Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 509 : Tự sướng

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


Thiên Tháp Sơn vốn dĩ là đại bản doanh của Quy Vân Tông, thuộc về địa giới của Kinh đô Tú Quốc. Nhưng mà ở bên trong Thế giới Tân Hưng này, cái tòa Thiên Tháp Sơn này hiện tại đã biến thành Vương thành Kinh đô của một quốc gia mới, địa vị cùng với cấp bậc rõ ràng tăng cao lên một tầng cấp mới, nhưng mà quy mô vẫn như cũ rất là khó coi.



Muốn cho toàn bộ chỗ này phát sinh thay đổi, để cho một cái quốc gia nhỏ bé khôi hài này phát triển trở thành một đại cường quốc chân chính ngạo thị thiên địa, cũng không phải là không có cơ hội. Trên thực tế, cơ hội lần này thật lớn, chỉ nhìn xem Băng Oánh nắm bắt như thế nào mà thôi.



Một gã khất cái bình thường, nếu như thiên thời, địa lợi, nhân hòa, các phương diện, điều kiện cũng đều có sẵn hết, như vậy nhất định sẽ có một ngày lay thân biến đổi, hóa thành một siêu cấp phú ông phú khả địch quốc.



Đạo lý như vậy, chỉ cần có đầy đủ điều kiện, như vậy một cái Quy Vân Quốc hiện tại dân cư chỉ hơn một ngàn người, nó cũng có thể biến thành một siêu đại cường quốc! Quốc thổ rộng lớn, tài nguyên phong phú, trăm vạn hùng binh, thành cao hào rộng… đó là bộ dáng chấn động lòng người như thế nào?



Chẳng qua, cái cảnh tượng này, dưới điều kiện hiện tại, cũng chỉ có tại thời điểm đắp chăn nằm ngủ mới có thể nhìn thấy được mà thôi.



Giờ phút này, thứ mà Băng Oánh đang nhìn, chính là một bức họa của Phó Thư Bảo! Bức họa này chính là do nàng ta tự mình vẽ ra. Nàng ta vốn là đại tài nữ của Quy Vân Tông, ở trong Kinh đô Tú Quốc cũng là đại tài nữ số một, số hai, muốn vẽ ra một bức họa, đó chỉ là chuyện tình đơn giản mà thôi.



Bức họa này, cũng không phải là treo ở trong tẩm cung của nàng, cũng không phải là treo ở trong thư phòng ngự dụng của nàng, mà là được treo ở trong nhà vệ sinh ngự dụng của nàng!



Gã thiếu niên trong bức họa, tuy rằng dưới sự tô vẽ của diệu thủ, khiến cho trở nên xinh đẹp hơn rất nhiều, nhưng mà nhìn qua vẫn như trước là một tên vô lại. Ánh mắt gian xảo, nụ cười lười nhác mà giảo hoạt, còn có khuôn mặt cũng không tính là quá mức đẹp trai… Những thứ này tập hợp lại với nhau, cực kỳ giống như bức họa vẽ một tên tội phạm truy nã thường hay treo bên ngoài thành môn bình thường.



Thậm chí, trực giác của Băng Oánh còn cho rằng, loại người như Phó Thư Bảo vậy, so với tội phạm truy nã còn đáng phẫn nộ hơn bảy tám phần.



- Trừng mắt? Ta cho ngươi trừng mắt! Ta móc hai mắt ngươi ra!



Hai đầu ngón tay thanh tú đột nhiên đâm thẳng về phía bức họa của Phó Thư Bảo, không chút khó khăn đã để lại tại vị trí cặp mắt gian xảo kia hai cái lỗ thủng lớn.



Xè xè xè xè…



Thanh âm nước tiểu chảy vào bên trong hố phân đột nhiên vang lên, kéo dài một lúc khá lâu… Cuối cùng Băng Oánh rốt cuộc cũng thả lỏng lại. Nàng ta thu hồi hai ngón tay đang cắm lên trên bức họa của Phó Thư Bảo, trên mặt nở nụ cười, phảng phất như là cặp mắt của Phó Thư Bảo thật sự đã bị nàng móc mù vậy, không bao giờ còn có được cái loại ánh mắt gian xảo như vậy nữa. Đi tiểu, lại được móc mù cặp mắt Phó Thư Bảo, đối với Băng Oánh mà nói, đều là chuyện tình vô cùng cao hứng, đều có thể khiến cho nàng sảng khoái.



Một nàng đại tài nữ thanh cao đứng đắn cũng chỉ có thể ở loại địa phương âm u như là nhà vệ sinh này mới có thể lộ ra một mặt khờ dại, đáng yêu như vậy.



