Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 9 : Âm mưu của thiếu gia

Ngày đăng: 14:20 18/04/20


Thiếu niên học đồ Kinh Lôi Doanh vừa đến không lâu. Giáo đầu lực lượng Lâm Triển với thê hình khôi vĩ hãi người cùng giáo đầu chiến đấu Trọng Dương cũng trước sau tiến đến. Giáo đầu lực lượng Lâm Triển đã gặp qua một lần, nhưng giáo đầu chiến đấu Trọng Dương lại là lần đâu tiên gặp. khiến Phó Thư Bảo hơi cảm thấy kinh ngạc chính là bời vì thê hình giáo đầu chiến đấu Trọng Dương so với giáo đầu lực lượng Lâm Triển còn cao lớn hơn, ngoại trừ cao lớn dị thường ra, một thân cơ cắp cũng cứng rắn như thép. Mà ấn tượng sâu sắc nhất là vết sẹo kéo dài dọc sống mũi, phối họp với con mắt tam giác độc nhất, lông mày đen dày. hắn khiến người khác có một loại cảm giác hung ác dị thường.



Đối với sự xuất hiện của Phó Thư Bảo. hai tên giáo đẩu bưu hãn này hiển nhiên rất kinh ngạc.



- Tên kia thế nào cũng đến đây ?



Thanh âm của Lâm Triển lộ vẻ trầm thấp.



- Tên kia rõ ràng là muốn làm mất mặt Kinh Lôi Doanh chúng ta. không bằng ta đi dọa hắn một phen, để hắn tự động rời khỏi.



Thanh âm giáo đẩu Trọng Dương lộ ra chút khàn khàn, cũng rất trầm thấp, khiến người khác có loại cảm giác tràn ngập lực lượng.



Giáo đẩu Lý Thanh Dao lắc đẩu, nói:



- Là ta đồng ý cho hắn đến. cha hắn lần trước mới quyên góp cho học viện một số tiền lớn, còn tu sửa lại thư phòng cho viện trường đại nhân, nếu chúng ta đuổi hắn đi, sau này chi e sẽ không được Đa Tiễn lão gia quyên nhiều tiền nữa. viện trường cũng sẽ không cao hứng nữa. dù sao mọi người cũng đểu biết chuỵện về tên thiếu gia phế vật này, mất mặt cũng chi là mất mặt hắn, chúng ta cũng không làm hắn tức giận.



- Cũng đúng, làm hắn tức giận quả là hành vi ngu xuẩn.



Giáo đầu Trọng Dương cười ha ha. đôi mắt tam giác lặng lẽ rơi trên cặp mông đẫy đà của giáo đâu Lý Thanh Dao. Nụ cười của hắn hiên nhiên còn có ý khác.



Lâm Triển thì gương mặt âm trầm không nói. chi có điều, ánh mắt của hắn đã rời khỏi Phó Thư Bào. chuyển về phía lối vào Lực đại điện. Duới sự chi huy của vệ đội một vài người đã bắt đầu tiến vào.



Cho đến lúc này. Phó Thư Bảo đã tức giận đến mức sắp nổ tung rồi. Đàm thoại của ba giáo đầu mặc dù rất nhò, nhưng đội hình bất quá chi có 50 người, cho nên mặc dù hắn đứng tại cuối cùng vẫn có thê nghe thấy. Sự khinh miệt của ba giáo đâu cùng với sự chế nhạo của học đồ cùng Doanh khiến hắn bỗng nhiên có một loại cảm giác “kỳ điệu” giống như kê giữa bầy hạc.



Biểu hiện bên ngoài vẫn binh tĩnh tự nhiên, nhưng trong lòng hắn lại nghĩ:



- Khinh người quá đáng, các ngươi không để lão tử vào, lão từ càng muốn vào xem một phen!



Ánh mắt đảo quanh bổn phía, Phó Thư Bảo rất nhanh chú ý đến một góc bên cạnh quảng trường. Tại đó có một mánh bóng cây che lấp. bên dưới có một quan quân dáng người mập mạp đang năm trên ghế. một vệ binh câm quạt phe phây cho hắn, một tên vệ binh khác thì thinh thoảng lấy một trái nho từ trên bàn xuống cho tên quan quán ăn, sau đó dùng tay tiếp lấy hạt nho mà tên quan quán nhô ra, khiêm cũng giống như con cháu. Phát hiện này lập tức khiến trong lòng Phó Thư Bảo chợt động.



- Lý giáo đẩu. ta muốn đi ngoài!



Thanh âm của Phó Thư Bảo rất lớn, nhất thời hấp dẫn rất nhiều ánh mắt. Nam sinh thì còn đỡ, nữ sinh thì mặt đầv xấu hổ, không ngừng phi nhổ.


- Ách...



Phó Thư Bảo mở lòng bàn tay ra, bên trong có hai khối kim tệ đang tỏa sáng lấp lánh, chúng giống như là mỹ nữ không mặc quẩn áo cực kỳ mê người. Chi trong giây lát, hắn lại đem hai khối kim tệ giữ chặt trong lòng bàn tay, sau đó mới chậm rãi đua tới bàn tay đang duỗi ra trên không, vội đến mức không thể chờ của vị Bách vũ tướng.



- Ha ha... lại là không nhặt của rơi. xem ra nhân phẩm của vị công tử này đã tốt đến mức không thê bàn cãi rồi. vậy, không biết công từ còn cần ta giúp việc gì nữa?



- Ta là học đồ Kinh Lôi Doanh, Kinh Lôi Doanh còn có một tên học đồ tên là Điền Đan, ta thấy tên đó rất không thuận mắt, không muốn để hắn tiến vào Lực đại điện tham quan.



- Không biết tu vi lực lượng của hắn đến trinh độ nào rồi?



- Chân Lực hậu kỳ, cồn chưa đạt đến cảnh giới Nội Lực.



Bách vũ tướng cuời nói:



- Cái này dễ thôi, công tử không muốn hắn vào, vậy cho dù hắn lấy cứt giấu trong đũng quẩn ra cũng không thể nâng được thí cầu trắc thí lực lượng.



- Ha ha. đa tạ tướng quân, sau này phải cẩn thận, đừng để rơi mất tiền nữa.



Phó Thư Bảo lúc này mới mở lòng bàn tay ra, để hai khối kim tệ tư do rơi xuống lòng bàn tay Bách vũ tướng. Sau đó hắn mới xoay người đi về phía đội ngũ Kinh Lôi Doanh.



Vị Bách vũ tướng vô duyên vô cớ có được bổn khối kim tệ ngơ ngác nhìn bóng lưng Phó Thư Bảo dần rời xa. sau khi sửng sốt một lúc lâu mới thốt ra một câu:



- Bại gia từ. tuyệt đối là bại gia từ lão từ vào nam ra bắc. loại nát nhân gì cũng gặp qua, nhưng tên này đúng là cực phẩm, cực phẩm a!



- Tướng quân, ha ha, đêm nay có thể đi mua xuân rồi, đến lúc đó đừng quên chúng ta nha...



- Sững sờ ra đó làm gì? Còn không nhanh đi làm việc!



Bách vũ quân đột nhiên rống lớn một tiếng.



- Đúng vậy, đi liền, đi liền!



Tên vệ binh kia chi hận sinh ra chi có hai cái chân, vội vàng chạy tới chồ kiểm tra trước cửa Lực đại điện.