Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 487 : Tư Thản Sâm chết

Ngày đăng: 14:27 18/04/20


Trong lòng Phó Thư Bảo chợt động, cười nói:



- Mặc Lan Lý Sự, đừng nói là ngươi nghĩ muốn một phen đem luôn Thần tượng của Luyện Hoa Nữ Thần lên trên Tiếp Dẫn Chi Thuyền hoàn thành một lần tu bổ cuối cùng đó?



- Khanh khách…



Mặc Lan Lý Sự bật cười một chuỗi thanh thúy:



- Ngươi thật sự là một kẻ thông minh a! Cùng ngươi nói chuyện, có thể lược bỏ rất nhiều những công đoạn phiền phức. Ta đương nhiên muốn đem Thần tượng của Luyện Hoa Nữ Thần mang lên trên Tiếp Dẫn Chi Thuyền. Trong hành trình di chuyển dài dòng, ngươi tiến hành một lần tu bổ cuối cùng, có thể tránh được thời gian tịch mịch a!



Tiếu lý tàng đao, tâm như rắn rết!



Đem Thần tượng của Luyện Hoa Nữ Thần chuyển luôn lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền tiến hành tu bổ. Vừa có thể đạt được mục đích đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền đến Thánh Đảo, vừa đạt được mục đích chữa trị cho Luyện Hoa Nữ Thần, mà ngay cả tên gia hỏa không hay ho Phó Thư Bảo này cũng đã chết, nhất tiễn hạ tam điêu, bàn tính của nàng quả thật tính không sót chỗ nào cả!



Phó Thư Bảo làm sao có đạo lý không biết cái âm mưu đâm sau lưng, qua sông rút cầu của nàng ta được. Mặt khác, chỉ bằng vào những lời nói của Mặc Lan Lý Sự, hắn cũng có thể cân nhắc ra được một cái kết luận, đó chính là ở trên Tiếp Dẫn Chi Thuyền khẳng định là không có ai cả! Bởi vì, nếu như có người nào đó ở trên thuyền, khẳng định sẽ không cho phép Mặc Lan Lý Sự ở trên thuyền hại chết hắn.



Một con thuyền Tiếp Dẫn Chi Thuyền không có bất cứ ai tồn tại, chuyện tình này càng ngày càng có ý tứ hơn nhiều, nhưng mà cũng càng ngày càng có nhiều bí ẩn hơn.



- Xem ra Mặc Lan Lý Sự này đối với chuyện tình của Thánh Đảo cùng với Tiếp Dẫn Chi Thuyền cũng biết được rất nhiều a! Mặt khác, dưới lòng đất xuất hiện một trụ năng lượng vô cùng khổng lồ, thế giới tân sinh nằm dưới hộ tráo vô hình, với năng lực của nàng ta, nàng ta khẳng định là sẽ rất nhanh biết được sự tồn tại của Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, cùng với sự tồn tại của trụ năng lượng. Việc này thật sự không dễ đối phó a!



Trong lòng nghĩ như vậy, Phó Thư Bảo âm thầm thở dài một tiếng. Hắn không thể không thừa nhận, Mặc Lan Lý Sự chính là đối thủ khó chơi nhất, lợi hại nhất mà từ trước đến giờ hắn từng gặp qua.



- Cứ làm như vậy đi! Phó công tử, ngươi nhớ kỹ, chỉ được phép sửa chữa thêm một phần ba nữa, còn lại không được tiến hành sửa chữa. Bằng không ngươi sẽ gặp phải những sự hung hiểm không thể nào đoán trước được! Ngươi hiểu ý tứ của ta không?



- Hiểu được! Chẳng qua lần này đây ta cũng có một điều kiện!



Phó Thư Bảo nói.



Nghe Phó Thư Bảo đưa ra điều kiện, cặp mày của Mặc Lan Lý Sự nhất thời nhíu lại một chút, có chút sẵng giọng nói:



- Không ngờ ngươi còn dám đưa ra điều kiện với ta? Điều kiện gì?



Phó Thư Bảo nhàn nhạt nói:



- Lần này đây ta cần được tự do hơn một chút. Cũng chính là nói ta muốn lúc nào tiến hành sửa chữa thì tiến hành lúc đó, nghĩ muốn đi đến nơi nào liền đi đến nơi đó. Trước khi Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, ta đáp ứng ngươi sẽ hoàn thành sửa chữa một phần ba Thần tượng. Nhưng trong khoảng thời gian này, ngươi không được hạn chế sự tự do của ta!



- Nếu như ta không đám ứng thì sao?



Mặc Lan Lý Sự lạnh lùng nói.



Phó Thư Bảo khẽ nhún nhún vai:



- Nếu là như vậy cũng chẳng có cách nào khác! Ngươi cường đại hơn ta rất nhiều, có thể tùy tiện giết chết ta! Nhưng mà ta cũng nói cho biết, trước khi ngươi ra tay giết ta, ta tuyệt đối có năng lực một phen đem nơi này san thành bình địa. Hơn nữa, ta tuyệt đối nắm chắc có thể đánh cho ngươi bị trọng thương. Nói vậy, đến thời điểm đó, Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự khẳng định sẽ không bỏ qua cơ hội hiếm có này a?



- Ha ha ha ha…



Mặc Lan Lý Sự cười nói:



- Ta chẳng qua chỉ là thuận miệng nói đùa mà thôi, làm gì giống như thật vậy? Như vậy, cứ quyết định như vậy đi. Tự ngươi cứ việc lên kế hoạch tiến hành sửa chữa Thần tượng, muốn lúc nào sửa chữa thì cứ việc sửa chữa, ta cũng sẽ không can thiệp nữa. Nhưng mà ngươi cũng phải thực hiện lời hứa hẹn của ngươi. Trước khi Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, ngươi phải nhất định chữa được một phần ba!



