Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Chương 15 : Dùng ánh mắt giết chết ngươi

Ngày đăng: 14:36 19/04/20


Phòng khách.

Đông Phương Vân Tường nghỉ ngơi được một lúc, khí sắc mới hơi trở lại bình thường. Uống xong một chén thuốc đắng, hắn liền ngẩng đầu lên, rồi hướng về phía Vân Tiểu Mặc đang ngồi khoanh chân trên đầu giường, mắt phượng đen như mực tỏa ra một nét thanh nhàn, bờ môi nhợt nhạt hiện lên nụ cười nhẹ, ngay chính bản thân hắn cũng không phát giác ra, cơ hồ số nụ cười trong vòng mấy năm qua đều được sử dụng hết trong hôm nay.



Bé nâng lên đôi gò má, bộ dạng giống như một tiểu đại nhân, thở dài hết tiếng này đến tiếng khác.



Tâm tình Công tử vui vẻ, làm trong lòng Vinh Bá rất vui mừng, nên khi nhìn Vân Tiểu Mặc thì đáy mắt có nhiều thêm mấy phần sủng nịch.



“Tiểu Mặc, đang tốt đẹp, con lại thở dài cái gì đó?”



“Không có gì, chẳng qua cảm thấy Tường thúc thúc là người tốt như vậy, nhưng lại bệnh nặng, thật là làm cho người ta thương cảm.” Bé lại thở dài lần nữa.



Nghe giọng nói già dặn từ bé xuất ra, Vinh bá có chút dở khóc dở cười.



Đông Phương Vân Tường im lặng nở nụ cười, đáy mắt như Bích Hồ, sóng gợn lăn tăn, thâm thúy sâu u.



“Tiểu Mặc, phụ thân con đâu?” Hắn thật tò mò, người phụ nữ như thế ai có thể giữ lại được.



Vân Tiểu Mặc lắc đầu, bĩu môi nói: “Con không có phụ thân, ngay cả mẫu thân cũng không biết phụ thân rốt cuộc là người nào.”



“Làm sao có thể như vậy chứ?” Đông Phương Vân Tường kinh ngạc, đồng thời đáy lòng lại xuất hiện từng tia vui mừng.



“Con nào biết a? Dù sao mẫu thân nói, phụ thân hắn là người có lỗi, ở trên người nàng truyền giống xong, rồi phủi phủi mông chạy lấy người. Nếu như bị nàng bắt được, trước tiên cho hắn mười bạt tai!”



Vinh bá suýt nữa té ngã, quả nhiên chỉ có thể là giọng điệu nói chuyện của nữ nhân đó, hắn sống lâu như vậy, cũng chưa thấy qua ai miệng lưỡi độc địa không tim không phổi như nữ nhân này.



“Mẹ con làm sao có thể dạy dỗ con như vậy? Đây không phải là dạy hư đứa nhỏ hay sao?”


Vân Khê nháy mắt mấy cái, bình tĩnh trả lời: “Ta chỉ hẹn ngươi ngắm trăng, cũng không có nói muốn cùng ngươi ngắm trăng a?” Là tại năng lực lý giải của bản thân ngươi có vấn đề đi!



Long Thiên Thần hóa đá tại chỗ. Đây là chuyện gì a? Đại tỷ, hơn nửa đêm ngươi đến tìm bản đại hiệp, sẽ không phải vì thu xong tiền thuê nhà, rồi tiện thể trêu chọc ta một hồi đó chứ?



Hắn càng nghĩ càng giận, càng thêm phẫn hận mình thế nhưng lại trúng bẫy của nàng.



Bỗng nhiên, phía dưới núi truyền đến một trận tiếng bước chân lác đác, Long Thiên Thần tức khắc giấu đi hơi thở, ngưng thần yên lặng lắng nghe.



“Ai? Loại người trộm cắp, lăn ra đây cho bản đại hiệp!”



Mấy người kia ẩn nấp trong bóng đêm, không nghĩ tới còn chưa lên tới núi, đã bị người ta phát hiện. Ánh mắt trao đổi nhau một phen, rồi người cầm đầu ra lệnh: “Giết!”



Vân Khê nghe tiếng đánh nhau ở phía sau càng ngày càng kịch liệt, khóe môi nhợt nhạt nhếch lên, nếu Long Thiên Thần bắt gặp vẻ mặt nàng giờ phút này, hắn nhất định sẽ cảm thấy đó là một nụ cười vạn phần tà ác. Nàng cũng không quay đầu lại, mà đi thẳng về trên núi.



Có đôi khi bản tính tò mò thích xem cuộc vui, cũng phải trả giá đại giới, nếu không thì quả là tổn thất lớn a!



Long Thiên Thần một bên đối phó mấy tên hắc y nhân, một bên hướng ánh mắt nhìn về phía Vân Khê, nữ nhân kia không một chút động lòng liền rời đi, giống như hoàn toàn không nghe thấy bên này đang phát sinh chuyện gì, trong lòng hắn càng nghĩ càng giận, đây rõ ràng là nàng lấy hắn ra làm bia đỡ đạn mà. Nghĩ tới đây, hắn đem một thân đầy oán khí phát tiết lên toàn bộ đám hắc y nhân, từng lớp từng lớp huyền khí màu tím vây chung quanh hắn ngày càng khuếch tán ra bên ngoài, bắn vào trên người mấy hắc y nhân, một đám người ngã ngựa đổ.



“Hắn là cao thủ Tử Huyền! Chúng ta không nên cùng hắn dây dưa, đi tìm Vân Khê, người Nhị tiểu thư trả tiền mướn chúng ta giết là Vân Khê!”Người cầm đầu nhóm hắc y nhân hô to một tiếng, những kẻ hắc y nhân khác cũng thoát ra khỏi vòng chiến đấu sinh tử, theo thủ lĩnh hướng lên núi chạy đi.



Long Thiên Thần nhướng đôi lông mày anh tuấn, nguyên lai là tới tìm nữ nhân kia trả thù, tuy nói là nàng ấy đáng giận, nhưng hắn cũng không thể thấy chết mà không cứu a. Ai bảo hắn là một thế hệ đại hiệp phong độ nhã nhặn đây? Mặc kệ, trước tiên thu thập bọn trộm cắp này rồi nói sau.(TT: Thiên Thần thật dễ thương ^.^)



“Đừng mơ chạy thoát!” Hắn hét lên một tiếng phẫn nộ, đề khí tung người, rồi đuổi theo đám hắc y nhân.