Thiên Tài Khí Phi
Chương 60 : A Mi
Ngày đăng: 09:22 19/04/20
Edit: Sunny Út
Beta: Sally
Vân Mộ nghe lời nói không chút khách khí của Vân Mộng Vũ, sắc mặt đen như đáy nồi, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Hiện tại tình thế phức tạp, hắn không thể để người ta bắt được nhược điểm. Vân Mộng Vũ, tạm thời cho ngươi đắc ý một thời gian, đợi thế cục chuyển đổi, đừng trách hắn không niệm tình cha con.
Trong lòng Vân Mộ cân nhắc kỹ, cố nén oán khí trong lòng. Hắn hung hăng nhìn Vân Mộng Vũ liếc mắt một cái, liền vung tay rời khỏi Tâm Mộng cư.
Ba mẹ con Lí Như nhìn thấy Vân Mộ rời khỏi, các nàng cũng chỉ có thể thầm mắng Vân Mộng Vũ trong lòng. Vân Ngọc tức giận bất bình bị Lí Như cùng Vân Dung lôi đi.
Người đi rồi, Tâm Mộng cư nhất thời thanh tịnh, nàng lẳng lặng đứng nơi đó, trong lòng dâng lên một cỗ bi thương.
Đó là vì cảm thấy bi thương thay cho Vân Mộng Vũ thật.
Nàng hít sâu một hơi, vứt bỏ cảm xúc không tốt này, nàng hiện tại còn có nhiều chuyện phải làm.
Lại nói ba mẹ con Vân Ngọc trở lại phòng của Lí Như, Lí Như sắc mặt âm trầm ngồi bên bàn, Vân Dung lẳng lặng đứng ở một bên. Vân Ngọc bên cạnh mắng không ngừng.
“Tiện nhân chết tiệt kia, nàng ta quá kiêu ngạo rồi. Bất quá là một khí phi mà thôi, kiêu ngạo thì có gì tốt. Mẫu thân, chúng ta nhất định phải nghĩ ra biện pháp a, không thể cho nàng ta leo lên đầu chúng ta được.” Vân Ngọc càng nghĩ càng giận, vuốt hai má đang sưng đỏ, lửa giận trong lòng bùng lên dữ dội, trong mắt tràn đầy hận ý cùng oán độc. Từ nhỏ đến lớn, nàng chưa từng chịu sự sỉ nhục như vậy, nàng nhất định phải trả lại gấp trăm lần cho tiện nhân Vân Mộng Vũ kia.
Lúc này trong Đoạt hồn lâu, một người toàn thân hắc y trên mặt che cái khăn đen đang ở trong phòng lo lắng đi qua đi lại.
Nữ tử này bởi vì che khăn đen cho nên không thấy rõ diện mạo, nhưng là đoá hoa mai sống động trên khoé mắt kia làm cho người ta thấy sáng ngời.
Lúc này trong phòng lại có một hắc y nữ tử đi vào, nàng nhìn nữ tử đang lo lắng đi lại, kinh ngạc nói: “A Mi, ngươi làm sao vậy. Chẳng lẽ có chuyện lớn gì sao?”
Nữ tử đi vào tên Phán Tuyết, nàng và A Mi từ nhỏ đã được lâu chủ của Đoạt hồn lâu nuôi dưỡng, nàng rất hiểu A Mi. A Mi là người tính tình lãnh đạm, nhưng hôm nay làm sao vậy, nàng thế nhưng lộ ra thần sắc lo lắng này.
Nhìn thấy Phán Tuyết, thần sắc A Mi hoà hoãn lại, “Phán Tuyết, nghe nói ngày hôm qua trong lâu tiếp nhận nhiệm vụ lấy mạng của đích nữ hữu tướng phủ, đây là sự thật sao?”
“Đúng vậy, nhưng làm sao vậy? A Mi, ngươi không phải luôn luôn không quan tâm mấy việc này sao? Hôm nay ngươi bị sao vậy?”
“Bây giờ thế nào, có người nào đi làm chưa?”
“Ngày hôm qua đã đi rồi, bất quá……”
Phán Tuyết chưa nói hết câu, A Mi đã xông ra ngoài.
Phán Tuyết ngơ ngác đứng tại chỗ, nàng chưa nói xong a, nàng muốn nói, ngày hôm qua đã đi, nhưng lại thất bại a, hơn nữa lâu chủ cũng tự mình huỷ bỏ nhiệm vụ a…..