Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 472 : Địa hạ cảng khẩu

Ngày đăng: 14:27 18/04/20


Phương diện kiến thiết một tòa kiến trúc ngầm trong lòng đất, nhất thiết phải suy nghĩ đến vấn đề lưu chuyển nguồn nước. Mặc dù đây là ở bên trong sa mạc, mưa xuống rất ít, nhưng mà ít nhất cũng phải giải quyết vấn đề giải phóng nguồn nước thải. Như vậy, nhất định là phải có cống thoát nước. Mà những cống thoát nước tràn ngập các vật dơ bẩn cùng với mùi vị hôi thối, khẳng định là sẽ không có ai thủ vệ cả. Huống chi tất cả các thủ vệ ở nơi này ai nấy cũng đều là những thiếu nữ tóc vàng thanh xuân xinh đẹp nữa. Cho nên, vừa ra khỏi cửa khố phòng, Phó Thư Bảo cũng không có sốt ruột phóng đi, mà là cẩn cẩn thận thận đi dạo một vòng, tìm kiếm lối vào một đường cống thoát nước, lúc này mới độn đi vào.



Nếu như trên người không mang theo Luyện Chi Trữ Vật Giới, thì phân thân lực lượng của hắn liền có thể trực tiếp chạy thẳng ra ngoài, không ai có thể phát hiện ra được sự tồn tại của phân thân lực lượng. Nhưng mà mang theo một khỏa Luyện Chi Trữ Vật Giới, như vậy thì liền bất đồng rồi. Một vật kim chúc không ngừng di động như vậy, rất dễ dàng bị phát hiện ra.



Đường cống thoát nước ngầm căn bản là không có ánh sáng, mùi hôi thối ngập trời. Phó Thư Bảo nhanh chóng che chắn lại khứu giác của phân thân lực lượng, không nghe thấy được thì liền không bị phiền não. Đi một khoảng ban đầu, đường cống thoát nước là một đoạn thẳng ngang, đi một khoảng tiếp theo, nó lặng yên chuyển hướng đâm sâu xuống lòng đất. Mới ban đầu, Phó Thư Bảo vẫn còn chưa có chú ý đến điểm này, sau khi đi tới một đoạn khá xa, hắn mới phát hiện ra điểm này.



- Kỳ quái, những đường thoát của cống thoát nước thông thường cũng đều dẫn đến các hồ xử lý nước thải, hoặc là chảy ra các lòng sông gần nhất, nhưng thủy chung cũng đều là chảy ra mặt đất cả, nhưng mà cái đường cống thoát nước này lại chảy thẳng xuống lòng đất, chẳng lẽ bên dưới này lại còn có một địa quật, hoặc là một phiến không gian ngầm nào khác hay sao?



Trong lòng cảm thấy kỳ quái, Phó Thư Bảo điều khiển phân thân lực lượng tiếp tục đi xuống dưới.



Lại đi xuống một khoảng chừng bốn, năm trăm thước nữa, con đường dưới chân phân thân lực lượng đột nhiên bị cắt đứt. Trước mặt hắn là một vách núi đen dựng đứng thẳng xuống phía dưới. Bên dưới hoàn toàn là một mảnh hắc ám, nhìn không thấy chiều sâu bên dưới vách núi đen kia, cũng nhìn không thấy được bên dưới đến tột cùng là có cái gì. Dòng nước thải từ bên trong lãnh địa của Mặc Lan Lý Sự chảy ra, liền trực tiếp đổ thẳng xuống vách núi đen dựng đứng kia. Mơ hồ có thanh âm dòng nước đổ ầm ầm truyền đến.



Một chút nước thải đổ xuống, căn bản là không thể có được tiếng vang như vậy, duy nhất có khả năng chính là bên dưới có một dòng sông ngầm.



- Kỳ quái! Bên dưới lòng đất của sa mạc như thế nào lại có được tiếng nước kêu như vậy? Nếu như có dòng sông ngầm dưới này, như vậy nó từ đi đâu chảy tới, và chảy về đâu?



Tuy rằng bản thân cũng không có đứng bên cạnh vách núi đen hắc ám kia, nhưng mà Phó Thư Bảo cũng có cảm thụ như chính mình đang đứng tại chỗ đó vậy.



