Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 536 : Nhân quy đại chiến
Ngày đăng: 14:28 18/04/20
Tòa cung điện hình cây nấm khổng lồ làm cho người ta cảm thấy buồn cười, nhưng mà trang hoàng cùng với vật dụng bên trong nó lại là theo chủ
nghĩ xa xỉ. Trình động lộng lẫy xa hoa khiến cho ngay cả loại người
không thiếu tiền như Phó Thư Bảo cũng cảm thấy cứng lưỡi không thôi. Một khỏa trân châu to cỡ nắm tay, lại giống như là một hòn đá không chút
đáng tiền vậy, được khảm ở trên tường. Đủ các loại bảo thạch đủ các màu
sắc khác nhau cũng được khảm một cách tùy tiện trên đó. Có một vài loại
bảo thạch giá liên thành thậm chí còn được các công tượng của Ngư Nhân
Tộc khảm lên góc của một cái bàn bằng bạch ngọc nữa. Xa xỉ như thế, thật là phí tận của trời a!
Kỳ thật, loại sự tình như thế này ở trên
đất liền căn bản là không thể nào tưởng tượng ra, cho dù là Vương thất
của cả một quốc gia cũng không thể xa xỉ đến trình độ này được. Nhưng mà đối với Ngư Nhân Tộc có được toàn bộ hải dương mà nói, cái này quả thật là chuyện bình thường đến cực điểm. Tài nguyên cất chứa bên trong hải
dương căn bản vượt xa trong lục địa vô số lần, hơn nữa diện tích lại lớn đến cùng cực. Tại bên trong những vực sâu dưới biển, còn có một vài
nham bích thậm chí được khảm vào những bảo thạch thiên nhiên rực rỡ nửa. Còn về trân châu có kích cỡ như nắm tay, thì nó lại càng đơn giản hơn.
Với loại thể tích khổng lồ như Hải Lang Sa vậy, ở Vô Căn Chi Hải muốn
phát hiện một con hải trai ngọc so với con trâu còn lớn hơn chẳng là là
chuyện khó khăn hay sao?
Về phần hoàng kim, ở nơi này nó chính là thứ tục tằng nhất! Những địa phương mà Phó Thư Bảo nhìn thấy hoàng kim, bình thường đều là dùng để dệt thảm, thêu mành cửa sổ này nọ mà thôi.
Phó Thư Bảo thật ra cũng không phải là một người rất thích tiền, lực miễn
dịch đối với tiền tài mà nói cũng rất cao, nhưng mà đây là bởi vì từ
trước đến giờ những thứ mà hắn nhìn thấy vẫn chưa đạt đến ranh giới tài
phú khiến cho hắn phải yêu thích mà thôi! Hiện tại đã ở bên trong Kim
Ngư Cung, cái ranh giới tài phú kia của hắn sớm đã bị vượt qua rất xa
rồi. Đi theo Hữu Nãi Ngư nhìn đông nhìn tây, trong đầu hắn không biết đã xuất hiện bao nhiêu lần ý tưởng quét sạch rồi.
Dục vọng của con người, thông thường khi đối diện với những thứ phát sáng lấp lánh, mới lộ ra mặt dữ tợn nhất của chính mình.
Bên trong Kim Ngư Cung cũng không có bất cứ thang lầu nào cả, nhưng lại có
tầng trệt. Biện pháp đi lên tầng trên chính là bơi lội lên. Cái này chỉ
sợ cũng là điểm đặc sắc duy nhất của Kim Ngư Cung này.
Dưới sự
dẫn dắt của Hữu Nãi Ngư, Phó Thư Bảo đi theo nàng ta bơi lên đến tầng
cao nhất. Cũng chính là bộ phận đầu nấm của cái nấm khổng lồ này.
Đẩy ra cánh cửa vào đúc bằng hoàng kim, lại là một mảnh cảnh tượng kim bích huy hoàng nữa. Một cái giường lớn hoàn toàn làm bằng hoàng kim, được
khảm nạm vô số bảo thạch, trân châu cùng với kim cương, còn có một tọa ỷ lớn, một vài vật dụng sinh hoạt khác. Tên vách tường được trang trí bởi vô số các bích họa, cũng không phải chế tạo bằng tranh vẽ, mà đều là sử dụng sợi tơ bạch kim để làm, dùng bảo thạch, trân châu cùng với kim
cương này nọ khảm vào để tạo thành bích họa. Phó Thư Bảo cẩn thận quan
sát một chút, những sơn mạch trên đó chỉ dùng các sợi tơ ô kim quý giá
màu đen bện thành. Mà vầng thái dương trên đó, không ngờ lại sử dụng một viên Hồng bảo thạch to cỡ một cái nắm tay mà thành…
- Hữu Nãi Ngư, đây là địa phương mà ngươi sống sao?
