Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 547 : Đùa giỡn Long nữ

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


Ads

Với thực lực của Long nữ, nếu như ở trạng thái Long hình, nàng so với

Thánh An Na còn mạnh hơn một bậc. Nếu như là hình thái Long nữ hiện tại, nàng ta cũng cường hãn tương đương với Thánh An Na vậy. Một đối thủ như vậy, kỳ thật cho dù Phó Thư Bảo và Hữu Nãi Ngư liên thủ, cũng tuyệt đối không có cơ hội chiến thắng.



Mặc dù trong tay hắn có Vương Giả

Chi Kiếm Phá Hư của Quốc vương Luyện Quốc, nhưng mà trong tay Long nữ

cũng có Long thương của nàng, về mặt vũ khí căn bản không chiếm được nửa điểm tiện nghi. Hơn nữa tu vi lực lượng của Hữu Nãi Ngư tuy rằng cũng

không kém hắn bao nhiêu, nhưng mà nàng cũng không phải là một chiến sĩ

chuyên nghiệp, chỉ là lĩnh tụ tinh thần của Ngư Nhân Tộc mà thôi. Khả

năng chiến đấu của nàng căn bản không thể phát huy trọn vẹn thực của của nàng được, khi đó liền biến thành một người khiến cho người ta phải

chiếu cố mà thôi.



Nhưng mà, đối diện với một đối thủ mà ngay cả

hai người liên thủ cũng không thể chiến thắng nổi, Phó Thư Bảo lại tại

thời điểm này bảo Hữu Nãi Ngư rời đi, không chỉ khiến cho Hữu Nãi Ngư

không thể hiểu nổi, thậm chí ngay cả Long nữ cũng cảm thấy kinh ngạc.



- Còn đứng đó làm gì? Mau chạy xa một chút đi!



Phó Thư Bảo gầm rống nói.



- Phó đại ca, ngươi…



Hữu Nãi Ngư ủy khuất đến mức nước mắt giọt vắn giọt dài.



- Ngu ngốc! Mau cút đi! Không nên gây trở ngại cho lão tử chiến đấu!



Hữu Nãi Ngư vẫn không nhúc nhích, Long nữ lại cất tiếng trước:



- Ngươi muốn để cho nàng ta rời đi, sau đó ở lại một mình cùng ta chiến

đấu à? Đừng khờ dại nữa! Hai người các ngươi ai cũng đừng mong còn sống

rời khỏi nơi này!



Thanh âm vừa dứt, một lực trường lực lượng cực

kỳ cường đại đột nhiên ở bên trong không gian lòng núi xuất hiện. Một cỗ sát ý mang theo khí tức lạnh lẽo như băng lan tràn ra mỗi một góc nhỏ

trong không gian. Ngoại từ khu vực ngay bên trên bình chướng linh năng

bên dưới ra, không một tấc nham thạch nào mà không chậm rãi kết băng.

Luồng băng sương màu trắng giống như là một đám mây mù buổi sáng vậy,

chậm rãi lan tràn ra xung quanh.



Phó Thư Bảo đột nhiên đem khỏa Long đản từ trong Luyện Chi Trữ Vật Giới lấy ra, cầm trên tay, lạnh lùng nói:



- Nếu như ngươi không để cho nàng rời đi, thì bảo bối của ngươi lập tức sẽ vỡ nát!



Luồng băng sươn vừa mới lan tràn đến dưới chân Hữu Nãi Ngư đột nhiên liền dừng lại.



Hữu Nãi Ngư nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo. Đến lúc này nàng mới hiểu được, Phó Thư Bảo vì cái gì lại làm như vậy, hóa ra hắn là muốn hy sinh chính

mình, đổi lấy sự sinh tồn cho nàng! Nàng không thể tưởng tượng nổi Phó

Thư Bảo một mình đối mặt với Long nữ sẽ có kết cuộc gì, nhưng có thể

khẳng định chính là, nếu như hiện tại từ biệt, nàng rất có thể vĩnh viễn không bao giờ gặp lại hắn nữa!



Là sinh ly tử biệt a!



-

Ngươi là đồ ngốc! Ngươi con mẹ nó còn đứng ở đó làm gì nữa? Chẳng lẽ

ngươi muốn cả hai chúng ta cùng chết một cách vô nghĩa ở nơi này à? Mau

cút đi! Ngươi phải tin tưởng ta, chúng ta sẽ còn gặp lại! Đi Kim Ngư

Cung đợi ta đi!



- Phó đại ca…



Hữu Nãi Ngư kêu thảm một tiếng, sau đó quay đầu rời đi.



- Ha ha ha…



Long nữ cười to một trận:


Long nữ vẫn là làm theo lời hắn nói. Nàng chậm rãi đứng thẳng lên, đem tầng

Long lân tinh mịn trên người bắt đầu khởi động, trong chớp mắt liền biến mất bên trong làn da của nàng.



