Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 636 : Công chúa Luyện Công

Ngày đăng: 14:30 18/04/20


Có thể nhìn ra chính là, Luyện Quốc đã đến thời khắc phi thường quan trọng. Trong cái thời khắc quan trọng này, Luyện Vô Mệnh quyết tâm tử chiến mới gấp gáp không kịp đợi, tiến hành gia tăng uy lực của Thần kiếm Phá Hư cùng với mối liên hệ tinh thần giữa hắn cùng với Thần kiếm. Hắn cùng với Quốc vương Luyện Quốc cũng đều muốn vận mệnh trong tương lai áp dụng luôn lên tràng chiến đấu lần này, lại không nghĩ tới, vận mệnh của bọn họ đã được định sẵn rồi, đó là sẽ bị diệt vong.



Đứng bên trong thời không quá khứ, nhìn thấy hết thảy những chuyện tình đã biết trước kết quả phát sinh, Phó Thư Bảo có cảm giác kỳ diệu như thấy rõ tiên cơ, nắm giữ tương lai, cùng lúc lại đối với vận mệnh của Luyện Vô Mệnh cùng với Luyện Quốc mà cảm thán vô cùng.



Chiến hỏa đã lan tràn đến mỗi một góc bên trong thành thị. Thanh âm chém giết từ bên trong thiên không quanh quẩn khắp nơi, máu tươi rãi đầy bên trên mặt đất, những thanh âm binh khí giao nhau, thanh âm rít gào điên cuồng… hết thảy những thứ hày hỗn tạp cùng một chỗ, vẽ ra một màn hình ảnh chiến tranh tàn khốc nhất.



Phó Thư Bảo sớm đã biết rằng Tứ Đại Trấn Quốc Chi Thần sẽ làm phản Luyện Quốc, sự hủy diệt của Luyện Quốc cùng với Tứ Đại Trấn Quốc Chi Thần có mối quan hệ chặt chẽ. Nhưng mà, ai đã đem Tứ Đại Luyện Quốc Chi Thần phong ấn lại chứ? Dù sao, đây cũng đã là chuyện tình đã xảy ra rồi! Trong lòng Phó Thư Bảo có rất nhiều những nghi vấn. Hắn mơ hồ nghĩ thấy, đáp án mà hắn cần tìm kiếm, chính là ở một cái góc nào đó trước mặt, đang chờ đợi hắn đi phát hiện.



Lão Quốc vương vừa xuất hiện, nhất thời có một đám thị vệ gần đó bao vây lại, tiến hành bảo hộ bên người hắn. Phó Thư Bảo kinh hãi phát hiện, bên trong đám thị vệ này, lại có đến bốn Lực sĩ Bán Thần cấp!



Luyện Quốc chính là tượng trưng của văn minh lực lượng, có thực lực hùng hậu. Thời kỳ này là thời kỳ cường giả lực lượng phát triển mạnh mẽ nhất, cũng là thời kỳ kỹ thuật Luyện Lực sĩ phát đạt nhất. Rất nhiều những kỳ thuật Luyện Lực sĩ huyền diệu, đời sau ngay cả nghe nói cũng chưa từng nghe qua. Thông qua những cái này, không khó có thể phán đoán ra được thực lực của Luyện Quốc. Như vậy, tại thời điểm nguy hiểm quốc phá gia vong như thế này, thực lực chiến đấu mà Luyện Quốc thể hiện ra khủng bố đến mức nào, như vậy không nói cũng có thể biết được.



Lão Quốc vương mang theo một đám thị vệ tinh nhuệ cùng với các chiến sĩ Luyện Quốc xung phong liều chết một trận. Phó Thư Bảo liền buông tha cho việc theo dõi lão Quốc vương này, mà là đi tìm kiếm tung tích của vị Vương tử Luyện Quốc Luyện Vô Mệnh đột nhiên mất tích kia. Luyện Vô Mệnh đồng dạng chính là người được Khởi Nguyên Chi Thụ lựa chọn, có được vận mệnh giống như hắn, cho nên Luyện Vô Mệnh mới là người mà hắn cần phải theo dõi.



Bên cạnh hắn, ánh đao bóng kiếm, năng lượng lực lượng va chạm không ngớt. Những tòa kiến trúc bốn phía xung quanh giống như xây dựng bằng giấy, không ngừng bị phá hủy. Hoàng cung kim bích huy hoàng kia trong chớp mắt liền biến thành phế tích chiến trường. Phó Thư Bảo đi qua đi lại trong những cảnh tượng kia, cũng đặt mình ở vị trí người ngoài cuộc đến từ tương lai. Cái loại cảm giác này, khó có thể hình dung nổi.



- Không được! Các ngươi cút ngay! Không được tới đây! Cứu mạng a…



Thanh âm một nữ nhân đột nhiên từ bên trong một căn phòng sắp sửa sụp đổ chợt truyền ra. Phó Thư Bảo vốn không có tâm tư nhìn những chuyện tình đã xảy ra này. Nhưng mà không biết vì cái gì, hắn vẫn là không tự chủ được đi về phía đó. Có lẽ, trong bản chất hắn đối với nữ nhân tương đối quan tâm một chút. Ở trên chiến trường nghe được thanh âm nữ nhân kêu cứu, hắn vẫn là nhịn không được muốn sang xem một chút.



