Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 569 : Ngọc điện Vương Kim Mã Vương

Ngày đăng: 14:29 18/04/20


Có một câu ngạn ngữ cổ xưa, "nhân từ với địch nhân là tàn nhẫn với chính mình". Ban thưởng cho hàng binh, cũng cấp cho đám hàng binh cảm giác

được tôn trọng. Nhưng mà, những chiến sĩ đến từ Thanh Tú quốc này vốn

không phải là địch nhân, chỉ là bị Thanh Dật vương tước cùng Thái Bình

vương tước đầu độc cùng khống chế, ép chạy tới đây. Hiện tại, bọn hắn đã được đặt dưới sự quản lý của Tú Ngọc nữ hoàng, đã trở thành quân đội

chính thống của Thanh Tú quốc. Đây cũng là trợ giúp đối với Tú Ngọc nữ

hoàng nên Phó Thư Bảo mới xuất ra tài bảo, dùng phần thưởng phong phú

giúp nàng củng cố quân tâm, giúp củng cố địa vị thống trị.



Tài

bảo trong Thủy Tinh long cung cơ hồ đã bị Phó Thư Bảo lấy ra cả, ban

thưởng xuống. Mấy nữ nhân của hắn tỏ ra đau lòng, nhưng mà hắn lại làm

ra bộ dáng chẳng hề để ý. Những tài bảo này đều là vô công thụ lộc,

huống chi, tại Vô Căn chi hải, những thứ này căn bản không đáng tiền,

tùy tiện đều có thể kiếm lại được. Hiện tại đem chúng ban phát ra ngoài, chỉ cần đi một vòng Vô Căn chi hải là có thể thu đầy bồn đầy bát trở

về.



Tiệc mừng cử hành long trọng bên dưới Khởi Nguyên chi thụ.

Tất cả đồ ăn trong tiệc mừng đều là đến từ Thánh Lan quốc, tất cả rượu

ngon đều đến từ Thánh Lan quốc, mà ngay cả đầu bếp cũng là Thánh Lan

vương phái ra quân đội từ trong quốc gia tìm tới đây. Dù sao, Phó Thư

Bảo mặc dù có lương thực tồn kho, nhưng mà căn bản là không cách nào

thỏa mãn được nhu cầu ăn uống của mấy chục vạn người.



Sự tình

tiến hành tới nước này, mọi người lại trầm tĩnh lại. Cầm lấy rượu từng

ngụm từng ngụm nuốt vào, lấy thịt nướng mỹ vị từng ngụm từng ngụm nhai

nuốt. Từng đám người cao giọng đàm tiếu, ca xướng. Từng đám người nắm

tay mà nhảy thành vòng. Tràng cảnh thật tự nhiên, vui vẻ.



Phó Thư Bảo cũng đem tất cả sự tình trong lòng nhất nhất bỏ lại sau lưng, cái

gì cũng không muốn mà tham gia vào lễ mừng. Sự xuất hiện của hắn, mỗi

nơi hắn đến luôn khiến cho không khí tại nơi đó oanh động không nhẹ. Bất luận là có nhận biết hắn hay không, chỉ cần nghe nói tới là liền lập

tức đều chạy tới mời rượu. Đối với những người tới mời rượu, hắn ai cũng không cự tuyệt, có một ly liền uống một ly. Nếu là người bình thường,

uống như vậy say tới chết cũng có thể. Nhưng mà rượu trong tay hắn, hắn

sớm đã dùng Hỗn Nguyen lực phân giải thành nước lã, uống vào trong bụng

lại được hắn từ hai chân chuyển xuống đại địa bên dưới, cho nên uống bao nhiêu cũng không thành vấn đề.



- Hiền tế a! Ta không biết nên dùng lời gì để đánh giá ngươi nữa rồi.



Thánh Lan vương kéo tay Phó Thư Bảo, giành lấy một chén rượu trên tay của một người nào đó trong Thánh Thập Tự quân, cao giọng nói.



