Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 533 : Vận mệnh

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


- Ngươi rốt lại là đã nhớ ra những chuyện tình gì rồi?



Phó Thư Bảo gấp gáp, so với việc lửa cháy sau mông hắn còn gấp gáp hơn.



Hữu Nãi Ngư nói:



- Đưa cho ta quyển trục da thú kia!



Phó Thư Bảo đem cái quyển trục lấy được từ trong quan tài Huyền Băng Ngọc

kia đưa lại cho Hữu Nãi Ngư. Hữu Nãi Ngư mở rộng nó ra, đôi mắt xinh đẹp hờ hững đảo qua, sau đó mới nói:



- Đây là sơ đồ cấu tạo của Tiếp Dẫn Chi Thuyền!



- Cái này còn cần ngươi phải nói hay sao?



Phó Thư Bảo buồn bực nói. Trong lòng hắn cũng muốn nói:



- Chẳng lẽ con cá ngốc này đã từ cá ngốc không mặc quần áo biến thành cá

ngốc biết mặc áo giáp hay sao? Trước mặt có thêm một tầng hộ giáp vẩy

cá, khôi phục lại lực lượng, nhưng mà đầu óc của nàng ta lại vẫn như

trước hồ đồ hay sao?



Không phải là không có loại khả năng này a!



- Lời nói của ta vẫn còn chưa có nói xong!



Hữu Nãi Ngư tựa hồ như dự đoán ra được trong lòng Phó Thư Bảo đang nghĩ xấu về nàng, khẽ cười nói:



- Nhưng mà, bất luận là ai, cũng đều không thể nào luyện chế ra một chiếc Tiếp Dẫn Chi Thuyền như vậy cả!



- Cái này không phải là lời vô nghĩa hay sao? Một chiếc thuyền khổng lồ

như thế này, đừng nói là có Luyện Lực sĩ luyện chế được hay không, chỉ

mỗi việc tìm ra một cái đỉnh lớn như vậy, phóng nhãn khắp thiên hạ chỉ

sợ cũng không thể tìm nổi!



Phó Thư Bảo nói. Loại đỉnh dùng cho

việc luyện khí có thể mở rộng ra, cũng chính là loại Khoách đỉnh theo

như giới Luyện Lực sĩ thường hay nói. Nhưng mà trình độ của loại Khoách

đỉnh này cũng là có sự hạn chế. Lấy Luyện Thiên Đỉnh của hắn mà nói, vốn dĩ là trân bảo hy thế, trình độ mở rộng lớn nhất cũng chỉ có thể cỡ một căn phòng bình thường mà thôi, căn bản là không có khả năng mở rộng đến mức có thể luyện chế được một chiếc thuyền buồm khổng lồ như thế.



Mà nếu dựa theo góc độ đem một loạt những Luyện Lực Khí khác nhau tổ hợp

lại mà xét, thì đó cũng là chuyện không có khả năng. Bởi vì muốn tạo

thành một Luyện Lực Khí tổ hợp, thì bước cuối cùng cũng là phải đặt bên

trong một cái luyện đỉnh để hoàn thành. Nếu không, nó cũng không có khả

năng trở thành Luyện Lực Khí. Cho nên, vấn đề quan trọng nhất chính là

luyện đỉnh. Một cái đỉnh có thể nhét vào cả một cái Tiếp Dẫn Chi Thuyền

như vậy, quả thật là không thể nào tưởng tượng nổi, chứ đừng nói đến

việc có hay không.



- Như vậy, ngươi có nghĩ qua rằng, vì cái gì

bên trong quan tài Huyền Băng Ngọc của ta lại xuất hiện một cái quyển

trục da thú như vậy hay không? Mà ta thậm chí là một Luyện Lực sĩ cấp

bậc thấp nhân cũng không phải?



Hữu Nãi Ngư đột nhiên hỏi.



Trong lòng Phó Thư Bảo chợt động. Đúng vậy, một cái bản vẽ cơ bản không thể

nào chế tạo được, vì cái gì lại xuất hiện ở bên người của Hữu Nãi Ngư cơ chứ? Hơn nữa lại đồng dạng cũng là bị phong ấn bên trong Phong Ấn Luyện Lực Khí Thần cấp?
Câu nói kia của Vương tử Luyện Quốc Luyện Vô Mệnh, lại một lần nữa được xác định!



