Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 638 : Phá đất chui lên
Ngày đăng: 14:30 18/04/20
Mở hai mắt ra, Phó Thư Bảo cũng không nhớ rõ hắn đã hôn mê hết bao lâu. Hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long đang canh giữ bên cạnh hắn. Các Chiến sĩ Thạch Tượng của Quân đoàn Luyện Ngục cùng với thị vệ Luyện nô cũng ở bên người hắn. Hắn chính là ở trong không gian an toàn tuyệt đối.
- Phó công tử, lần này đây ngươi lại phát hiện cái gì?
Nhìn thấy Phó Thư Bảo mở mắt ra, Long Ngọc Nhất liền sốt ruột hỏi.
- Lần này ngươi sử dụng thời gian còn lâu hơn lần trước rất nhiều, nhất định là đã phát hiện ra manh mối gì rồi?
Thanh âm của Long Ngọc Nhị cũng sốt ruột giống hệt như tỷ tỷ của nàng.
Phó Thư Bảo lại biết, lần này đây sở dĩ càng lâu hơn lần đầu, đó là bởi vì nằm ở hai đoạn thời kỳ hoàn toàn khác nhau mà thôi. Lần trước đây là thời kỳ hòa bình của Luyện Quốc, các phương diện cũng còn đang trong giai đoạn phá triển, thậm chí Thần Miếu của Tứ Đại Trấn Quốc Đại Thần cũng còn chưa xây dựng hoàn chỉnh, hắn cũng không cần lưu lại quá lâu. Mà lần thứ hai thì tại thời điểm Tứ Đại Trấn Quốc Đại Thần tạo phản, khiến cả Luyện Quốc bị hủy diệt, như vậy lần thứ hai càng khiến cho hắn phải lưu lại càng lâu hơn để quan sát.
Thoáng nghỉ ngơi một chút, Phó Thư Bảo mới đem những tình huống nhìn thấy trong thời không quá khứ nhất nhất kể lại. Hắn không nhất thiết phải giữ lại hoặc là giấu diếm cái gì cả. Cho nên những gì hắn nhìn thấy, những gì hắn nghe được, những gì hắn suy đoán, cũng đều nói hết ra cho hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long.
- Nói như vậy, nàng Công chúa Luyện Quốc tên Luyện Vô Song kia vẫn còn sống sao?
Long Ngọc Nhất nói.
- Là ở địa phương nào đó dưới chân chúng ta?
Long Ngọc Nhị nói.
Phó Thư Bảo khẽ gật đầu:
- Đúng vậy! Nếu như khối cổ ngọc kia vẫn còn có thể phác huy tác dụng mà nói, thì Luyện Vô Song hẳn vẫn còn sống. Từ trong miệng của nàng, chúng ta có thể biết được rất nhiều thứ!
Long Ngọc Nhất vội la lên:
- Chúng ta còn chờ cái gì nữa? Nhang chóng đi tìm nàng đi! Dù sao ngươi cũng nhớ rõ vị trí nàng chìm xuống lòng đất, muốn tìm nàng cũng dễ dàng a!
Phó Thư Bảo lại lắc lắc đầu:
Khoảng cách một ngàn thước, trên mặt đất có lẽ cũng không tính là cái gì, nhưng mà trong lòng đất lại là một chuyện tình hoàn toàn khác. Đại địa cũng giống như nước biển, cũng đều có áp lực, càng đi sâu xuống dưới, áp lực lại càng lớn. Cho dù là Lực sĩ Thổ hệ nắm giữ lực lượng Thổ nguyên tố, tu vi dưới Đại Vô Vũ Trụ Lực, cũng đừng hòng độn đến chiều sâu như thế. Bởi vì áp lực của đại địa sẽ ép cho thân thể của hắn vỡ nát. Nhưng mà loại chiều sâu như thế này, đối với Phó Thư Bảo đã là cấp bậc Bán Thần cấp Hậu kỳ mà nói, lại chẳng là cái gì cả.
Một mảnh bùn đất bị phân thân lực lượng tách ra, một khối huyền băng màu trắng đột nhiên hiển lộ ra. Thông qua cặp mắt của phân thân lực lượng, Phó Thư Bảo rất rõ ràng nhìn thấy được tình huống của khối huyền băng kia. Kỳ thật đó cũng không phải là một khối băng, mà là một khối ngọc thạch khổng lồ. Nó có màu sắc cùng với chất liệu trong suốt sáng bóng, rõ ràng có thể nhìn thấy được Luyện Vô Song đang ngủ say bên trong. Tia năng lượng ba động quỷ dị kia, đúng là từ khối ngọc thạch này phát ra.
Một không gian phong bế cùng với nhiệt độ cực kỳ thấp, đây chính là điều kiện cơ bản đề bảo tồn thân thể một người. Đương nhiên, hai cái điều kiện này quả thật cũng không đủ để cho một người sống từ thời đại hơn một vạn năm trước bảo tồn đến tận bây giờ. Phương diện này khẳng định còn có một vài điều kiện huyền diệu gì đó ở bên trong. Nhưng mà cái này cũng phải sau khi nghiên cứu khối ngọc thạch kỳ quái kia mới có thể tìm được đáp án.
- Lúc trước, khi ta nhìn thấy Luyện Vô Mệnh lấy khối ngọc thạch kia ra, chẳng qua chỉ lớn có một khối ngọc bội bình thường mà thôi. Hơn nữa toàn thân cũng chẳng hề có chút linh lực, linh khí nào cả, cảm giác như một khối ngọc thạch bình thường. Nhưng mà, hiện tại cũng đã trở nên lớn như vậy rồi, đem toàn bộ Luyện Vô Song hoàn toàn bao vây lại. Hiện tại xem ra, khối ngọc thạch này còn có đặc tính lớn dần nữa. Trải qua năm tháng lâu dài cả vạn năm như vậy, nó đã trưởng thành rồi. Mặt khác, theo thể tích của nó gia tăng lên, cũng xuất hiện một tia năng lượng phóng thích a? Khẳng định chính là như vậy rồi! Hết thảy những chuyện này cũng đều là kế hoạch của Luyện Vô Mệnh a! Khối ngọc này sau một vạn năm lớn lên, phóng xuất ra năng lượng dao động, dụ dỗ người đến tìm, cũng chính là cơ hội để cho Luyện Vô Song từ dưới đất chui lên…
Phó Thư Bảo nghĩ đến rất nhiều thứ.
- Phó công tử, tìm được rồi sao?
Long Ngọc Nhất cùng với Long Ngọc Nhị cùng kêu lên.
Phó Thư Bảo khẽ gật gật đầu, đột nhiên một quyền đập thẳng xuống cái khe nứt kia:
- Nguyên Nhất Quyền, Địa Liệt!
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!
Cái khe trên mặt đất không ngừng xé rách ra, trở nên càng rộng càng sâu hơn. Phó Thư Bảo từng quyền từng quyền nện xuống, độ sâu của nó cũng liền không ngừng mở rộng ra chỗ sâu bên dưới mặt đất.
- Thật sự là… Trâu đất a!
- Không cần vũ nhục loài trâu a! Hắn chính là con gấu háo sắc a!
- …
Mặc kệ hai tỷ muội Thất Thải Nữ Thần Long có thái độ gì, có cái nhìn gì, không mất bao nhiêu thời gian, Công chúa Luyện Quốc đã ngủ say hơn cả vạn năm, từ trong cái khe hở do Phó Thư Bảo mở rộng ra kia, phá đất chui lên!