- Ta làm người luôn chú trọng nhất lời hứa hẹn!



Phó Thư Bảo nói.



Mặc Lan Lý Sự lưu lại một tia ánh mắt kỳ quái, cũng không nói thêm gì nữa, xoay người rời đi. Có thể nhìn ra được, trong suy nghĩ của nàng, nếu như cái tên gia hỏa như Phó Thư Bảo mà chú trọng nhất chính là lời hứa, như vậy thì heo mẹ cũng biết leo cây rồi.
Điểm này ngay cả Trư Hoàng cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Vốn dĩ hắn cũng đã chuẩn bị tốt nắm quyền cứng rắn của mình, ngay thời điểm Tư Thản Sâm hồi quang phản chiếu giáng thêm một quyền nữa. Nhưng mà hiện tại xem ra, một quyền này vẫn là tiết kiệm lại thôi, cứ để cho Phó Thư Bảo xuất tiền trả.



Nhưng mà Phó Thư Bảo lại cũng không hề có chút dấu hiệu gì sẽ ra tay, chỉ là đứng thẳng bất động nhìn chằm chằm Tư Thản Sâm, chờ hắn đánh tới. Bởi vì ngay thời điểm Tư Thản Sâm đánh tới, hai mắt của hắn chợt kỳ quái nheo lại một cái.



Ở trong mắt của Tư Thản Sâm, Phó Thư Bảo cũng không hề nhìn thấy cừu hận, chỉ có nhìn thấy sự không cam lòng cùng với hối hận mãnh liệt.



Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của Phó Thư Bảo, thời điểm khi mà thân thể của Tư Thản Sâm bổ nhào đến trước mặt của Phó Thư Bảo, cũng không hề làm ra động tác tiến công nào cả, mà thân thể giống như mất đi lực lượng lao tới, cấp tốc co người lại. Phó Thư Bảo giơ tay ra ôm một cái, nhất thời mới giữ cho hắn không ngã xuống.



Một cái thanh âm suy yếu từ trong cái miệng tràn ngập máu tươi của Tư Thản Sâm phát ra, yếu ớt đến cực điểm:



- Trong chiến giáp của ta có…



Có cái gì, Tư Thản Sâm cũng không có cơ hội nói ra. Lời nói đến đây, trong cổ họng hắn chợt phát ra một tiếng ặc ặc nhỏ, cuối cùng ngừng hẳn hô hấp.



Phó Thư Bảo cũng không tại thời điểm này mà nóng lòng tìm tòi thi thể của Tư Thản Sâm, tìm kiếm cái mà Tư Thản Sâm nghĩ muốn nói cho hắn biết, mà là rất nhanh vác thi thể của Tư Thản Sâm lên trên vai của chính mình.



- Phó Thư Bảo, ngươi muốn làm gì?



Hành động của Tư Thản Sâm đã kỳ quái, mà hành động của Phó Thư Bảo tựa hồ càng kỳ quái hơn. Trư Hoàng hồ nghi tiến về phía trước quan sát cẩn thận một chút. Hắn cũng không có nghe thấy câu nói của Tư Thản Sâm ngay trước lúc lâm chung nhắn lại.



Phó Thư Bảo nói:



- Kiện Kim Lực Thần Giáp trên người của hắn chính là một kiện chiến giáp Luyện Lực Khí phi thường đáng giá, không có đạo lý gì lưu lại cho đầu lợn chết nhà ngươi! Thứ này ta nhất định lấy rồi!



Dừng lại một chút, hắn mới nói thêm:



- Nhưng mà thật ra vì sao ngươi lại làm như vậy?



- Ha ha ha… Ngươi là người thông minh như vậy, hẳn là có thể đoán ra được a! Đây xem như là một chút lòng thành của ta cùng với Diệt Luân Lý Sự, Vân La Lý Sự cấp cho ngươi đi. Chúng ta không nhất thiết phải trở thành địch nhân ngươi chết ta sống, ngược lại còn có thể trở thành hảo bằng hữu cùng nhau sinh tử a! Mặt khác…



Trư Hoàng cười nói:



- Diệt Luân Lý Sự cùng với Vân La Lý Sự nhờ ta chuyển lời cho ngươi, nếu như ngươi có chuyện gì muốn nói, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm bọn họ!



Phó Thư Bảo cười nói:



- Cho dù là ta không muốn nói gì, thì bọn họ cũng sẽ tới tìm ta phải không?



Trư Hoàng thoáng sửng sốt một chút, chợt cười nói:



- Chuyện tình ngày hôm nay đến đây là thôi đi! Chúng ta sẽ còn gặp lại nữa! Đến thời điểm đó, hy vọng ngươi có thể đưa ra một câu trả lời thuyết phục!



- Cái lời nói đó… ta trở về sẽ hảo hảo suy nghĩ lại!



Trên mặt Phó Thư Bảo như trước vẫn lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác phi thường thành ý. Thế nhưng trong lòng hắn lại đang mắng thầm:



- Nhìn thấy ta là người khiến cho Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện, liền lập tức chạy đến nịnh bợ! Trước kia lại nghĩ muốn giết chết lão tử, bây giờ muốn cùng các ngươi hợp tác? Nằm mơ đi! Đùa chết các ngươi!



- Cáo từ!



Trư Hoàng lắc mình biến mất, cưỡi heo mà đi.



Phó Thư Bảo khiêng theo thi thể của Tư Thản Sâm, chạy nhanh về phía doanh trại của Quân đoàn Ngũ Nguyệt Hoa. Hiện tại hắn gấp gáp muốn biết, ám chỉ của Tư Thản Sâm lúc lâm chung, đến tột cùng là cái gì?