Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 586 : Cảm giác thất bại
Ngày đăng: 14:29 18/04/20
Trước cổng chính một khu nhà cao cấp, sớm đã có một đám người vây quanh, có rất nhiều người với thân thể khỏe mạnh, cũng có những nữ tử mỹ mạo, còn có một ít lão mụ tử ăn mặc sạch sẽ, những người này đều là vội vã đến Long phủ nhận lời mời làm việc từ hai ngày trước. Nghe nói, là một phú gia công tử nào đó tới Thánh đảo này mua lại một khu nhà cao cấp, muốn mua thêm một ít người hầu cùng nô bộc hầu hạ, tiền công báo ra khiến cho người ta phải đỏ mắt, cho nên những người phù hợp điều kiện, trong tay lại vừa lúc nhàn rỗi đều chạy tới đây.
- Nghe nói, quản gia nhận người là một người tên là Phú Đại Quý, chỉ mong hắn chọn trúng ta, cầm tiền công, một nhà ba người chúng sinh hoạt sẽ khá hơn trước nhiều!
- Cũng không hẳn, nghe danh liền biết đây là nhân vật đại phú đại quý, a miêu a cẩu như ngươi mà cũng muốn gặp Phú Đại Quý sao? Không đúng? Phải gọi là Đại Phú Đại Quý a!
Đây là loại logic gì đây?
Ngồi trước một cái bàn, Phó Thư Bảo ăn mặc thành quản gia nghe mấy lão mụ tử đàm luận, bịa đặt về danh tự của hắn như thế, lập tức làm cho hắn sinh ra một loại cảm giác cười khổ.
- Kế tiếp.
- Đến rồi đến rồi, ta gọi là Mỹ Linh, đến nhận làm nữ bộc.
- Đúng vậy, da thịt mịn màng đấy... ngực bao nhiêu?
- Cái gì gọi là ngực?
- Chính là "meo meo" của ngươi, "meo meo" của ngươi bao nhiêu hiểu chưa? Bao nhiêu?
- Cái này... không có đo qua, ngươi xem ta có bao nhiêu đây?
Nữ tử tự xưng là Mỹ Linh này ngượng ngùng mà ưỡn bộ ngực lên, một đôi mị nhãn nháy nháy với Phó Thư Bảo vài cái.
Ánh mắt như vậy, tư thế như vậy, nếu như bốn phía không có người mà nói, nàng này hơn phân nửa là sẽ kéo bộ ngực lộ ra, lộ ra "thứ" ở bên trong, để cho Phó Thư Bảo tận mắt xem xem nó lớn nhỏ ra sao.
Cau mày, đau khổ suy tư, bỗng nhiên ngay lúc đó Phó Thư Bảo lại vỗ ót một cái.
- Ta như thế nào đã quên? Huyết nhục cùng kim loại, dưới thủ đoạn cùng năng lực của ta là có khả năng hoàn mỹ kết hợp, sáng tạo ra luyện nô chiến sĩ nửa người nửa kim loại, nhưng mà ta lại đã quên, huyết nhục là thi thể huyết nhục, mà kim loại lại là Thiên Vũ thạch còn muốn cao cấp hơn Linh chi vẫn thạch!
Phối hợp như vậy, không khó tưởng tượng, kỳ thật giống như một bên là hoàng kim, một bên phân chó dung hợp lại làm một vật, coi như là Chúa sáng thế cũng không cách nào sáng tạo ra cái gì.
- Chẳng lẽ... thi thể không thể dùng được, phải dùng tính mạng tươi sống sao? Đúng rồi, nhất định là như vậy, Thiên Vũ thạch là kim loại tự tôn, vốn có linh tính mơ hồ có thể cùng với nhân loại so sánh, nó tồn tại bất phàm như vậy há lại cam tâm tình nguyện dung hợp với thi thể, tạo ra tính mạng sao? Chỉ có thể dùng người sống luyện chế!
Đột nhiên nghĩ tới điểm này, Phó Thư Bảo lạnh buốt sống lưng, nói như vậy có thể đạt được thành công, nhưng mà hắn há lại có thể làm ra sự tình tàn ác bắt lấy người sống, quăng vào luyện chế thành luyện nô sao?
Đúng lúc này, rừng trúc bên trên truyền đến huyên náo cùng động tĩnh lớn.
"Chỗ này là chỗ của Thiết Sa, tên kia giảo hoạt phi thường, sẽ không dễ dàng tiết lộ chỗ của mình, lúc này lại đã quá nửa đêm, là ai tìm tới cửa đây?"
Trong lòng một mảnh nghi hoặc, Phó Thư Bảo ra khỏi nhà kho, trốn trong rừng trúc, nhưng lại đồng thời phóng xuất lực lượng phân thân, lại đem nó cải biến thành Thiết Sa, chuẩn vị ngừa vạn nhất.
Trên đường nhỏ tới nhà tranh, năm thanh niên dáng người khôi vĩ, tướng mạo hung ác chậm rãi đi tới. Năm người này bên hông đều giắt một thanh trường kiếm, mà một trong số đó đầu vai lại khiên một cái bao tải. Năm người này cùng nhau đi tới, ha hả cười nói không ngừng, không ngừng đàm luận một ít vấn đề hạ lưu.
- Thiết Sa đại ca, chúng ta tới rồi, ngươi mau ra đây, chúng ta đã mang đến cho ngươi một "hỏa hóa sắc" đây, ngươi mau mau xuất hảo tửu ra khoản đãi chúng ta a!
Thanh niên khiêng bao tải lớn tiếng reo lên.
Một tia lực lượng phóng thích, Phó Thư Bảo rất nhanh có phán đoán cuối cùng, cái gọi là "hỏa háo sắc" trong bao tải kia lại là một nữ hài!