- Ngươi

xem bọn hắn cao hứng cỡ nào, tài phú ngươi ban thưởng cho bọn hắn, bọn

hắn cả đời kiếm cũng không kiếm được, bọn hắn đối với ngươi đánh giá còn muốn cao hơn bổn vương đây này.



Số hoàng kim cùng bảo thạch kia

phân xuống trong tay từng chiến sĩ Thánh Thập Tự quân, bọn hắn sau này

có thể trở về mua sắm một phiến thiên địa, tu kiến phòng ốc xinh đẹp,

vượt quá mức sống sinh hoạt bình thường. Hết thảy đều không phải là do

vương của bọn hắn cấp, mà là hiền tề của vương! Bọn hắn đối với Phó Thư

Bảo đánh giá, cùng một phần tâm tư biết ơn tự nhiên so với Thánh Lan

vương còn muốn dày hơn nhiều.
to lấy danh hiệu Ngọc Điện vương này, trong lòng bọn hắn có hay không

đang nói thầm, thằng này rõ ràng có một chân với nữ hoàng a, hai người

gặp mặt, có hay không là muốn làm sự tình kia!?



Dưới đủ loại sự tình, vì sao không gọi thẳng là tình nhân đi này?



Nhẹ nhàng nhảy lên thùng xe cực lớn, đẩy cánh cửa khảm nạm hoàng kim ra, đi vào. Một cỗ mùi hương phiêu đãng xộc vào mũi, một cái bóng người trắng

bóng trong nháy mắt hắn đẩy cửa ra liền nhào tới, nhào vào trong lồng

ngực của hắn.



- Mẹ ơi, nàng... rõ ràng lại không mặc quần áo!



- Tại sao phải mặc quần áo, dù sao lát nữa cũng cởi ra chứ? Cần gì phải phiền toái như vậy chứ?



Tú Ngọc nữ hoàng nói như thế, một đôi tay lại bơi qua bơi lại khắp nơi trên người hắn.



Phó Thư Bảo.



- ....



- Ngọc Diện vương tước của ta ơi, ta chờ ngươi mà muốn phát điên lên rồi, đừng đứng đấy nữa a... nhanh... với tư cách nữ hoàng Thanh Tú quốc, ý

chí hiện tại của ta chính là, chinh phục ta! Với tư cách là Ngọc Diện

vương tước của Thanh Tú quốc, sứ mạng của ngươi chính là để cho ta, nữ

hoàng Thanh Tú quốc sinh hạ một tiểu Ngọc Diện vương!



Phó Thư Bảo.



- ....



Sắc lang, sắc lang, sắc lang, sắc lang, ...



Thanh Tú nữ hoàng là sắc lang!



Thời gian kế tiếp chính là hỗn loạn. Thị vệ, yêm nô cùng nữ hầu thủ vệ chung quanh cái xe ngựa cực lớn này thần kinh thật giống như cái xe ngựa to

lớn kia. Cái xe ngựa kia hoặc tới hoặc lui, hoặc nhẹ nhàng chậm chạp

hoặc là kịch liệt, tóm lại là không khắc nào yên tĩnh. Theo cái gian

phòng đóng chặt cửa kia truyền ra từng quãng thanh âm đứt quãng kỳ quái, nghe được thanh âm này thực khiến cho đám người bọn hắn hoài nghi nữ

hoàng đã sinh bệnh rồi, hơn nữa là nguy kịch, thống khổ không chịu

nổi...



Chuyện này, đây chính là sứ mạng của Ngọc Diện vương tước a!



Hết thảy mọi người, trong lòng đều mang một loại cảm giác hoang đường.



Xe ngựa vẫn còn cử động, không có dấu hiệu ngừng lại. Dấu hiệu này làm cho tất cả các nam nhân có mặt phải xấu hổ không thôi. Dựa theo năng lực

phỏng đoán, cách danh từ "tráng hán", "mãnh nan", "kỳ nhân", "đáng sợ",

"khủng bố", "không thể tưởng tượng nổi" các loại, một mực nhảy lên cảnh

giới "thần cấp"!



Thiên thần hạ phàm!