Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 522 : Nữ Hoàng bù nhìn

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


Tinh kỳ tung bay, tiếng trống trận như mưa. Trăm vạn đại quân đang tập

kích, dày dày đặc đặc, trường hợp này giống như một cái tổ kiến chuyển

nhà vậy, vô cùng đồ sộ.



Thánh Thập Tự Quân của Thánh Lan Quốc gia nhập vào, khiến cho đại quân vốn dĩ đã đạt đến trăm vạn lúc này lại gia tăng thêm hai mươi vạn người nữa, đạt đến độ lớn một trăm hai mươi vạn

đại quân. Một hồi đại quân tập kết khổng lồ như thế này, là trường hợp

như thế nào có thể tưởng tượng được. Đại quân chưa động, lương thảo đã

đi trước. Kỳ thật trước khi tập kết tiến thẳng đến Thần Miếu tại Thánh

Thập Tự Sơn, công tác chuẩn bị lương thảo cũng đã khiến cho mấy vạn

người phải làm việc điên cuồng. Vận dụng không dưới năm trăm cái Luyện

Chi Trữ Vật Giới để cất giữ lương thực, nước sạch cùng với các loại

trang phục phòng lạnh này nọ.



Luyện Chi Trữ Vật Giới vốn dĩ là

thứ vô cùng quý hiếm, con số năm trăm cái này, đã là cực hạn mà đám

Vương tôn, quý tộc, Hoàng thất, Vương thất các quốc gia có thể xuất ra

rồi. Trong lần xuất động trăm vạn đại quân này, chúng nó cũng đã phát

huy ra tác dụng to lớn của mình. Bằng không, căn bản không cần địch nhân tấn công, chỉ riêng vấn đề ăn uống thôi cũng đủ để cho một chi trăm vạn đại quân sụp đổ rồi.



Nếu như có Sinh chi Trữ vật Không gian, như vậy sẽ càng đơn giản hơn nữa. Nó không chỉ có thể chứa đựng được lương

thực cùng với nước uống, còn có thể để cho tướng lãnh, quân đội di dời

vào trong đó sinh hoạt tu dưỡng, chỉ cần dùng một lượng rất ít người đã

có thể mang theo đại quân di chuyển tới. Nhưng mà cái thứ này lại càng

quý hiếm hơn Luyện Chi Trữ Vật Giới rất nhiều. Thậm chí Vương thất các

quốc gia bình thường cũng chưa chắc có được. Vương thất Tú Quốc vốn dĩ

có một cái, nhưng mà hiện tại kỳ diệu khó hiểu đã rơi vào trong tay của

Phó Thư Bảo!



Quá trình tập

kết đại quân đã hoàn thành, trong lều trung quân của Vương tước Thanh

Dật cùng với Vương tước Thái Bình cũng đã trở nên nghiêm nghị hơn rất

nhiều.



- Báo cáo Tả Hữu Đại Tướng quân, đại quân đã tập kết hoàn chỉnh, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát đi Thánh Thập Tự Sơn!



Một gã tướng lãnh xuất hiện trước mặt Vương tước Thanh Dật và Vương tước Thái Bình.



- Đợi mệnh lệnh của ta!



Vương tước Thanh Dật khí phách bừng bừng nói.



- Tuân lệnh!



Gã tướng lãnh bẩm báo lui về phía sau mười bước, đứng thẳng người tại bên cạnh.



Đúng lúc này, một gã tướng lãnh donh binh cũng đi vào, bước nhanh đến bên

cạnh Vương tước Thái Bình, hạ thấp giọng nói mấy câu gì đó vào tai hắn.

Sau khi nói xong, gã tướng lãnh donh binh lại lui xuống. Địa phương hắn

đi tới, vẫn còn lại một căn liều trại hơi nhỏ hơn một chút đứng sững ở

đó. Chung quanh căn lều đó toàn bộ đều là đám chiến sĩ dong binh của

Vương tước Thái Bình, mỗi người đều là bộ dáng túc sát sâm nghiêm, ánh

mắt nhìn thẳng không chớp cái nào.



