Thiên Thần Mắt Tím 2

Chương 106 : Anh yêu em, Rose!

Ngày đăng: 04:34 19/04/20


Bởi vì sự xuất hiện bất chợt của David mà Lucius lại để vuột mất hai “con mồi” Will Turner và Rose. Tuy gây ra cho Will Turner vết thương vào bên mạn xườn nhưng một lần nữa, Lucius lại phải chịu một đả kích lớn... Liên tục để cho “con mồi” chạy thoát ngay trước mắt, ngay trong địa bàn của chính mình. Là trách bản thân anh ta vô dụng hay là Will Turner luôn gặp may đây?



“Bốp” Lucius tức giận tung một cú đấm vào khuôn mặt của Eric Thomas, khiến anh ta ngã bay vào hòn non bộ giữa sân. Chưa dừng lại ở đó, Lucius còn túm Eric Thomas dậy đấm vào mặt anh ta liên tiếp để xả giận.



Những tên cảnh vệ đứng xung quanh run sợ, co rúm người lại... sợ đối tượng bị đánh tiếp theo là mình. Nhưng mà họ cảm thấy thật lạ, tại sao Eric Thomas lại bị Lucius đánh tơi bời như thế, trong khi chính Eric Thomas là người hạ gục nhiều người của Will Turner nhất.



- LUCIUS.... ANH MUỐN GIẾT CHẾT ANH TA SAO? MAU DỪNG LẠI._ Sally nhìn khuôn mặt của Eric Thomas be bét máu, hốt hoảng hét lên, cách tay ôm ghì lấy Lucius.



- Tránh ra!_ Lucius lạnh lùng liếc Sally. Đừng nghĩ rằng anh ta không biết, rõ ràng lúc bị con nhỏ tóc đỏ đe dọa, chính e gái anh ta... đang ngấm ngầm giúp chúng chạy thoát.



Tên khốn Eric Thomas này! Thản nhiên bỏ qua cho con nhỏ tóc đỏ đó. Khốn khiếp! Chỉ là một cô gái bé nhỏ, há có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay của kẻ có sức mạnh “hiếm” như Eric Thomas được hay sao? Huống chi trong rừng là địa bàn của Eric Thomas, cô gái đó tuyệt đối không thể thoát. Trừ khi được anh ta thả.



Đúng vậy, chỉ có khả năng này mà thôi.



Đúng là loạn! Thật không coi mệnh lệnh của anh ta ra gì.



- Eric, lẽ nào quên đi giao kèo rồi? Rằng mệnh lệnh của ta là tuyệt đối, không thể làm trái._ Lucius túm cổ áo Eric Thomas nghiến răng nói.



- Vậy nên... Để chuộc lỗi, nên tôi mới để anh đánh._ Eric Thomas nhíu nhíu mày, mỉm cười trào phúng.



Đúng là trước đây anh ta đã lập giao kèo với Lucius. Anh ta muốn chức vị hội trưởng, Lucius giúp đỡ anh ta loại bỏ đối thủ ( vụ hạ độc trong cơm)... thành công đưa anh ta ngồi lên cái ghế cao quý này, lấy được sự tin tưởng cùng nể phục của mọi người. Bù lại, Eric Thomas phải sử dụng năng lực đặc biệt của mình để làm việc cho Lucius.



Nhưng Eric Thomas đâu biết rằng, nếu như anh ta không lập giao kèo với Lucius thì Lucius cũng sẽ tìm đến anh ta. Bởi vì... Lucius cần những người có năng lực đặc biệt như Eric Thomas.



Chẳng qua là, khi đã biết sự thật... thì Eric Thomas cũng theo mũi tên của Lucius mà phóng. Vì anh ta đang vẫn muốn có công chúa.



- Chuộc lỗi? Hừ... Cậu nghĩ như vậy là đủ sao?


- Will...



Rose mở to đôi mắt, khoé mắt một giọt lệ sắp trào. Thì ra là hắn đang lo lắng cho cô. Không phải tức giận vì cô phá hỏng chuyện, mà tức giận vì cô đi vào nguy hiểm!



Hắn yêu cô nhiều đến như thế, cô có thể cảm nhận được trái tim hắn đang đập nhanh trong lồng ngực ấm nóng của hản.



- Em xin lỗi! Xin lỗi vì đã khiến anh phải lo lắng... Em.. Em xin lỗi._ Rose ôm lấy vai hắn bật khóc.... cả khuôn mặt chôn vào lồng ngực hắn.



Cô chợt nhận ra... Bản thân không giúp được gì cho hắn, trái lại còn làm cho hắn luôn lo lắng. Cô cảm thấy bản thân thật tệ hại.



Khuôn mặt hắn dịu xuống, vòng tay ôm lấy Rose từ phía sau, cả thân hình to lớn bao trùm lấy cơ thể nhỏ nhắn của Rose nằm xuống giường. Ghé môi hôn lên miệng nhỏ của Rose dịu dàng, chiếc lưỡi liếm láp bờ môi sưng đỏ của cô nhè nhẹ.



- Will..



Hắn hôn dần xuống cổ cô, để lại những đoá hoa ngọt ngào. Bàn tay luồn vào trong áo chạm nhẹ vào vùng bụng nhẵn nhụi của Rose vuốt ve.



- Rose...



Giọng nói trầm thấp của hắn khiến trái tim cô mềm nhũn, cánh tay trắng trẻo vòng qua cổ hắn, chủ động hôn lên bạc môi hắn.



Đó là lời mời hấp dẫn trí mạng, hắn kích động cúi đầu hôn cô, bàn tay trút đi quần áo của hai người... trầm thấp nỉ non vào tai Rose nhẹ nhàng.



- Anh yêu em, Rose!