Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 579 : Thần cơ
Ngày đăng: 14:29 18/04/20
Thời điểm sắp bước vào tửu quán, lực lượng phân thân của Phó Thư Bảo đột nhiên ngừng lại. Trong tửu quán, mời người uống rượu, lại thông qua phương thức nói chuyện phiếm mà thu thập tình báo là phương thức mau lẹ nhất. Nhưng mà, hắn cũng không phải là tự mình tới đây, lực lượng phân thân tuy rằng bề ngoài có thể che dấu được người khác, nhưng mà nó lại không cách nào ăn uống được cái gì. Thực vật vừa vào miệng, lập tức sẽ phá hư sự cân đối của năng lượng, không còn cách nào che dấu được. Còn một điều nữa chính là, lực lượng phân thân không có tiền, vào tửu quán là phải tiêu tiền, không có tiền còn không phải là để người khác đá ra khỏi quán sao?
Bên trong rừng trúc ở ngoại ô, Phó Thư Bảo cười khổ một tiếng.
- Nguy hiểm thật, trên Thánh đảo nếu như để người khác nhìn ra hành tung, vậy thì không xong rồi, xem ra ta vẫn phải cẩn thận hơn một chút nữa, tất cả hành động ở nơi này phải cẩn trọng từng bước, không thể sai một bước nào.
Cùng lúc đó, bên trong thành thị, lực lượng phân thân muốn đi vào tửu quán bỗng nhiên lui trở về.
- Đại ca, đi thôi, thời gian không sai biệt lắm, rượu chúng ta cũng uống không sai biệt lắm.
- Ân, vậy thì lên đường a.
Trong tửu quán, hai người thanh niên phi thường tuấn tú nói chuyện với nhau, lại kêu tiểu nhị tửu quán lên tính tiến, sau đó đứng dậy đi ra khỏi cửa. Hai tên thanh niên này tuổi tác cũng không phải rất lớn, chỉ tầm hai mươi đổ lại, một bộ mày kiếm tinh mục (mắt sáng), làn da trắng nõn, Chi Tú Cát so ra còn muốn kém ba phần. Trên tay hai người, tất cả đều mang theo một thanh trường kiếm trong vỏ. Hai thanh trường kiếm kia, một cái là thuần màu trắng, một cái lại đen kịt như mực. Chỉnh thể uốn lượn mượt mà, không có chút vết tính chế tạo nào, ẩn ẩn còn phóng xuất ra linh năng cùng linh tính, chỉ cần liếc mắt qua liền có thể thấy được đó là hai thanh lực luyện khí chi kiếm.
"Thật tuấn tú! Mẹ kiếp, bộ dạng như vậy không làm Ngưu Lang thì thật là phung phí của trời!"
Thấy người ta so với hắn còn muốn đẹp trai hơn, Phó Thư Bảo trong nội tâm thầm trách không công bằng không thôi.
Hai thanh niên kia rất nhanh rời khỏi tửu quán, cũng đứng ngay chỗ bên cạnh lực lượng phân thân của Phó Thư Bảo. Đối với lực lượng phân thân một thân y phục bình thường, tướng mạo bình thường, hai người này từ đầu đến cuối không thèm liếc nhìn một cái. Hai người vừa đi, một bên nói chuyện đùa giỡn.
- Thanh Giới, đêm nay chúng ta có thể tới Đế quốc luyện chi lực sĩ tổng hội rồi, vì ngày hôm nay, ta đã đợi rất lâu rồi!
Một người trong số đó hướng đồng bạn gọi là Thanh Giới của hắn nói ra, trên mặt hắn lộ ra vẻ tươi cười mê người.
Thanh niên được gọi là Thanh Giới kia, chính là tên cầm thanh kiếm vỏ trắng, hắn cười vang, nói.
Thần cấp lực sĩ, từ bất kể góc độ nào nhìn lại hắn cũng gần như là Thần rồi, không gì không làm được, nắm giữ Thần lực vô địch. Chí cao tồn tại như vậy rõ ràng cũng ham thích loại "hoạt động" này? Chuyện này làm sao có thể khiến chúng nhân chấp nhận được đây này.
Thần thích cảo cơ, gọi là "Thần Cơ" sao?
Trong nội tâm Phó Thư Bảo, một mảnh cảm giác hoang đường cùng buồn nôn.
Ngay tại lúc Phó Thư Bảo tưởng tượng loạn thất bát tao, hai tên thủ vệ kia tựa hồ cũng đã cảm thấy trêu chọc đủ rồi liền mở đường ra. Một người chợt hướng nham thạch thạch bích sau lưng đánh ra một cái, vách núi dày đặc lập tức chấn động một cái, tiếng động "ầm ầm" truyền ra, một cái thông đạo đèn đuốc sáng trưng chợt xuất hiện.
- Vào đi, chỉ mong các ngươi còn sống đi ra được, ha ha ha...
Một tên thủ vệ ha hả cười phá lên.
- Hừ!
Thở phì phò một tiếng, Thanh Giới ngẩng đầu mà hướng thông đạo đi vào, một bên còn mời Lam Điền ở sau lưng.
- Lam Điền huynh, chúng ta đi thôi.
Lam Điền cũng oán hận liếc hai tên thủ vệ kia một cái, sau mới đi theo sau lưng Thanh Giới tiến vào thông đạo.
Lực lượng phân thân vô hình vô dạng do dự một chút rồi cũng theo vào.
Thông đạo ầm ầm đóng lại, không khí bên trong thông đạo lập tức trở nên oi bức hẳn lên.