Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 555 : Âm mưu vô dụng

Ngày đăng: 14:28 18/04/20


Quá trình cải tạo đó thật quỷ dị, nhưng từ đó Phó Thư Bảo biết được

một thứ sâu xa hơn. Máu tươi là thứ con người không thể thiếu, có đặc

tính của tự thân mình. Truyền máu vào luyện định thì sẽ có được mối liên hệ huyết nhục với nó. Khi luyện chế khí vật, ý niệm của người luyện chế sẽ được truyền đạt nhanh nhất. Còn sữa mẹ là vạn vật chi linh, dùng nó

sẽ nuôi dưỡng được nhiều đặc tính “thông minh”. Những đặc tính thông

minh này sẽ thể hiện khi luyện chế khí vật.



Giờ nghĩ lại Phó Thư

Bảo cũng có cảm giác bừng tỉnh. Đây là lần đầu tiên hắn dùng Thái Cổ Tạo Giáp Thuật để luyện chế sinh vật lực luyện khí chiến giáp nhưng cả quá

trình lại rất thuận buồm xuôi gió, cũng được thành công lớn. Đương nhiên góp phần quan trọng là thực lực của hắn, nhưng công sức của Tam Ngư

Luyện Mệnh Đỉnh cũng không nhỏ. Không có nó có lẽ hắn vẫn thành công

nhưng có thể chắc chắn tính năng của Long Lân Chiến Giáp sẽ không tốt

như bây giờ.



Giống như một đầu bếp tuyệt thế, nấu ăn ở hai nhà

bếp khác nhau. Một là nhà bếp của người dân bình thường, thiếu hết điều

kiện này điều kiện nó. Một là nhà bếp của hoàng gia, có đủ mọi điều kiện cần thiết, hơn nữa lại là điều kiện tốt nhất. Vậy thì có thể tưởng

tượng được cùng một bàn ăn đãi khách thì món ăn từ nhà bếp nào sẽ ngon

hơn rồi?!



Chính là đạo lý này đấy!



- Cái đỉnh này là lễ

vật Thạch Ngư tộc trưởng đại diện cho Ngư Nhân Tộc chúc mừng vương tử

Luyện Vô Mệnh được Khởi Nguyên Thụ lựa chọn. Đáng tiếc vương tử Luyện Vô Mệnh đã gặp bất trắc sau khi hoàn thành việc cải tạo nó…Cũng may giờ nó lại rơi vào tay Phó đại ca. Ta cảm thấy đây đúng là ý trời muốn huynh

đi nốt con đường của vương tử.



Sau một lúc trầm mặc, Hữu Nãi Ngư cảm thán nói.



Phó Thư Bảo gật đầu:



- Vì hoà bình và sự phồn vinh của thế giới, dù ta có chết cũng không oán thán!



Thật ra, khẩu hiệu này có thể càng vĩ đại hơn một chút, ví dụ như: Vì hoà

bình của vũ trụ hay gì gì đó. Dù sao thì trước mặt Hữu Nãi Ngư thuần

khiến, ngây thơ này thì hắn có thể tự do phát huy.



Đúng lúc đấy, Hữu Nãi Ngư tiến lại trước mặt Phó Thư Bảo đưa tay ôm lấy hắn.



Thân thể ấm áp, mùi hương phảng phất lẫn một chút mùi cá tan, mùi vị đó, tư

thế đó, đúng là sự kích thích lớn lao, chớp mắt đã kéo Phó Thư Bảo trở

lại với trạng thái lúc trước. Hắn vẫn luôn rất hiếu kỳ mùi cá tanh nhàn

nhạt trên người Hữu Nãi Ngư nhưng cũng không thể không thừa nhất nó càng kích thích dục vọng nguyên thuỷ của nam nhân.



- Hữu Nãi Ngư, nàng…làm gì thế?



Cả hai tay đã đặt lên mông người ta, Phó Thư Bảo vẫn giả vờ hỏi.



Ôm một chút Hữu Nãi Ngư lại buông Phó Thư Bảo ra, chậm rãi nâng tay phải lên, bật ngón giữa lên, thần tình kiên định nói:



- Phó đại ca, huynh là tốt nhất! Cố lên! Nhất định chúng ta sẽ lên được

thuyền tiếp dẫn để hoàn thành con đường của vương tử Luyện Vô Mệnh.



Phó Thư Bảo:



- …



Cái ôm vừa rồi chỉ là một lễ tiết của Nhân Ngư Tộc, rõ ràng là hắn hiểu

nhầm rồi. Hắn cũng thấy cách dùng động tác tay của Hữu Nãi Ngư càng ngày càng thành thục.