Làn da của Long nữ, như sương như tuyết, cảm giác mềm mại như là tuyết trắng cuối đôn vậy. Một cặp ngọc

nữ phong to lớn mà căng tròn ngạo nhân đứng thẳng trên bộ ngực sữa của

nàng, tư thế vô cùng kiêu ngạo, khí thế mạnh mẽ. Sự tồn tại của chúng

nó, làm cho người ta sinh ra một loại xúc động muốn hung hăng bóp vỡ một trận.



Phần bụng của nàng bằng phẳng mà bóng loáng, tựa như là

bôi lên một tầng mật ngọt trên đó vậy. Xuống dưới một chút nữa, chính là một bộ khí quan xinh đẹp đến mức khiến cho người ta hít thở không

thông. Cặp chân thon dài hữu lực, điểm ấy thật ra cùng với rất nhiều nữ

tử nhân loại khác nhau, nhưng mà một cặp chân dài như vậy, lại khiến cho nó có thêm vài phần mỹ cảm lực lượng!



Tóm lại, Long nữ sau khi

giải trừ Long lân, chính là một đóa hoa ác độc dã tính nan thuần, tràn

ngập nguy hiểm! Một khi bị sắc đẹp của nàng mê hoặc, đó cũng chỉ có kết

cuộc chết thảm mà thôi.



Phó Thư Bảo lẳng lặng thưởng thức thân

thể của Long nữ. Hắn cũng không có bị thân thể mềm mại xinh đẹp trước

mắt mê hoặc, bởi vì hắn biết rất rõ ràng, khi biến trở lại Long hình thì nàng sẽ có hình dáng gì. Mà chỉ cần tưởng tượng lại tình cảnh chạy trốn bên trong Hải Để Thâm Uyên, lưng hắn sẽ nhịn không được một mảnh lạnh

lẽo. Cái loại cảm giác này, thời khắc nào cũng đều nhắc nhở hắn, người

trước mặt phi thường nguy hiểm!



- Ta đã làm theo ý tứ của ngươi

rồi! Nếu như ngươi tưởng tượng muốn xem ta như nữ tử nhân loại mà hưởng

dụng thân thể của ta, cứ việc đến đây đi! Hình thái nhân thể của ta, có

được đầy đủ công năng của nữ tử nhân loại bình thường. Chỉ cần buông

Long đản của ta ra, ta lấy tôn nghiêm của Long Tộc chúng ta mà thề, ta

tuyệt đối sẽ thỏa mãn ngươi!



Long nữ nhàn nhạt nói. Loại sự tình

hiến thân này nọ, từ trong miệng của nàng nói ra, liền giống như là dâng tặng một cây củ cải hay là quả táo này nọ mà thôi.



Phó Thư Bảo cười khổ lắc lắc đầu:



- Ta chỉ là tò mò mà thôi! Hưởng dụng thân thể của ngươi, ta xem hay là

miễn đi. Ta còn nghĩ muốn giữ lại tiểu gia hỏa của ta để mà đi tiểu nữa!



Sắc mặt Long nữ lập tức liền trở nên tràn ngập sát ý.



Cho tới bây giờ còn chưa từng có người nào dám vũ nhục nàng như vậy, nhưng

hiện tại gã thiếu niên nhân loại này lại năm lần bảy lượt vũ nhục nàng!



Tôn nghiêm của Long Tộc, đã bị xóa sạch không còn gì nữa!



Song phương cứ như vậy tiếp tục giằng co. Phó Thư Bảo sau khi cân nhắc một

chút xem Hữu Nãi Ngư đã chạy trốn đến địa phương đủ xa hay chưa, đột

nhiên liền dùng Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ lực của mình phong kín lối vào

của thông đạo khe hở nham thạch kia. Dưới tác dụng của Luyện Chi Đại Vô

Vũ Trụ lực của hắn, toàn bộ vách núi cũng không hề lưu lại bất cứ vết

nứt nào nữa, chứ đừng nói là một cái thông đạo khe hở nham thạch.



Long nữ lẳng lặng nhìn chằm chằm Phó Thư Bảo, khóe miệng hiện lên một tia trào phúng:



- Vô dụng thôi, sau khi giải quyết xong ngươi, cho dù đuổi đến chân trời

góc biển, ta cũng sẽ giết chết thiếu nữ kia! Ngươi đã kéo dài đủ lâu

rồi, đến lúc quyết định rồi đó!



Tí tách!



Một tiếng vang nhỏ chợt phát ra, một giọt năng lượng từ trên thạch bích màu đen phía Đông rốt cuộc rơi xuống.



Phó Thư Bảo đột nhiên đem quả Long đản cầm trong tay mình ném cật lực về phía vách núi phía Tây!