Một mãnh quang vựng hòa nhã đột nhiên từ bên trong thân thể của phân thân lực lượng tản mát ra, đem khoảng cách khoảng chừng mười thước bốn phía xung quanh thân thể chiếu sáng lên một trận. Lực Lượng Chi Dực nhẹ nhàng vung lên, phân thân lực lượng chậm rãi lướt xuống dưới vách núi đen.




Bên ngoài có lực trường lực lượng, như vậy bên trong rất có thể có Lực sĩ trấn thủ. Còn có một loại khả năng khác chính là bên trong có một kiện Lực Luyện Khí lợi hại nào đó, một khi gặp phải kẻ thù bên ngoài xâm lấn, sẽ tự động phòng ngự. Hai loại khả năng này, mỗi một loại khả năng đều chiếm tỷ lệ một nửa. Không có tận mắt nhìn thấy, Phó Thư Bảo cũng không thể nào phán đoán chuẩn xác được. Nhưng mà dựa theo lẽ thường, loại tình huống trước mắt này, khả năng có Lực sĩ trấn thủ tựa hồ nhỏ hơn một chút, tỷ lệ có Lực Luyện Khí tự động phòng ngự lớn hơn một chút.



Rầm rầm!



Phân thân lực lượng nện mạnh một quyền lên trên lực lượng hộ tráo kia. Chấn động liền trở nên càng ngày càng kịch liệt hơn. Vài khối nham thạch nặng ngàn cân cũng từ trên đầu ầm ầm rơi xuống. Nhưng mà lực lượng hộ tráo vẫn như cũ không chút cử động, thậm chí ngay cả một chút ba động cũng không có.



Trong lòng Phó Thư Bảo nhất thời có chút buồn bực. Nếu như là trước kia, tu vi lực lượng của hắn còn chưa có đạt đến cảnh giới Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ, vậy thì cũng không có gì. Lúc đó tu vi của phân thân lực lượng của hắn cũng chỉ có tiêu chuẩn một Lực sĩ cấp bậc Linh Lực Cấp mà thôi. Nhưng hiện tại nước lên thuyền lên, phân thân lực lượng của hắn cũng đã tăng lên một cấp bậc cảnh giới mới, rõ ràng đã là tiêu chuẩn Lực sĩ Vĩnh Hằng Lực rồi. Thế nhưng ngay cả một cái lực lượng hộ tráo cũng không thể lay động nổi, đây không phải là rất đả kích người hay sao?



Ầm ầm! Ầm ầm!



Lại nện tiếp thêm mấy quyền xuống nữa, lực lượng hộ tráo vẫn như cũ không một chút ba động, nhưng mà đám nham thạch bốn phía xung quanh lại bị phân thân lực lượng đánh cho chấn động rớt xuống không ít.



- Quên đi! Nếu tiếp tục như vậy nữa, càng ngày tạo ra càng nhiều chấn động, liền biến thành giống như động đất vậy. Vạn nhất nếu như bị Mặc Lan Lý Sự bên trên kia phát hiện ra, cũng không phải là chuyện gì tốt. Cái địa phương này nhìn qua tựa hồ như chưa từng có người nào đến đây cả, thậm chí ngay cả Mặc Lan Lý Sự cũng đều không biết đến nó. Nếu như muốn tiến vào Thần Miếu xem qua một chút, cũng chỉ có thể tự mình đến xem mà thôi!



Rốt cuộc Phó Thư Bảo cũng từ bỏ, không để phân thân lực lượng tiếp tục công kích lực lượng hộ tráo nữa, mà điều khiển phân thân lực lượng bay lên trên vách núi đen, cuối cùng bay xuyên qua tầng cát dày bên trên mà chui ra ngoài.



Vị trí nơi phân thân lực lượng chui lên cách xa khỏi Khởi Nguyên Chi Thụ, cũng cách xa khỏi lãnh địa ngầm của Mặc Lan Lý Sự cùng với Thần Miếu của Luyện Hoa Nữ Thần, là một vị trí vô cùng an toàn. Phó Thư Bảo lặng lẽ ghi nhớ đại khái địa hình, cũng nhớ kỹ một chút tình huống cụ thể khi đi xuyên qua lòng đất, sau đó mới hướng về phía doanh địa của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa mà bay đi.