Thanh âm xè xè lúc này đột nhiên dừng lại. Băng Oánh dùng sức cố gắng thêm một chút, lại vang lên thêm chút thanh âm xè xè nữa. Trải qua cố gắng, một chút nước tiểu cuối cùng cũng bị bắn vọt ra ngoài.



Sau khi xong việc, Băng Oánh lại lấy ra một tờ giấy xúc có màu xám trắng, dán xuống chỗ vị trí bộ vị ướt sũng mà rậm rạp bên dưới. Sau khi lau khô xong nơi đó, nàng ta lại đem tờ giấy kia cầm ra, cẩn thận quan sát.



- Bà ngoại nói đây là Thí Dựng Chỉ do nàng ta đặc biệt luyện chế ra, nếu như xuất hiện màu đỏ mà nói, chính là sẽ có đứa nhỏ, mà màu sắc không thay đổi chính là nói không có hoài thai… Không có! Như thế nào lại không có cơ chứ?



Nhìn xuống tờ giấy ướt đẫm, tâm tình đang vui vẻ của Băng Oánh liền biến mất không còn nữa.




Mạc Sầu nhìn về phía Thánh An Na, vừa muốn nói lại thôi.



Thánh An Na sửng sốt một chút, trên mặt liền phẫn nộ, nói:



- Làm càn! Chẳng lẽ ngươi định bảo ta tự dâng chính mình để lấy lòng tên gia hỏa kia hay sao?



Mạc Sầu bị dọa cho nhảy dựng lên, cuống quýt nói:



- Thánh chủ hiểu lầm ý tứ của ta rồi! Lão thân không phải là có ý đó! Ý tứ của lão thân chính là định nói Thánh chủ có thể cấp cho Phó Thư Bảo một ít bảo bối Lực Luyện Khí, bí kíp tu luyện gì đó này nọ. Hiện tại mà nói, cũng chỉ có mấy thứ ưu đãi này mới có khả năng đả động được tên tiểu tử kia mà thôi!



Sắc mặt của Thánh An Na nhất thời mới hòa hoãn lại một chút, nói:



- Băng Oánh, ngươi từ đầu đến giờ vẫn không nói gì, ngươi có chủ ý gì hay không?



Băng Oánh cung kính nói:



- Những gì bà ngoại nói đều không sai, chỉ có những chỗ tốt đó mới đả động được Phó Thư Bảo!



Thánh An Na nói:



- Vậy thì quyết định vậy đi! Băng Oánh, ngươi đích thân một phen đem cây Luyện Hoa Quyền Trượng này đưa cho Phó Thư Bảo đi. Ngươi và hắn cũng có chút quan hệ nhất định. Khi gặp mặt hắn, ngươi tốt nhất khuyên bảo hắn một chút, để hắn hiểu được hợp tác với ta sẽ có chỗ tốt thật lớn!



Băng Oánh không chút chần chờ, gật đầu nói:



- Vâng, Thánh chủ! Ta sẽ đem thứ này đưa qua cho hắn là được!



Kỳ thật trong lòng nàng, Băng Oánh chính là phi thường muốn gặp Phó Thư Bảo. Bằng không, lúc ở trong nhà vệ sinh, nàng cũng sẽ không làm ra cái loại sự tình đó.



Luyện Hoa Quyền Trượng cùng với Luyện Hoa Thuẫn cũng đều là những Lực Luyện Khí cực mạnh do Luyện Hoa Nữ Thần lưu lại, bên trong ẩn chứa thần lực, có được những năng lực khó có thể tin nổi. Nhưng mà Mặc Lan Lý Sự lại cũng không có năng lực đem chúng nó phát huy ra được, bằng không cho dù Thánh An Na có mạnh đến đâu đi nữa, cũng sẽ không dễ dàng xử lý được Mặc Lan Lý Sự như vậy.



Trong suy nghĩ của Thánh An Na, đem Luyện Hoa Quyền Trượng cấp cho Phó Thư Bảo, Phó Thư Bảo ngay cả khả năng phá huy ra cỡ trình độ của Mặc Lan Lý Sự cũng chẳng thể làm được, căn bản là không tạo thành uy hiếp gì cho nàng. Mà một khi đạt thành quan hệ hợp tác, thành công đi lên Tiếp Dẫn Chi Thuyền, nàng ta có thể từ chỗ của Phó Thư Bảo mà cướp lại.



Đến thời điểm đó, liền không chỉ là có Luyện Hoa Quyền Trượng, mà còn có lạc ấn của Kim Chi Nguyên Tố, cùng với càng nhiều thứ khác nữa, nàng ta cũng đều muốn lấy tất cả!