- Giờ chúng ta rời khỏi đây trở về thành phố cảng đi. Ta đoán, gõ chuông thế giới là thuyền tiếp dẫn sẽ xuất hiện.



Hữu Nãi Ngư nói.



Phó Thư Bảo khựng một lúc rồi bật cười:



- Trở về? Đợi một lát đi.


Mắt tối sầm lại, Phó Thư Bảo ngã vật lên người Hữu Nãi Ngư.



- Phó đại ca, xong chưa?



- Cái gì xong?



- Việc hợp hợp gì đó huynh vừa nói?



- Xong rồi!



Phó Thư Bảo bực bội nói.



- Thế thì tốt quá, vậy Hoả Long Lạc Độc được giải trừ chưa?



- Đừng nói nhiều thế được không? Giải trừ rồi!



- Hi hi…đừng giận, giải trừ được là tốt rồi! Vậy chúng ta về thành phố cảng đi.



Hữu Nãi Ngư cười, vẫn dáng vẻ ngây thơ đó.



Nhìn vẻ mặt tươi cười của Hữu Nãi Ngư, Phó Thư Bảo đột nhiên có thôi thúc kỳ lạ là muốn cắn nàng mấy cái.



Cái bẫy mất công sức bày ra cuối cùng lại có kết quả thế này, tâm trạng Phó Thư Bảo còn bi tráng hơn cả Huyền Thiết Sơn sơn mạch, cây cỏ không mọc

cái gì gì đó. Sự bức bối của hắn còn mãnh liệt hơn cả nước Vô Hận Hải.



Là lãnh tụ tinh thần của Ngư Nhân Tộc, công chúa mỹ nhân ngư của Ngư Nhân

Tộc từ khi sinh ra đã mang thứ phong ấn này. Muốn giải trừ cần có sức

mạnh tinh thần của một nghìn tộc nhân. Cũng chính là phải được sự công

nhận của Ngư Nhân Tộc mới được. Điều khiến Phó Thư Bảo chán nản đó là,

không phải hắn không có tự tin được Ngư Nhân Tộc chấp nhận, mà là nhìn

cả lãnh địa Ngư Nhân Tộc, cả Kim Ngư Thành tình hình hiện nay là không

tìm thấy bóng của một ngư nhân.



Không có người thì chấp nhận cái khỉ gì?



Dù là idol cấp quốc tế, không có khán giả thì biểu diễn cho ai xem?



Đó chính là nút thắt không thể mở của Phó Thư Bảo.



Nhưng sự việc đen đủi lần này vẫn chưa kết thúc. Tuy không thể ăn được mỹ

nhân ngư một cách thật sự nhưng Phó Thư Bảo cũng giở các trò khác với

Hữu Nãi Ngư. Hữu Nãi Ngư vừa tò mò tiếp nhận những hành động đó vừa hỏi

này hỏi nọ. Dáng vẻ ngây thơ chẳng hiểu gì của nàng đúng là thứ thuốc

kích thích siêu hạng kích thích nam nhân phát cuồng.



Sau một lúc

hành động, Phó Thư Bảo không cam tâm đưa Hữu Nãi Ngư rời khỏi Thuỷ Tinh

Long Cung. Hắn biết cơ hội quý giá này đã mất, hắn muốn có được Hữu Nãi

Ngư thì bắt buộc phải tìm được tộc nhân của nàng và được họ chấp nhận

mới được. Việc này rất xa vời, không biết bao giờ mới xong.



Trở về Kim Ngư Cung, thu dọn đơn giản một chút, Phó Thư Bảo và Hữu Nãi Ngư men theo thông đạo khi đến bơi đi.



Cuộc thám hiểm Vô Hận Hải đã kết thúc, Phó Thư Bảo mất đi một số thứ nhưng

lại có được một đống thứ quý giá hơn.



Khi đến hắn chỉ là một Luyện Chi Lực Sĩ với Luyện Chi Đại Vô Vũ Trụ Chi Lực gần cảnh giới tầng thứ ba, nhưng giờ hắn đã là lực sĩ Thần Cấp, chỉ kém

Thần mà thôi!



Khi ở đối diện với Thánh An Na ở Vô Hận Hải, hắn

chỉ có một lựa chọn đó là khuất phục, nhưng giờ hắn đã có khả năng chiến đấu chính diện rồi!



Thuyền tiếp dẫn sắp xuất hiện, cơn giông tố mạnh nhất cũng sắp diễn ra.