- Vương huynh, có tin tức gì mới sao?



Vương tước Thanh Dật hỏi.



Vương tước Thái Bình nói:



- Cũng không phải là tin tức gì mới, mà là Hoàng muội của chúng ta đùa giỡn tính tình một chút, nàng không chịu đi!



Vừa nói, ánh mắt của hắn vừa liếc nhìn về phía căn lều đang được đám dong

binh bảo hộ đằng kia, khóe miệng lộ ra một tia quan trọng.


được bao lâu nữa. Như vậy cũng tốt! Ở trên trời, chúng ta có thể thường

xuyên gặp nhau hơn, sẽ không cần lúc nào cũng nhớ nhung hắn như bây giờ

nữa!



Trong lòng Tú Ngọc lặng yên suy nghĩ, một mảnh sầu não, một mảnh chua xót.



Sau khi thuyết phục được Nữ Hoàng Tú Ngọc, Vương tước Thanh Dật cùng Vương

tước Thái Bình ly khai căn lều. Dưới sự giám sát của một đám dong binh

tinh nhuệ, Nữ Hoàng Tú Ngọc cũng ngồi lên chiếc loan kiệu chuyên môn

chuẩn bị sẵn cho nàng.



Vương tước Thanh Dật và Vương tước Thái

Bình ra lệnh một tiếng, trăm vạn đại quân lập tức khởi hành, mênh mông

đãng đãng xuất pháp đi về phía Thánh Thập Tự Sơn.



o0o



Bên

trong đội ngũ của Thánh Thập Tự Quân, Thánh Lan Vương và Tha Na Sâm vẻn

vẹn chỉ cưỡi cùng một con chiến mã, đang thấp giọng trò chuyện cùng

nhau.



- Quốc vương Bệ hạ, sau khi tiến vào Thế giới Nội tráo, ngài sẽ xử lý mối quan hệ giữa Thánh chủ và Phó Thư Bảo như thế nào?



Tha Na Sâm mãi vẫn luôn vì chuyện này mà phiền não, lo lắng không thôi.



- Phải xử lý như thế nào à?



Thánh Lan Vương cười khổ nói:



- Một người là Hy sinh giả của Thiên Không Nữ Thần cùng với Gia tộc của

ta có mối quan hệ sâu xa, một người chính là con rể của ta. Chuyện tình

như vậy, ngươi nói ta phải xử lý như thế nào đây? Haizzz…



Một

tiếng thở dài này, đã hoàn toàn triển lộ thế giới nội tâm của hắn, đó là một mảnh lo âu cùng với bất đắc dĩ. Bất luận là hắn đứng về phía nào,

đối với bên kia cũng đều không thể nào công đạo được. Phải lựa chọn như

thế nào đây?



- Xem ra chỉ có thể đi bước nào tính bước đó thôi!

Tóm lại, đối với con đường phía trước, ta nhìn mãi cũng không thấy ánh

mặt trời.



Tha Na Sâm cũng hít sâu một hơi, bộ dáng mỏi mệt vô cùng.



- Quốc sư, ta thật ra nghĩ thấy chúng ta cũng không nhất thiết phải vì loại sự tình này mà quá mức phiền lòng!



Thánh Lan Vương đột nhiên thốt ra một câu.



- Ách? Bệ hạ là có ý gì? Chẳng lẽ ngài đã có biện pháp ứng phó rồi sao?



Tha Na Sâm có vẻ kinh ngạc, nói.



- Phó Thư Bảo sẽ xử lý hết thảy mọi sự tình! Biện pháp của ta chính là

đem tất cả mọi phiền toái, tất cả mọi nan đề đều giao hết cho hắn, để

hắn xử lý. Phải biết rằng, nữ nhân của ta cũng không phải là gã không

cho hắn như vậy. Dưới thời khắc quan trọng như thế này, hắn có nghĩa vụ

phải thay vị nhạc phụ đại nhân ta phân ưu!



Tha Na Sâm khẽ sửng sốt một chút, cả nửa ngày cũng không nói được câu nào.



Gừng, thủy chung đều là càng già càng cay a…