Thiên Tài Đọa Lạc
Chương 652 : Hà linh Thiên Hà
Ngày đăng: 14:30 18/04/20
Lần này đây nhắm mắt, hoàn toàn không có cảm giác thời gian trôi qua. Từ sau khi có sự hiểu biết mới đối với lực lượng thời gian, Phó Thư Bảo trong lúc tĩnh tọa có một loại cảm giác kỳ diệu. Đó chính là hắn chính là thời gian, thời gian chính là hắn! Cho nên, nhắm mắt lại, trong một đoạn thời gian rất dài, thời điểm khi hắn mở hai mắt ra, cái loại cảm giác này dường như chính là thời gian chỉ trong nháy mắt mà thôi. Sự trôi qua của thời gian, cơ hồ là có thể xem nhẹ không kể đến.
Lần đầu tiên mở mắt ra, chính là sinh mệnh bắt đầu, lần nhắm mắt cuối cùng, chính là sinh mệnh chấm dứt. Đây chính là lực lượng của thời gian, ngươi chỉ có thể thích ứng bên trong nó, trải qua cùng với chấm dứt, không thể nào nhảy qua khỏi phạm trù của nó.
Thanh âm dòng nước chảy ào ào vội vã từ chỗ sâu bên trong tinh không truyền đến. Phó Thư Bảo mạnh mẽ từ trên mặt đất đứng dậy. Đưa mắt nhìn lại, bên trên thiên không, một dòng sông kéo dài cả ngàn dặm gào thét phóng tới. Ở phía trước của nó, chính là một con sóng cao lớn đến vài trăm dặm, cắt ngang cũng là mấy trăm dặm, phô thiên cái địa, khí thế vô cùng bàng bạc!
Rốt cuộc cũng đến rồi!
Hai chân của Phó Thư Bảo dẫm mạnh lên mặt đất, thân thể phốc một tiếng bay thẳng về phía Thiên Hà. Tốc độ của hắn giống như một đạo lưu quang, trong khoảnh khắc liền bay ra khỏi tầng khí quyển của Hỏa Tinh. Một khỏa vệ tinh nhân tạo đang bay chung quanh bầu khí quyển của Hỏa Tinh cũng không kịp quay chụp được một màn kinh tâm động phách này, đã liền bị hắn tát một cái hóa thành cả ngàn mảnh vụn.
Một màn kế tiếp, hắn không muốn bất luận kẻ nào có thể nhìn thấy.
Thiên Hà chính là sự tồn tại có sinh mệnh cùng với trí tuệ, siêu việt sự tồn tại của Khởi Nguyên Chi Thụ. Nếu như dùng sức mạnh, Phó Thư Bảo căn bản là không có khả năng đột phá được sự phòng ngự của nó, tiến vào bên trong nó. Nhưng mà thân là một con sông, bản thân nó có được đặc tính cuốn theo hết thảy mọi thứ ở trên đường đi của mình. Cho nên, căn bản cũng không cần phải mạnh mẽ đi đột phá cái gì, chỉ cần đứng ở trên con đường mà Thiên Hà sắp sửa đi qua, lẳng lặng chờ đợi, Thiên Hà sẽ tự động đi tới, nuốt hắn vào trong luôn!
Không phải là thân thể hoàn mỹ, chưa từng trải qua sự cải tạo cùng với sửa chữa của Thời Chi Sa, Phó Thư Bảo quả quyết sẽ không có dũng khí làm như vậy. Bởi vì hết thảy những thứ sai lầm cùng với không hoàn mỹ gì đó mà bị Thiên Hà cuốn qua, sẽ ngay lập tức không còn lại đến một mảnh vụn nhỏ nào.
Phương hướng mà Thiên Hà muốn trôi tới, quả nhiên chính là khỏa Tinh cầu màu lam nhạt kia. Chỉ cần nó vừa đi tới, hết thảy mọi linh năng cùng với linh tính cũng đều bị hút đi hết, biến sạch sành sanh không còn, cái còn lại, cũng chỉ là sự hủy diệt. Nhưng mà, Phó Thư Bảo cũng mặc kệ tất cả, không chút sợ sệt chắn ngang con đường đi của nó.
Ào ào ào!
Đứng ở trên địa phương mà Thiên Hà nhất định sẽ đi qua. Cơn sóng lớn cắt ngang mấy trăm dặm, cao mấy trăm thước ập thẳng trên đầu mà xuống. Phó Thư Bảo cũng không có chút chống cự nào cả, tản đi hết thảy những khí tức sinh mệnh trên người mình, đồng thời cũng che chắn hết thảy những linh khí, linh năng, đem hắn biến thành một tồn tại vô hình.
Ầm!
Một thanh âm chấn động, nước sông lạnh lẽo nhất thời đem Phó Thư Bảo thôn phệ hết. Trong nháy mắt, thân thể Phó Thư Bảo không biết bị cuốn đến địa phương bao xa nữa. Trước mắt của hắn toàn bộ đều là nước, nhưng mà những thứ nước này lại cũng không phải là loại hình thức nước mà hắn đã từng chứng kiến qua trước đây. Nước của Thiên Hà, mỗi một giọt cũng đều là phi thường tinh khiết, mỗi một giọt cũng đều là do linh năng biến thành, vô cùng hoàn mỹ, vô cùng cường đại!
Vị lão nhân sửng sốt:
- Cái này…
Vì cái gì lại phải biện luận, Phó Thư Bảo kỳ thật chính là đã suy nghĩ cẩn thận rất lâu rồi. Với năng lực của hắn, căn bản là không thể nào chống cự nổi Thiên Hà, tồn tại càng siêu việt hơn Khởi Nguyên Chi Thụ. Giá trị tồn tại của Thiên Hà chính là sửa chữa lại sai lầm, tịnh hóa hết thảy những thứ cần tịnh hóa. Nếu như hắn có thể chứng minh được khỏa Tinh cầu màu lam ở phía sau lưng kia còn chưa đến thời gian cần tịnh hóa cùng với sửa lại, như vậy Thiên Hà sẽ buông tha lần hành động này, thay đổi một phương hướng khác.
Đồng dạng, là Hà linh, cũng chính là Thần hồn của Thiên Hà, thuyết phục được hắn, như vậy chuyện tình này liền có thể giải quyết êm đẹp rồi.
- Ngươi muốn thuyết phục ta à?
Hà linh Thiên Hà tựa hồ nhìn ra được động cơ của Phó Thư Bảo.
Phó Thư Bảo cười nói:
- Đúng vậy! Là tồn tại chuyên sửa lại cùng với tịnh hóa, ngươi không thể phạm phải bất cứ sai lầm gì, không phải sao? Bằng không, ngươi cũng sẽ bị hủy diệt, không cần tồn tại nữa!
- Cái này…
Thần sắc của vị lão nhân rốt cuộc cũng thay đổi, không còn bình tĩnh nữa. Nội tâm của hắn hiển nhiên là đang bị Phó Thư Bảo dụ dỗ, lâm vào trong một hồi ngẫm nghĩ.
Ngươi là tồn tại chuyên để sửa chữa sai lầm, tịnh hóa những vật nên tịnh hóa, nếu như bản thân ngươi cũng là sai lầm, như vậy còn tịnh hóa cái lông chim gì nữa a?
Cái đạo lý này nhìn qua như đơn giản, nhưng Phó Thư Bảo lại biết, đây chính là chân lý duy nhất có thể thuyết phục Thiên Hà!