Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 584 : Trộm mộ
Ngày đăng: 14:29 18/04/20
Trong rừng trúc ở ngoại thành phía xa, ngay lúc lực lượng phân thân bạo tạc, Phó Thư Bảo khoai thai mở hai mắt ra. Nhìn Hữu Nãi Ngư đang lo lắng, trong đôi mắt nàng tràn ngập lo lắng cùng quan tâm, một đôi mắt ngời sáng, nhưng mà tâm tình của hắn lại chỉ càng thêm trầm trọng, hắn không biết như thế nào đem sự tình về Thiết Sa nói cho nàng biết.
Cùng chủ nhân chia lìa vạn năm, đột nhiên sau vạn năm gặp lại tộc nhân nhưng lại là một kẻ phản bội lòng muông dạ thú, chuyện như vậy, Hữu Nãi Ngư như thế nào có thể chịu được đây?
Còn nữa, trong cung điện kia, Ngư Nhân tộc sinh hoạt trong bi thảm, nàng có thể tiếp thụ được sao?
- Phó đại ca, mau nói cho ta biết, chàng đã phát hiện được cái gì rồi?
Hữu Nãi Ngư vội vàng nói ra. Nàng không biết Thiết Sa phản bội nàng, tự nhiên cũng không cách nào đọc hiểu vẻ ngưng trọng cùng trầm mặc trong mắt của Phó Thư Bảo.
Suy nghĩ cả nửa ngày trời, Phó Thư Bảo mới thở dài một hơi, nói.
- Tuy rằng biết rõ nàng không cách nào tiếp nhận được, nhưng mà đây lại là sự tình trọng yếu cho nên ta vẫn phải nói cho nàng nghe.
- Là chuyện gì a? Mau nói đi, Thiết Sa chắc hẳn một hồi nữa sẽ trở về, tin tưởng hắn cũng sẽ mang tin tức tốt tới.
Hữu Nãi Ngư mỉm cười, nàng cảm thấy Phó Thư Bảo như đang đùa nàng vậy, cất giấu tin tức tốt không nói cho nàng, chính là muốn nàng sốt ruột.
- Thiết Sa... hắn vĩnh viễn sẽ không trở về nữa đâu.
- Cái gì?
Hữu Nãi Ngư lập tức sững sờ tại chỗ.
Phó Thư Bảo lúc này mới đem chuyện lực lượng phân thân theo gót Thanh Giới cùng Lam Điền, lẻn vào cung điện dưới mặt đất cùng với tình huống phát sinh không ngừng, rồi tới chuyện hoài nghi Thiết Sa cùng đuổi tới gặp cảnh Thiết Sa với Uyển Dung, từng chuyện từng chuyện nhất nhất nói cho nàng. Duy nhất hắn đối với nàng dấu diếm chính là thủ đoạn giảo hoạt trước lúc hắn đem Thiết Sa giết đi mà thôi.
Hữu Nãi Ngư là một người thuần khiết, nàng vẫn như băng liên trên tuyết, hắn không muốn nàng bị vấy bẩy quá nhiều.
- Phó đại ca, ta...
- Đừng thương tâm, hắn chỉ là một kẻ phản bội mà thôi, không đáng để nàng thương tiếc, còn nữa, tình cảnh hiện nay của Ngư Nhân tộc tuy rằng rất gian nan nhưng ta cam đoan sẽ nghĩ ra biện pháp chấm dứt khổ cực của bọn họ, hết thảy đều có ta ở đây rồi.
- Không trộm mộ cũng được, nàng đi giết người di, sau mang thi thể về cho ta, ta dùng nó luyện chế luyện nô, có được không nào?
Hữu Nãi Ngư lắc đầu liên tục.
- Hay là... trộm mộ a!
Hữu Nãi Ngư thuần khiết, trước một Phó Thư Bảo xấu từ đầu cho tới chân, cho tới bây giờ vẫn đều là không có năng lực chống cự.
Đi tới trước một ngôi mộ, Phó Thư Bảo thoải mái dùng Hỗn Nguyên lực đem phần mộ cùng quan tài xé mở ra, đem thi thể bên trong lộ ra ngoài không khí. Dưới ánh trăng màu bạc, phần mộ đột nhiên mở ra, một nữ tử dung mạo có phần mỹ mạo yên tĩnh nằm trong quan tài. Thời gian nàng được an táng không quá hai ngày, thi thể lại được chôn dưới đất ngăn cách với không khí, cho nên được bảo tồn rất tốt, cũng không có dấu hiệu hư thối gì cả. Bất quá, tuy rằng được bảo tồn rất khá nhưng mà mùi tử thi lại không cách nào che dấu được, quan tài vừa mới bị mở ra, lập tức phiêu tán trong không khí.
- Thật là khó ngửi a...
Hữu Nãi Ngư bụm mũi, lui lại mấy bước.
"Nếu Chi Ni Á có ở đây thì thật tốt rồi, mùi thơm tự nhiên của nàng ấy nhất đijnh có thể che lấp mùi của tử thi rồi, ai... không biết các nàng ấy hiện tại như thế nào, có hay không nhớ tới ta đây này..."
Phó Thư Bảo trong lòng lại nghĩ tới chuyện khác. Đem thi thể lơ lửng kéo lên, thu vào trong một cái nhẫn trữ vật chuyên môn chọn ra, sau đó hắn lại đem quan tài đậy lại, đem bùm đất được xé ra phủ lên.
Phần mộ bị đánh cắp thi thể, trước sau không sai biệt, một chút cải biến cũng không có. Không cách nào nhìn thấy thi thể ở bên trong, coi như là thân nhân của nữ tử này vĩnh viễn sẽ không biết thi thể ở bên trong đã bị đánh cắp.
Dùng phương thức giống như vậy, Phó Thư Bảo liên tiếp trộm lấy mấy chục cái thi thể, sau đó mới cùng Hữu Nãi Ngư ly khai. Một tòa thành thị hơn hai trăm vạn nhân khẩu, mỗi ngày đều có hơn trăm hài nhi được sinh ra, mỗi ngày cũng có hơn trăm người chết đi. Đây là bình hành pháp tắc thiên nhiên áp đặt trên người nhân loại, một ngày còn sống, liền có một ngày chết đi. Luyện chi lực sĩ luyện chế luyện nô thật ra là hành vi nghịch thiên, bởi vì luyện nô tồn tại chính là vi phạm tới loại bình hành pháp tắc này.
Trở lại gian nhà tranh, Phó Thư Bảo liền đi tới nhà kho luyện chế dưới mặt đất. Không gian này được hắn chuẩn bị, mặt đất bằng phẳng, bốn vách tường bóng loáng như gương. Với không gian rộng lớn thế này mà nói, không chỉ có thể cung cấp đầy đủ cho một nơi luyện chế mà còn có thể cất giữ hơn một ngàn luyện nô.
Nếu cần, nhà kho có thể tiếp tục mở rộng, dung lượng của nó cũng có thể đạt tới một vạn, thậm chí là hơn nữa...
Từ Thủy Tinh long nội cung lấy ra ba cái đỉnh phóng ra ngoài, bày ra chính giữa gian nhà kho. Lấy mấy chục cỗ thi thể trộm được trong bãi tha ma ra, bày ở chung quanh ba cái đỉnh. Một ít tài liệu tương quan cần dung, cũng được lấy ra ngoài, chất đống chỉnh tề.
Hết thảy công tác chuẩn bị đã xong, Phó Thư Bảo kế tiếp liền bắt đầu lần luyện chế đầu tiên từ khi đặt chân lên Thánh đảo, luyện chế một luyện nô siêu cấp anh tuấn!