- Đúng vậy! Trong này vãn còn giữ nguyên hình dáng ban đầu!
Hữu Nãi Ngư có chút đắc ý, nói:
- Phó đại ca, chỗ ta ở có đẹp không?
- Xinh đẹp cái lông mao a! Nơi này quả thật chính là… haizzz.. quá mức tục tằng! Tục tằng a!
Phó Thư Bảo lắc lắc đầu, một bộ dạng tiếc hận vô cùng.
Hữu Nãi Ngư:
- Ngươi…
- Đúng rồi! Mấy bức bích họa này quá chói mắt rồi! Không bằng đưa nó cho ta đi!
Chỉ là một chút suy nghĩ ngắn ngủi này
của nàng, thì Phó Thư Bảo cũng đã ra tay rồi. Lời cảnh báo của nàng hiển nhiên đã quá muộn.
Rầm!
Hai thanh Xà Nha Kiếm đang không
ngừng luân chuyển cắt về phía trước, đột nhiên rời tay bay ra, trực tiếp chém mạnh xuống cổ của Thần thú Hải Quy.
Thứ gì đã vô dụng, Phó
Thư Bảo tự nhiên cũng sẽ không thu trở về. Xà Nha Kiếm rời tay công kích chính là một cái ngụy trang mê hoặc đối thủ mà thôi. Công kích chân
chính của hắn, cũng sát sau đó mà đánh tới… Chiến kỹ Nguyên Nhất! Một
thức cực mạnh cuối cùng, Nguyên Nhất Thức!
Rắc rắc!
Hai tiếng giòn vang.
Xà Nha Kiếm đầu tiên chém thẳng lên trên lực lượng hộ thuẫn của đầu Thần
thú Hải Quy. Mục tiêu của chúng nó chính là phần cổ yếu ớt nhất của đầu
Thần thú Hải Quy. Nhưng mà ngay khi va chạm với lực lượng hộ thuẫn ở xa
xa phía trước Thần thú Hải Quy, hai tiếng giòn tan phát ra, một đôi Xà
Nha Kiếm nhất thời vỡ ra thành mười khúc. Những mảnh xương cốt màu trắng nhỏ bé rơi xuống, bị dòng nước cuốn đi mất.
Xà Nha Kiếm chính là do cặp răng nanh của Ngân Ty Tàm Mãng tạo thành, mà Ngân Ty Tàm Mãng
chẳng qua cũng chỉ là Linh thú Linh cấp mà thôi. Cặp răng nanh của nó ở
trước mặt Thần thú Hải Quy, chỉ trong khoảnh khắc liền bị phá hủy, đó là chuyện hoàn toàn bình thường.
Chẳng qua, chúng nó cũng đã hoàn
thành được sứ mệnh mà Phó Thư Bảo giao cho chúng nó, vô hiệu lực lượng
hộ thuẫn của Thần thú Hải Quy!
Cái mà hắn cần, chính là triển
khai một lần công kích cận thân, một cái khe hở cùng với thời gian ngắn
ngủi!
Một quyền oanh ra, phát ra
thanh âm chấn động điếc tai nhức óc. Một đầu Quyền thú tràn ngập hỏa
diễm nhất thời xuất hiện trong dòng nước. Đó là một đầu thú vô cùng dữ
tợn, thể tích lớn cỡ con trâu, nhe nanh múa vuốt phóng về phía trước!
Trước kia, Quyền thú của Phó Thư Bảo vẫn là một mảnh mơ hồ, chỉ là một đoàn
hình ảnh mà thôi, khó có thể nhận ra được đó là Quyền thú loại gì. Nhưng mà hiện tại, Quyền thú mà hắn phát ra cũng đã có hình thái rõ ràng,
chính là Hỏa Diễm Kỳ Lân!
Kỳ Lân, trong truyền thuyết chính là Thần thú Thượng Cổ!
Uy thế của nó, bài sơn đảo hải!
Ầm ầm!
Quyền thú Kỳ Lân vừa ra, sóng nhiệt bức người, trong nháy mắt lại đem dòng
nước chính giữa Phó Thư Bảo và Thần thú Hải Quy thiêu đốt sạch sẽ, hình
thành nên một khoảng không quỷ dị.
Thân thể của Phó Thư Bảo cũng giống như tên rời cung phóng tới.
Nắm tay của hắn, mới thật sự là công kích cực mạnh!