Thiên Tài Khí Phi
Chương 16 : Bà ngoại cháu rất khỏe
Ngày đăng: 09:21 19/04/20
Vân Mộng Vũ nâng mắt nhìn lại, thì thấy Sở Diễm cũng đang nhìn nàng. Đây là tình huống gì, nàng lại không đắc tội với hắn. Như thế nào hắn lại nhìn nàng, hắn tính làm gì đây? Mà bên cạnh, Vân Dung cũng mang vẻ mặt phòng bị nhìn nàng, đem nàng trở thành tình địch của nàng ta.
Diễm vương Sở Diễm, làm người kiêu ngạo bất thường, nhưng năng lực lại rất mạnh, được hoàng đế trọng dụng. Nổi bật có khi còn hơn cả thái tử Sở Thụy Phong. Theo trực giác của Vân Mộng Vũ, Sở Diễm tuyệt đối là người rất nguy hiểm, nhất định phải tránh xa hắn ra. Nhưng khi nhìn Sở Diễm, nàng cảm thấy, sự tình khẳng định sẽ không đơn giản như nàng tưởng.
Vân Mộng Vũ căn bản không nghĩ đến sẽ tham gia phân tranh, nàng chỉ là muốn báo thù, rồi quay về hiện đại mà thôi. Nhưng, xem ra có điểm khó khăn, lốc xoáy phân tranh đã sớm đem nàng quấn vào.
Yến hội chấm dứt, mọi người lên xe ngựa trở về, thế nhưng không ai nói với nhau một câu nào. Một lúc sau đến Tâm Mộng cư, Vân Mộng Vũ tắm rửa xong liền lên giường ngủ.
Mấy ngày kế tiếp, Vân Mộng Vũ đều yên bình ở trong tướng phủ. Nhưng mà trong khoảng thời gian này bên ngoài lại không đươc yên bình cho lắm. Nơi nơi không phải đang bàn luận Hiên vương khí chất phi phàm, thì là đang bình luận Vân Mộng Vũ vì thành toàn chuyện tốt cho Dạ vương cùng sườn phi, lại bị Dạ vương cùng sườn phi hãm hại. Nhất thời thanh danh Vân Mộng Vũ tốt lên rất nhiều, mà Dạ vương cùng Vương Tuyết Nhi thanh danh thẳng tắp rơi xuống. Mà Dạ vương phủ không vì lời đồn đãi mà có nửa điểm đáp lại.
Vân Mộng Vũ nhiều ngày đều ở trong Tâm Mộng cư, ngẫu nhiên ngâm thơ, vẽ tranh. Hơn nữa, lại đến thỉnh an lão phu nhân đúng giờ, tựa như một tiểu thư khuê các. Mẹ con Vân Ngọc trong lòng cực hận, dù vậy cũng không dám làm gì, dù sao hiện tại Mộc gia củng đang yên ổn.
Vân Mộng Vũ đi vào Thụy Lân viện thỉnh an lão phu nhân. Cùng lão phu nhân hàn huyên một hồi, Vân Mộng Vũ mở miệng nói:“Tổ mẫu, Vũ nhi rất nhớ ngoại tổ mẫu, Vũ nhi muốn đi tướng quân phủ thăm ngoại tổ mẫu. Không biết, tổ mẫu thấy thế nào?”
Lão phu nhân nghe xong, trong mắt tinh quang chợt lóe, đi cũng tốt, như vậy cũng có lợi cho quan hệ của hai nhà.
Vân Mộng Vũ cười khẽ đối lão thái thái nói: “Bà ngoại, cháu đương nhiên sống rất tốt. Các nàng không thể thương tổn đến cháu, cháu là cháu ngoại nhưng cháu rất lợi hại. Cái gọi là đạo cao một thước, ma cao một trượng, cháu chính là ma trong lòng các nàng. Các nàng nào dám thương tổn cháu.”
Xác thực, về sau, nàng chính là ma trong lòng các nàng. Lão thái thái nghe được Vân Mộng Vũ nói, nhịn không được nhéo nhẹ đầu mũi Vân Mộng Vũ, cười mắng: “Ngươi thật là biết đùa, chỉ biết làm cho bà ngoại vui vẻ”
Vân Mộng Vũ nghe được cười rất vui vẻ, lại còn bổ nhào vào trong lòng lão thái thái. Vân Mộng Vũ trong lòng cũng yên lặng nghĩ, nàng nhất định phải bảo hộ tốt tướng quân phủ, tuyệt đối không thể làm cho bất luận kẻ nào xúc phạm tới tướng quân phủ.
Lão thái thái nhìn Vân Mộng Vũ tươi cười đầy mặt ở trong lòng mình làm nũng, trong lòng nhất thời cảm giác tràn đầy vui vẻ. Mộc Phong nhìn một màn ấm áp như vậy, đứng ở bên cạnh cười nhưng không nói, nhưng ánh mắt của hắn lại trở nên càng kiên định.
Vân Mộng Vũ ở lại tướng quân phủ vài ngày, cùng lão thái thái ở trong phủ tản bộ, uống trà. Ngày trôi qua, tuy rằng đơn giản, nhưng cũng rất ấm áp. Trong lúc đó, lão thái thái thường xuyên đưa mắt lo lắng nhìn Vân Mộng Vũ. Vân Mộng Vũ biết lão thái thái lo lắng hôn sự của nàng, nàng nghĩ sẽ khuyên nhủ lão thái thái. Nhưng cũng không biết nên mở miệng như thế nào, nói tóm lại là nàng muốn đi, tóm lại là nàng không thể cho lão thái thái nhìn thấy nàng thành thân. Mỗi khi nghĩ đến việc này, Vân Mộng Vũ cũng cảm thấy rất là phiền muộn.
Vài ngày sau, Vân Mộng Vũ từ biệt lão thái thái, ánh mắt lưu luyến không rời, khởi hành trở về tướng phủ. Vân Mộng Vũ ngồi trong kiệu tranh thủ chợp mắt, đột nhiên cỗ kiệu ngừng, bên ngoài truyền đến tiếng đánh nhau.
Vân Mộng Vũ vén màn kiệu lên xem, ai ngờ, vừa vén màn lên, còn chưa thấy rõ phát sinh chuyện gì, liền bị một người lấy con dao kề vào cổ, nhất thời lâm vào bóng tối.