Đến tột cùng là dạng cầm thú gì? Lại là loại nữ nhân như thế nào đây?



Cái loại sự tình này, đột nhiên khiến trong lòng hắn sinh ra sự hứng thú còn cao hơn sự hứng thú đối với chuyện tình của Luyện Vô Mệnh. Phó Thư Bảo ở phương diện này thủy chung cũng có một loại cảm giác không thể nói ra rõ ràng được.



Cửa phòng của căn phòng phát ra tiếng kêu cứu đã bị vỡ vụn ra làm hai nửa. Một đám mảnh vỡ các loại hỗn độn chồng chất ở trước cửa phòng. Bên trên vách tường cũng xuất hiện một cái vết nứt lớn. Ngọn nguồn của cái khe kia, không ngờ lại là một cái dấu chân thật lớn. Có thể nhìn ra được, gã mãnh nhân này đã một cước đá nứt luôn vách tường, sau đó lại một cước đạp vỡ ván cửa, trực tiếp phá cửa mà vào.



Phó Thư Bảo nhẹ nhàng đi xuyên qua phần cửa mà đi vào. Tình cảnh trong phòng nhất thời hiện rõ trong mắt của hắn. Một gã đại hán dáng người khôi vĩ đang đem một nàng cung nữ dáng người nhỏ xinh đè dưới thân mình, đang làm cái loại sự tình kia. Áo giáp trên người hắn đang ném lung tung sang một bên, quần vẫn còn chưa cởi ra hết. Cái này chính là loại hình sắc dục công tâm, Bá vương ngạnh thượng cung a!



Nhưng mà, cái thanh âm kêu cứu kia cũng không phải là do nàng tiểu cung nữ đáng thương kia phát ra, mà là từ trong miệng một cô gái quần áo hoa mỹ, trong tay đang cầm một cây chổi dài. Nàng càng không ngừng cầm cây chổi kia đập loạn xạ lên trên đầu của gã tráng hán kia, một bên gào khóc kêu cứu. Chẳng qua, động tác của nàng cũng chẳng hề khiến cho cái tên đại hán kia thu liễm chút nào, ngược lại càng thêm kích động cùng hưng phấn hơn.




Đột nhiên trong lúc đó, Phó Thư Bảo cũng hiểu được, hắn và Luyện Vô Mệnh kỳ thật cũng là loại người giống nhau. Nhưng mà, thật sự là như vậy sao?



Luyện Vô Song chậm rãi ngã xuống. Từ đầu đến cuối nàng cũng không nhận ra Luyện Vô Mệnh đã hạ thủ với nàng, cho nên nàng ngất đi thật tự nhiên, cũng không có một tia biểu tình kinh ngạc nào lưu lại trên mặt.



Thời điểm này, Luyện Chi Trữ Vật Giới trên tay của Luyện Vô Mệnh chợt lóe lên, phóng xuất ra một khối cổ ngọc trong suốt. Khối ngọc bội này có kích thước như một khối ngọc bình thường, toàn thân có hình bầu dục, bên trên nó không có bất cứ hoa văn nào, khiến cho người ta có một loại cảm giác sạch sẽ. Chuyện tình vô cùng quỷ dị chợt xảy ra. Thời điểm khi Luyện Vô Mệnh đem khối cổ ngọc này phóng xuất ra, không khí bốn phía nhất thời lại trở nên cực kỳ rét lạnh, thậm chí có cảm giác như là muốn kết băng vậy.



- Hắn đây là…



Không rõ được công dụng của cổ ngọc, Phó Thư Bảo cũng không đoán ra được động cơ của Luyện Vô Mệnh.



Lại nhìn thấy Luyện Vô Mệnh từ trong Luyện Chi Trữ Vật Giới phóng xuất ra một khối Luyện Lực Khí hình cầu, nhét vào bên trong túi áo của Luyện Vô Song. Sau khi làm xong hết thảy, hắn khẽ vỗ nhẹ lên trên khối cổ ngọc. Một cỗ năng lượng cực lạnh chợt từ trong khối cổ ngọc phóng xuất ra, gắt gao đem thân thể Luyện Vô Song bao phủ lại.



- Muội muội, đừng trách ca ca nhẫn tâm! Ca ca làm như vậy, kỳ thật chính là đang bảo hộ cho muội a! Cuối cùng có một ngày, muội sẽ minh bạch tâm ý của ca ca!



Nói xong những lời này, mặt đất dưới chân của Luyện Vô Mệnh đột nhiên nứt ra, thân thể của Luyện Vô Song dưới sự bảo hộ của khối cổ ngọc, chậm rãi chìm vào trong lòng đất.



Ầm ầm ầm!



Mặt đất chậm rãi khép lại, không hề có chút dấu vết từng nứt vỡ.



Nhìn đến lúc này, Phó Thư Bảo đột nhiên hiểu ra được:



- Công chúa Luyện Quốc vẫn còn chưa có chết! Luyện Vô Mệnh dùng lại phương thức nào để bảo tồn nàng lại! Cái mà hắn nói là đem những chuyện hắn biết nói lại cho người nên biết, không phải là nói bổn đại gia hay sao?



Trong lúc vô tình, mây đen đã tản ra một mảnh lớn!



Phó Thư Bảo mơ hồ nghĩ thấy, khoảng cách của hắn đối với chân tướng càng ngày càng gần hơn…