lại cho Hội trưởng Long Điền biết.



Khi nghe được Phó Thư Bảo nói rằng Tha Na Sâm Lý Sự đã ly khai khỏi Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc, Hội trưởng Long Điền nhất thời hối tiếc một trận. Bởi vì bên trong Hội sở Luyện Lực sĩ Đế quốc, người có quan hệ tốt nhất với hắn chính là Tha Na Sâm Lý Sự.
Bên trong cặp mắt của Vân La Lý Sự nhất thời phụt ra nộ hỏa cùng với sát ý nồng đậm. Hắn cũng đột nhiên phát hiện ra rằng, sự hiểu biết của hắn đối với Phó Thư Bảo, bất luận có cẩn thận đến đâu đi nữa, cũng đều là còn xa mới đủ!



Phó Thư Bảo đột nhiên làm ra động tác này, đám người xung quanh hoàn toàn không biết là nguyên nhân gì. Ngay cả đám người Độc Âm Nhi cùng với Hồ Nguyệt Thiền bên này cũng đều kinh ngạc đến ngây ngốc cả người.



- Hắn… đột nhiên nổi hứng khoe hàng hay sao?



Trong lòng Hồ Nguyệt Thiền nhất thời hỗn loạn.



- Hắn… rốt cuộc phát điên gì nữa vậy? Ông trời của ta ơi!



Trong lòng của Độc Âm Nhi cũng nhất thời hỗn loạn.



Vì cái gì hắn lại phát điên lên như vậy?



Cái hành động điên cuồng mà đáng khinh kia, không phải là do Phó Thư Bảo phát điên, mà là do Vân La Lý Sự không ngờ lại vũ nhục nữ nhân của hắn, khiêu chiến giới hạn của hắn.



Như vậy, một khi Vân La Lý Sự đã muốn dùng loại uy hiếp này để mà đả kích hắn, hắn liền dùng cái loại thủ đoạn hạ lưu vô sỉ nhất của hắn, đem những sự vũ nhục mà hắn chịu, hoàn trả loại gấp mười lần. Dựng thẳng ngón giữa, đối phương căn bản không hiểu, như vậy những động tác kế tiếp, Vân La Lý Sự hẳn là cũng có thể hiểu được chứ?



Làm ra những chuyện tình như vậy, đã là phi thường kinh hãi thế tục rồi. Nhưng mà sau khi làm nhục Vân La Lý Sự, thời điểm xoay người trở lại, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mấy ngàn người, Phó Thư Bảo lại xem như không có chuyện gì, miệng cười cười, hướng về phía Hồ Giang Phong vẫn còn duy trì tư thế trừng mắt há hốc miệng đằng xa, vẫy vẫy tay, nói:



- Giang Phong huynh, tới đây, tới đây! Trước kia đã từng cùng với huynh đàm luận qua thi từ triết học này nọ, hiện tại vừa lúc ta đang ranh rỗi, chúng ta kiếm địa phương nào tiếp tục nói tiếp đi!



Vừa mới ở trước bàn dân thiên hạ khoe mông, đảo mắt một cái, hắn không ngờ xem như không có chuyện gì, lại muốn đi luận bàn cái loại học vấn cao nhã thi từ triết học này nọ…



Hồ Nguyệt Thiền cùng với Độc Âm Nhi hoàn toàn đứng hình.



Trong lòng hai cái nữ nhân này cũng đều đang tự hỏi cùng một vấn đề. Cái gã nam nhân này, đến tột cùng là vô sỉ đến trình độ nào nữa chứ? Có lẽ, là đã điên đến trình độ nào rồi?