- Vương tử Luyện Quốc cứ như vậy mà chết đi! Còn có cả Luyện Quốc mà hắn

sắp sửa phải kế thừa nữa! Đáng tiếc là, hắn chính là một người phi

thường kiệt xuất, nếu không phải xảy ra chuyện tình như vậy, thì hiện

tại thống lĩnh thế giới, chỉ sợ vẫn như cũ chính là Luyện Quốc!



Hữu Nãi Ngư tựa hồ vô cùng quen thuộc với Luyện Vô Mệnh.



- Hắn đã chết rồi à?



Phó Thư Bảo có chút không dám tin tưởng vào chuyện này.



- Hắn cụ thể chết như thế nào, ta cũng không nhớ rõ! Nhưng mà, ta có thể

khẳng định là hắn đã chết! Bằng không, Tiếp Dẫn Chi Thuyền xuất hiện,

trên thế giới này cũng không có bất cứ người nào có thể giết chết được

hắn!



Những lời này nhất thời giải tỏa rất nhiều rất nhiều nghi

vấn, giống như là một trận gió mạnh thổi đi đám sương mù, khiến cho Phó

Thư Bảo nhìn ra được một chút chân tướng. Nhưng mà, cái này cũng không

phải là nguyên nhân cuối cùng của mọi chuyện.



- Ngươi có biết vì cái gì mà Tứ Đại Trấn Quốc Thủ Hộ Thần lại phản bội Luyện Quốc hay sao?



- Không biết! Ta cũng không biết bọn họ tại sao lại làm như vậy, hết thảy cũng là điều bí ẩn! Bao gồm cả việc vì sao Luyện Quốc bị hủy diệt, Khởi Nguyên Chi Thụ vì sao lâm vào hôn mê… Đương nhiên, ta là từ trong miệng của Đan Thư Thần Thú đã biết, Khởi Nguyên Chi Thụ là nhờ vào ngươi mà

rạng rỡ sinh cơ trở lại. Hiện tại ta chính là người dẫn đường của ngươi

a!



Hữu Nãi Ngư cười hắc hắc, bộ dáng vui vẻ rực rỡ.



- Ngươi dẫn đường cái lông chim a! Thuyền cũng đều không có, ngươi dẫn đường cái quỷ gì chứ?



Phó Thư Bảo tức giận nói. Hắn đã biết được rất nhiều chân tướng, thế nhưng

đối với tình huống bất lợi như hiện tại cũng không có bất cứ sự trợ giúp nào cả. Hắn vẫn như cũ phải đối mặt với những áp lực rất lớn, không có

chút thả lỏng nào cả.



- Khanh khách… Thật là, không có ai gõ chuông, chúng ta xuống Vô Căn Chi Hải nhìn xem một chút không phải là được rồi sao?



- Cái gì? Ngươi có thể men theo kênh đào ngầm này mà đi ra ngoài hay sao?



- Vô căn, vô căn, chính là không có địa phương phong bế a! Không phải là ý này thì còn là cái gì nữa?



- Con mẹ nó…



Hữu Nãi Ngư chụp lấy cánh tay của Phó Thư Bảo, lại một chuỗi cười dài khanh khách:



- Không cần phải nghĩ thêm nữa, thân là người dẫn đường của ngươi, hiện

tại ta mang ngươi đi một đoạn đường đầu tiên đi! Chúng ta đi Vô Căn Chi

Hải!



Trong lúc vội vàng, Phó Thư Bảo vội vàng đem cái quyển trục

da thú cùng với quan tài Huyền Băng Ngọc rất nhanh thu vào trong Luyện

Chi Trữ Vật Giới. Sau đó hắn vội vã xoay người, hai tay ôm lại, gắt gao

bám sát lên người của Hữu Nãi Ngư.



Không hề nghi ngờ, có một người dẫn đường như vậy, hắn cho dù là bơi cả đời trong nước, Phó Thư Bảo cũng sẽ nguyện ý!